Chương 6: Bạn Gái Cũ

Vương Thiên một mặt phức tạp nhìn màn hình điện thoại, nàng là người đầu tiên khiến hắn cảm nhận được hơi ấm của việc yêu một người, đáng tiếc, tuy là hữu duyên, nhưng chẳng thể tiến thêm một bước, lý do rất dễ hiểu: hắn yêu đơn phương a!

Vương Thiên thở dài một hơi, lắc đầu:"Tình yêu không có sự tác hợp của Nguyệt Lão thật sự rất khó, thôi, chuyện đều đã qua, ta cũng không cưỡng cầu nữa."

"Xin chào."

....

Im lặng một lúc lâu, bên kia đầu dây lại vang lên một giọng nữ trong trẻo linh động, run rẩy nói:"Thiên ca, thật là ngươi sao?"

Vương Thiên trầm mặc một chút, sau đó trả lời:"Đúng vậy, Tiểu Linh Đang, ngươi có việc gì sao?" Hắn đột nhiên phát hiện, bản thân hiện tại rất bình thản, cảm giác ấm áp khi xưa tuy đã mất, nhưng tảng đá đè nặng trong lòng lại giống như được tháo bỏ, cảm giác này... không tệ lắm a.

Vương Thiên thoải mái mỉm cười, lại nghe Vũ Tiểu Linh gấp giọng nói tiếp:"Thiên ca, ngươi vẫn còn giận ta sao, ta..."

"Được rồi." Vương Thiên cắt ngang,"Chuyện này không nhắc lại nữa, ta cũng không giận ngươi, Tiểu Linh Đang, nói chuyện chính a."

Vũ Tiểu Linh sững sờ, chuyện lúc trước, tuy là nàng không muốn tổn thương Thiên ca, nhưng việc hắn đau lòng, quyết định du học sang Mỹ quốc cũng là nàng gián tiếp gây ra. Nàng một mực hối hận, vất vả lắm mới có cơ hội thanh minh, liền bị hắn cắt ngang, trong lòng ủy khuất kìm nén bấy lâu liền tìm được chỗ phát tiết, vành mắt liền hồng lên, oa một tiếng khóc lớn.

Vương Thiên: .... xin nhờ, ta mới là người bị hại được không, làm sao càng nhìn càng giống là ta gây chuyện a?

10 phút sau

Vũ Tiểu Linh sau khi phát tiết một hồi, trong lòng dễ chịu một thoáng, mới thút thít nhỏ giọng hỏi:"Thiên ca a, ngươi thay đổi, mọi lần không phải chỉ cần ta ủy khuất, ngươi liền dỗ cho ta vui vẻ sao? Quả nhiên ngươi vẫn còn giận ta."

Vương Thiên cực kì im lặng, lúc nãy hắn tất nhiên có dỗ nàng, nháy mắt liền bị nàng bỏ qua, giờ lại quay sang trách móc hắn, chỉ có tiểu nhân và đàn bà là khó nuôi, cổ nhân quả nhiên không lừa ta vậy.

Hắn quả quyết lựa chọn im lặng.

Sau một hồi nháo trò, khoảng cách giữa cả hai đều gần lại hơn không ít, không khí cũng trở lại bình thường, không còn gượng gạo như lúc ban đầu.

Vũ Tiểu Linh cân nhắc một lúc lâu, giống như đã hạ quyết định gì đó, cắn cắn môi:"Thiên ca, lần này ta liên lạc với ngươi, chính là.... chính là....."

Vương Thiên hơi buồn cười, nhẹ nhàng nói:"Tiểu Linh Đang, ngươi nếu không nói, ta liền tắt máy."

Vũ Tiểu Linh nghe vậy liền gấp:"Thiên ca, chậm rãi á, người ta khó khăn lắm mới tìm được ngươi, ngươi còn tàn nhẫn như vậy, thật là làm người trái tim băng giá a."

Vương Thiên ha ha cười to:"Được rồi, ngươi nhanh nói a."

"Thiên ca, ta sắp kết hôn rồi, chính là Vũ Hiên, nên..." Vũ Tiểu Linh hít sâu một hơi,"Ta rất muốn ngươi có mặt trong ngày đại hỉ của ta, ta......"

Vương Thiên rất sảng khoái đáp ứng:"Tốt, ta chắc chắn sẽ tới."

Vũ Tiểu Linh đại hỉ:"Thiên ca, ngươi đáp ứng rồi? Ai nha, không được, ta muốn nói cho viện trưởng, hắn mấy năm này vẫn luôn chờ ngươi về a."

Vương Thiên cười khổ, ngay cả hắn cũng không thể tin được là mình lại đáp ứng nhẹ nhõm như vậy, có lẽ thời gian đã khiến quá khứ phai mờ đi, cũng có thể hắn đã trở thành nhất lưu cao thủ, tâm cảnh cũng trở nên khoáng đạt.

Vương Thiên lắc đầu nhẹ cười:"Tiểu Linh Đang, thân thể viện trưởng từ trước đến nay có vấn đề gì hay không?"

......

.......

"Tiểu Linh Đang?"

Vương Thiên thật sự không biết phải nhả rãnh ở đâu, tiểu cô nương này vẫn đậu bỉ như xưa.

Vương Thiên bẻ bẻ cổ, chuyên tâm suy nghĩ.

Cửu Âm Chân Kinh tuy là rất thâm ảo, là đạo gia chính tông công tâm pháp, nhưng so với Tiên Thiên Công, Cửu Dương Thần Công thì có vẻ hơi yếu nửa bậc. Không phải vì cấp bậc Cửu Âm Chân Kinh thấp hơn so với những môn công pháp đỉnh cấp khác, mà vì Cửu Âm Chân Kinh là võ học tổng cương, ghi chép đủ loại võ học, có khinh công, có tiên(*) pháp, có trảo pháp, gần như toàn diện a, nên luận tác dụng có lúc còn hơn cả những môn chuyên tu nội công khác.

"Hệ thống, những thế giới ta đã từng tiến vào, có thể lúc khác quay trở lại được hay không?" Đây chính là điều Vương Thiên thắc mắc nhất. Mỗi khi tiến vào một thế giới, không khỏi sẽ bỏ sót rất nhiều điều, nếu như có thể quay trở lại, tất nhiên hắn hành động sẽ ít cố kỵ hơn.

"Sẽ không." Thanh âm lạnh như băng của hệ thống lại vang lên, đánh nát Vương Thiên huyễn tưởng."Mỗi lần tiến vào một thế giới, hệ thống hao phí năng lượng rất to lớn để che giấu thiên đạo nguyên vị diện, nếu lại tiến vào mộ thế giới đó một lần nữa, thiên đạo tất nhiên sẽ cảnh giác, năng lượng hao phí sẽ lớn gấp bội."

Vương Thiên gật gật đầu, tỏ ra là đã hiểu...

P/s: Diên Diễn lại quay trở lại rồi đây, thật ra tui vốn định bỏ luôn, nhưng mà gần đây do tham gia một cái event , nên tự dưng lại nổi hứng viết tiếp. =)) Nói thật thì, chuyện tình cảm thì Diễn Diễn không hiểu lắm, nên viết vẫn gượng gạo quá, cảm xúc càng không có, may là có Vy Vy đạo hữu hỗ trợ (hehe). Tóm lại, chân thành cảm ơn và xin lỗi những đạo hữu đã từng chờ đợi truyện của Diễn Diễn, mong mọi người đọc sách vui vẻ ^-^