Chương 2: 2 : Giám Khảo Và Thí Sinh

Trong một khán phòng cực lớn đầy hoa lệ, Tân Bò dám thề rằng từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ hắn chưa từng thấy căn phòng vừa rộng vừa đẹp cỡ này.

Trên mái vòm treo vô số chùm đen lung linh đẹp mắt, chất liệu của chúng tựa pha lê trộn lẫn hồng ngọc, từ chúng tỏa ra hơi sương huyền ảo phiêu phù trong không khí.

Chất liệu chung quanh màu sắc khá giống cẩm thạch nhưng đặc tính thì ngược lại, hắn sờ sờ vào chiếc cột tường bên cạnh “sướng vãi”, thằng em của hắn hiểu sai mục đích chào cờ kháng nghị.

“Định mệnh thằng ngu”, hắn dùng một tay vỗ mạnh vào đầu thằng nhỏ.

Khổ thân thằng em, nó làm gì có não cơ chứ, một hành động nhẹ đủ gây hậu quả nghiêm trọng nhưng đây lại là hành động lớn, phụ tùng đính kèm thằng em dưới tác động của hắn đang co vòi lại bên trong, cảm giác vừa tê vừa thốn thế này thật là vãi đạn.

Đứng xung quanh Tân Bò là nhiều thanh niên khác, nhưng nhìn sắc phục và ngoại hình thì hắn khẳng định bọn này là người ngoài hành tinh, tuy nhiên không tên nào để ý tới hắn, chúng đang ra sức cấu véo mấy cột nhà xung quanh.

Chất liệu cấu tạo nơi này mềm và đàn hồi còn hơn cả silicon, đến cô em người Hàn mà hắn theo đuổi, phụ tùng đi kèm còn xa mới bằng độ căng mịn đàn hồi như vầy, thằng em của hắn biểu tình liên tục kiên tục, thằng anh đành lực bất tòng tâm, làm gì có lỗ mà chui cơ chứ.

Đột nhiên Tân Bò có cảm giác thằng nào đang nhìn mình chằm chằm, hắn hốt hoảng quay người lại, “không thấy”, chỉ thấy một thằng mặt cá trê đang hèn mọn cạ cạ thằng nhỏ vào cây cột, càng nhìn càng ngứa mắt.

“Chẳng lẽ cảm giác của ta sai?”, Tân Bò lắc đầu phủ định, hắn luôn tin vào trực giác của mình, bản năng động vật mách bảo điều đó, không ngẫu nhiên hắn có biệt danh Tân Bò.

Cặp mắt kia liếc qua toàn bộ sinh vật trong phòng rồi tập trung về phía Tân Bò, dưới cặp mắt ấy hắn cảm giác như mình đang lõa thể, cặp mắt kia như có tính xâm lược, đang thỏa thuê liếm láp khắp người hắn vậy.

Da gà da cóc nổi khắp cả người, Tân Bò gầm lên một tiếng, hai tay nắm chặt lại, cúc hoa của hắn đóng khít hết cỡ, Tân Bò dùng mười hai thành công lực cong cơ mông gồng cơ đết lên đối kháng, từng đường gân xanh nổi cuồn cuộn như một soái ca ngôn tình tán gái thời hiện đại.

Cặp mắt kia thích thú nhìn Tân Bò như một món ngon mỹ vị, không biết đúng hay không, rõ ràng hắn nghe tiếng nuốt nước miếng ừng ực của thằng cha nào đó, từ khi xông pha giang hồ tới giờ, Tân Bò chưa bao giờ ủy khuất như vậy, hắn như con gái nhà lành bị con trâu đực điên cuồng chà đạp, điều này làm hắn nhớ tới một anh chàng nào đó đi du lịch với vợ ở châu Phi không may bị ngựa vằn hãm hiếp tới chết, mới nghị đến đó thôi, hắn thốn hết cả người.

Như đã buông tha Tân Bò, cặp mắt kia dần thu hồi lại.

Tiếng gió thổi vù vù tốc hết cả váy mấy thanh niên biến thái ngoài hành tinh, dần dần một hot girl trong bộ bikini hai mảnh nóng bỏng hiện ra dưới mái vòm, trùng hợp thay vị trí Tân Bò đang đứng lại ngay dưới háng con hàng này.

Từng đường cong nóng bỏng, màu da hồng nhuận, bộ ngực vĩ đại sung mãn đầy sức sống, thằng em hắn như muốn phá nát hàng phòng ngự lao lên tấn công.

“Hình như có gì đó sai sai. . OMG”, Tân Bò hét lớn.

Hàng trăm ánh mắt đổ xô nhìn về hắn, đến cả con hàng đang tự kỷ trên không cũng cúi đầu nhìn xuống. chiếc lưỡi đỏ hồng ướt át liếm một vòng quanh bờ môi căng mọng, nhìn Tân Bò như con cừu chờ thịt.

Tân Bò khổ không thể tả, trong một ngày cảm xúc của hắn bị quay như chong chóng, con hàng kia mặc dù thân hình cực kỳ nóng bỏng nhưng mà. . .cái đùm bên dưới mảnh vải kia là cái gì?, dù hắn là fan MU nhưng cũng không to tới mức đó cơ chứ?

Tên cá trê đứng cạnh hắn như cũng phát hiện sự thật này, bằng chứng là cặp mắt mở thao láo, cái mồm há hốc như cá chết, bộ dạng hệt như thằng ngu nhìn chằm chằm vào cái đùm to tổ bố trên không.

“Mấy cưng nhìn chằm chằm vào cục cưng của chụy làm chi zợ?”, con hàng che miệng cười khúc khích, tiếng cười nhẹ tựa tiên âm say đắm lòng người, nhưng nhìn hàng khủng phía dưới, thanh niên nào đủ can đảm mở combat, trong khi Sửu Thần đây phải cam bái hạ phong, một chuyện mà trước đây hắn chưa từng nghĩ tới.

Đừng nghĩ rằng hắn sẽ ngạc nhiên vì con này có thể bay được, dây thần kinh của hắn còn hơn cả lúc Luffy gồng Haki combat nhiều lắm, mức độ này mà bắt hắn ngạc nhiên?, mơ đi, cái này người ta gọi là điếc không sợ súng.

Tận hưởng từng con mắt nhìn chằm chằm cục cưng của mình, con hàng nói tiếp: “mấy cưng ngạc nhiên lắm phải không?, nhìn mặt thằng nào cũng ngu như nhau là chụy biết liền hà, nói cho mà biết, chụy á là một vị thần đầy quyền năng và sức mạnh, chụy sống n năm rồi mà chờ mãi vẫn chưa thằng nào, con nào thông nổi, chán vãi nồi luôn ấy