Chương 5: Giả Trang Mĩ Nữ

Chương 5: Giả Trang Mĩ Nữ

Nằm rung đùi trong căn phòng với cái giường đủ cho hơn 10 người nằm, chỉ mới chớp mắt hắn đã từ một thằng xấu như chó, lang bạt nơi rừng sâu núi thẳm phút chốc bất ngờ trở thành đại thiếu gia Võ gia hùng mạnh. Từ một thằng phải bắt cóc con gái mới được chơi, biến thành đại thiếu gia bị nữ nhân săn đuổi. Con trym hạt tiêu, biến thành súng thần công khiến cho các nàng phê đến quên mất lối về.

- Ha ha... Đời người được bao nhiêu, kiếp này ta liền đi săn hết nữ nhân trong thiên hạ để bù cho kiếp trước.

Chợt nhớ đến việc từ lúc chuyển kiếp đến giờ còn chưa xem qua bộ dáng của bản thân. Hắn ngồi dậy chạy đến một tấm gương đồng đặt tại góc phòng.

Từ sự phản chiếu của gương đồng. Một nam tử vì còn chưa phát dục hoàn toàn mà có chút nhỏ nhắn, tuy nhiên các đường múi cơ bắp lại được ẩn dấu bên trong lớp da mịn màng, nếu hắn không cố tình gồng lên thì nhìn qua có chút mềm mại co dãn. Rõ ràng là kiểu thân thể chàng trai mơ ước của các cô nàng hàn quốc đây mà. Mạnh mẽ rắn chắc nhưng không gân guốc nhìn vào đến hắn cũng có chút rục rịch, thân thể này quả thật là thần khí dụ dỗ các cô nàng rồi.

Đưa mắt nhìn xem khuôn mặt, không nhìn thì thôi, nhìn đến mới khiến hắn phải nuốt một ngụm nước bọt.

- Móe đàn ông cũng có thể đẹp ra như thế này sao?

Một khuôn mặt với làn da trắng bóc khác hẳn với bình thường, tuy nhiên lại mịn đến mức đáng kinh ngạc. Đôi mắt có chút xếch lên kiều diễm ma mị, lông mày cao cao sắc nhọn như kiếm, đôi môi hơi mỏng mà luôn luôn có cảm giác như đang cười mà cũng  như không cười. Mái tóc dài xõa xuống ngực khiến hắn có chút dụ dỗ con gái nhà lành, cảm giác đưa đến cho người khác muốn lao vào mà chiếm hữu.

Toàn thân thoát ra vẻ mị lực 10 phần đủ 10. Nhưng hắn nhíu mày một cái, có cái gì đó không đúng. Tóm lấy cái khăn che đi phần thân dưới của hắn đang hiện lên trong gương khiến hắn cũng phải thốt lên đầy kinh ngạc.

- Mẹ nó mĩ nữ!

Quả thật nếu che đi thần thân thể nam nhân, xõa tóc che một chút góc cạnh nho nhỏ bên má. Hắn hiện lên trong gương tuyệt đối có thể xưng là khuynh quốc khuynh thành. Một khuôn mặt khiến cho lòng người điên đảo.

Nhếc miệng cười, hắn có một ít suy nghĩ sáng tạo. Đóng giả mĩ nữ đi thâu hương thì quả thật là suy nghĩ không tồi.

Vị câu hồn sứ giả này thật sự rất có bộ giáng bỏ hết vốn liếng vào cho hắn, nếu có thể đạt được tiên vị như câu hồn sứ giả nói hắn tuyệt không nên quên đi ơn đức này.

Nếu đã có chủ ý hay, hắn lập tức kêu gọi Tuyết nhi lấy cho hắn một bộ nữ trang, Tuyết nhi rất tò mò việc thiếu gia nhà cô muốn chơi trò gì. Nhưng mà việc chủ nhân làm một thị nữ như cô không giám lắm chuyện, lỡ làm chủ nhân mất hứng thất sủng thì cô chỉ còn nước khóc than với trời mà thôi.

Mang đến một bộ y phục như tuyết trắng mùa đông, Tuyết nhi quay lưng tính rời đi thì bị hắn gọi lại nói.

- Tuyết nhi mặc thử cho ta.

Tuyết nhi hai mắt trợn trắng, sợ hãi bỗng nổi lên trong lòng mà hô.

- Thiếu! Thiếu gia ngài chẳng lẽ bị bê đ...!

Hắn bịt miệng Tuyết nhi lại mà nói.

- Kêu cái gì? Thiếu gia đêm qua chơi ngươi còn không thấy sướng hay sao? Đây là thiếu gia nổi hứng đi chơi, lát nữa ngươi đi theo hầu ta là được, đừng làm toáng lên ta đá ngươi ra ngoài bây giờ.

Tuyết nhi nhớ đến ngày hôm đó hai má đỏ ửng. Nhưng định thần lại cô chợt nhớ tới thiếu gia nói làm chuyện đó đêm hôm qua.

- Thiếu! Thiếu gia việc gì xảy ra đêm qua..?

Hắn cười hắc hắc nói.

- Thế nào? Đêm qua thiếu gia thâu hương đủ sảng khoái hay không?

Hai mắt Tuyết nhi trợn ngược, đêm qua cô đâu có bị thiếu gia thâu hương. Cô đi tắm về gặp phu nhân rồi trực tiếp đi ngủ.

Nhưng khi nghĩ đến điều khủng khiếp kia hai chân cô run rẩy mà chút nữa ngã khụy. May mắn là hắn đứng ở một bên đỡ lấy cô, nghi hoặc hắn hỏi.

- Tuyết nhi làm sao vậy? Thân thể bị làm sao à? Nếu không thì về phòng nghỉ đi.

Tỉnh hồn cô run rẩy lắc đầu nói.

- Tuyết nhi không sao, thiếu gia an tâm, Tuyết nhi ra ngoài một chút.

Tuyết nhi chạy ra bên ngoài, đứng bên một gốc cây mai mà thở hổn hển, ngươi đêm qua thiếu gia thâu hương không phải là cô, mà ở lúc đó ở trong phòng cô chỉ có một người.

- Phu nhân!

Nhưng bất chợt một tiếng ứng thanh phía sau lưng cô vang lên.

- Ừ!

Hoảng hốt hai chân run lên lẩy bẩy âm thanh này cô biết rõ, quỳ xuống cúi đầu thật thấp Tuyết nhi run rẩy nói.

- Phu nhân Tuyết nhi sẽ câm miệng, Tuyết nhi không biết gì hết xin phu nhân tha mạng. Xin phu nhân tha mạng cho Tuyết nhi.

Biết chuyện bí mật động trời của chủ thì chỉ có duy nhất một con đường chính là bị diệt khẩu, Tuyết nhi kêu gào sợ hãi vô cùng.

Phu nhân tỏ ra không có chuyện gì  mỉm cười, cúi xuống đỡ lấy Tuyết nhi mà nói.

- Ai gia biết Tuyết nhi rất biết dữ miệng, chỉ cần Tuyết nhi giúp ta một số chuyện Ai gia sẽ chiếu cố ngươi thật tốt. Ưu tiên ngươi mang huyết nhục của Võ gia cũng không phải là không được.

Hai mắt Tuyết nhi sáng lên, nếu không phải chết trong chuyện này chắc chắn sẽ trở thành tâm phúc của phu nhân. Chỉ cần làm việc thật tốt lại dưới gối thổi gió thiếu gia, cuộc đời của cô sẽ như được thăng thiên.

Với lại làm thị nữ được dạy dỗ và tuyển chọn cẩn thận đến hầu hạ thiếu gia. Mơ ước của cô chỉ cần mang thai đứa con của Võ gia đã thành chấp niệm. Có đứa con này cô sẽ thoát khỏi địa vị nô bộc. Lâu ngày nỉ non bên tai có khi cô còn leo lên địa vị phi tử chính thức của Võ gia.

Từ nô bộc cô không dám ước mơ leo lên địa vị phu nhân, chỉ cần làm phi tử cũng đã đủ cô mỉm cười mà nhắm mắt rồi.

- Xin phu nhân dạy dỗ ạ!

Phu nhân mỉm cười gé sát miệng đến tai của Tuyết nhi mà thì thầm. Không lâu sau Tuyết nhi càng run rẩy lắp bắp nói.

- Phu! Phu nhân ngài vậy mà yêu th... Yêu người kia.

Phu nhân nheo mắt chứa lấy sát khí hỏi.

- Ta không có nghĩa vụ trả lời ngươi, ta chỉ hỏi ngươi có làm được hay không thôi?

Tuyết nhi gật đầu lia lịa nói.

- Được! Dạ được! Tuyết nhi làm được, phu nhân yên tâm.

Phu nhân gật đầu chỉ để lại một câu nói rồi quay lưng rời đi.

- Đôi lúc ta sẽ cho phép ngươi cùng thiếu gia hoan ái, nhớ kỹ lúc thiếu gia yêu ngươi thì không được mở miệng.

Tuyết nhi vâng dạ rồi chạy trở về phòng của hắn.

...

Quảng Binh hắn thì vẫn loay hoay với bộ y phục rườm rà của nữ nhân, ống này đút nhầm ống kia, quấn thành một đống lộn xộn.

Tuyết nhi đi đến bắt đầu hướng dẫn hắn mặc đồ, chải tóc. Cô bối cho hắn một kiểu tóc thiếu nữ xinh đẹp, trên đỉnh đầu là trâm cài tinh mĩ. Trước ngực độn lên một lớp vải mềm, mông cũng được chỉnh sửa mà vểnh lên.

Mi kẻ cao vút, mắt vẽ ma mị, mày như liễu, má đỏ hồng hào. Thân hình chữ S,  eo cong, ngực lớn, mông vểnh quả thật là mĩ nữ hại quốc hại dân. Mang cái bộ giáng này đảm bảo đám dại gái kia sẽ trở nên điên cuồng không thôi.

Ngắm mình trước gương hắn quay sang hỏi Tuyết nhi.

- Bảo bối tỷ tỷ thế nào, ngon hay không ngon?

Tuyết nhi nhìn kỹ lại hắn thì một lần nữa mồm miệng há hốc, nước bím lại chảy ra. Hắn đẹp đến nức nữ nhân cũng nhịn không được luôn rồi.

Tuyết nhi vươn tay lên sờ lấy má của hắn, nuốt một ngụm nước miếng mà thì thào nói.

- Thiếu gia! Em muốn.

Hắn nhướng mày, nghe có vẻ được đấy, hắn xoa nhẹ lên ngực sữa của Tuyết nhi mà nói.

- Đêm qua vừa mới chơi, cũng không cần gấp gáp như vậy. Được rồi chúng ta ra ngoài chơi đi.

Nói rồi hắn lắc lắc cái mông độn hàng của mình đi ra ngoài.

...

Thục Quốc có 3 đệ nhất gia tộc, 10 hạng 2 gia tộc, còn hạng 3 trở xuống thì nhiều vô kể. Võ gia cũng xem như gia tộc gần sát với các đệ nhất ga tộc nhất.

Bởi vì Võ gia từng có không ít võ tướng đang chiến đấu và đã nằm xuống cho Thục Quốc. Cống hiến to lớn đến mức hoàng đế cũng phải để cho 5 thành mặt mũi, nếu chỉ tính về danh tiếng thì Võ gia không thua kém bao nhiêu so với 3 nhà đệ nhất gia.

Làm đích tôn Võ gia hắn đầy đủ quyền lực để có thể lật tung Kinh Đô Thục Quốc này, cũng có vô số thiếu nữ sẵn sàng ngả vào lòng hắn. Chỉ cần mang lấy huyết nhục cho Võ gia, không tính nam hay nữ đều sẽ như là gà đất thăng thiên, địa vị tuyệt đối không thấp. Sở dĩ như vậy là vì Võ gia bàn chi thì nhiều thật đấy, nhưng chính tôn lại chỉ còn sót lại mỗi mình hắn Võ Quảng Binh.

Với địa vị của Võ gia thì đình viện đài các dĩ nhiên là to lớn và sang chảnh rồi. Hắn mang cái mông mình lắc lư suốt 1 canh giờ mà vẫn chưa đi ra hết khu vực hắn lười đặt tên này. Theo lý thì gia viên chỗ ở của chính tông huyết mạch đều sẽ được tự mình xây dụng và đặt tên.

Chỗ ở của hắn trước đây chỉ tầm 1000m vuông mà thôi, sau khi đầu óc hắn thanh tỉnh thì được giao cho gia viên của gia chủ cũ, cũng là ông nội của hắn sau khi qua đời để lại. Gia nhân thê thất của ông nội hắn thì được chuyển sang Phụng Hiếu gia trang, nơi đó bọn họ sẽ được nuôi dưỡng chăm sóc cho đến khi già chết. Nếu nói gia viên của gia chủ và Phụng Hiếu gia trang thì chắc chắn ai cũng sẽ chọn lấy Phụng Hiếu gia trang hơn. Bởi vì nơi đó có đầy đủ tiện nghi và cuộc sống tự do thoải mái nhất. Một đời hầu hạ gia chủ cũng chỉ mong một ngày được đến nơi đó mà thôi.

- Thiếu gia thay nữ trang để đi dạo gia viên sao ạ!

Tuyết nhi tò mò hỏi khi thấy hắn cứ luẩn quẩn trước cửa của chính căn nhà của hắn, làm một thân nữ trang xinh đẹp chằm lẽ chỉ dùng để đi dạo gia viên hay sao.

Câu hỏi này khiến cho hắn có chút xoắn xuýt mà trả lời.

- Tuyết! Tuyết nhi làm sao để đi ra khỏi nhà vậy.

!!!

Thiếu gia nhà Võ gia lại bị lạc trong chính căn nhà của hắn, Tuyết nhi vò cái trán sau đó chỉ về một cái tiền viện rồi nói.

- Thiếu gia chúng ta đang ở trước cửa nhà, là điểm mà chúng ta đã đi ra cách đây 1 canh giờ, muốn rời khỏi gia viên thì cứ đi thẳng là sẽ đến cổng gia viên.

- ...

Làm một kẻ mù đường thật là khổ, hắn đánh trống lảng mà nói.

- Ở đâu có nhiều mĩ nữ vậy Tuyết nhi?

Mắt Tuyết nhi trợn tròn mà hỏi.

- Thiếu gia! Tuyết nhi cùng với 20 tỷ muội còn không đủ cho thiếu gia chơi hay sao?

Mặt hếch lên trời ngư bức đầy khí khái hắn nói.

- Mĩ nữ bên gối là dùng để yêu thương khi vui chơi mệt mỏi, bên ngoài lang bạt mới chính là chính khí của công tử gia, nàng làm sao có thể hiểu.

Tuyết nhi như hiểu ra đạo lí mà gật gật cái đầu nói.

- Phía đông cách đây nửa dặm là nơi ở của các thê thất tì nữ, sắp đến giờ các nàng tắm rửa rồi, thiếu gia có thể đến đó thưởng ngoạn ạ!

Gật đầu hắn chắp tay sau cái mông độn tròn trĩnh của mình mà bước đi. Xem vô số mĩ nữ tắm rửa quả nhiên là ý hay. Tuyết nhi quả nhiên là cô nàng thông minh, đêm đến lại chạy qua chỗ nàng thâu hương ban thưởng, chính diện chơi quả thật không thể bằng lén lút thâu hương tốt.

...

- Hương tỷ! Đông thiếu gia đã sủng hạnh tỷ nhiều lần như thế vì sao tỷ vẫn chưa mang thai vây?

- Ta cũng không biết nữa, ta đã uống nhiều loại thuốc bổ trợ rồi nhưng vẫn vô dụng.

- Mai tỷ! Tỷ trong 3 năm đã mang thai hai lần rồi có bí quyết gì dạy dỗ cho dám tỷ muội bọn em đi.

- Đúng đúng... Mai tỷ là lợi hại nhất.

... 

Ở trong một hồ nước đang có hơn 20 thiếu nữ đang vẫy vùng trong làn nước. Bọn họ đều là thê thiếp của anh em con cháu nhà Võ gia, đôi lúc sẽ tụ tập lại cùng nhau tắm rửa vui chơi, bàn luận cũng như khoe khoang thành tích trong việc dưỡng dục đời sau của Võ gia. Đây là việc bình thường và cũng là cách mà các chị em thư giãn đầu óc cho một ngày hầu hạ các vị tôn công quý tử.

Chỉ khác với bình thường là hôm nay bể tắm có xuất hiện hai vị thiếu nữ, một vị thì nhỏ nhắn đáng yêu động lòng người. Một vị khác thì khỏi phải bàn luận thêm, tuyệt đối phải xếp vào hàng thứ mĩ nữ đứng đầu của Võ Thần đại lục.

Nàng mĩ nữ nữ này mắt ngọc mày ngài, chỉ là vấn đề hơi lớn là vị mĩ nữ này từ lúc bắt đầu đến đây không có dấu hiệu gì là muốn tắm rửa.

Đôi mắt nàng ta thao láo nhìn vào trong làn nước trong vắt được rải đầy những cánh hoa thơm ngát. Bên dưới làn nước là những bộ ngực đẫy đà, điểm nhũ hoa lúc lộ lúc khuất thấp thoáng hiện lên dưới làn nước đó.

Tất cả đều là thị nữ hay tì thiếp được bảo dưỡng cẩn thận, làn da trắng tinh mịn màng. Eo thon vừa vòng tay, mông  vểnh cao uốn éo giữa làn bước mát lạnh, thấp thoáng đôi lúc sẽ có thể thấy được nhúm lông đen mượt kẹp giữa háng.

Khiêu gợi, dụ hoặc dủ 10 phần khiến cho con trym hắn nổi cộm lên khó nhịn hắn quay sang nói với Tuyết nhi.

- Cho mấy gia nhân thân tín cô lập phòng tắm này lại, thiếu gia muốn cưỡng gian, nhớ giữ bí mật cho các nàng ấy.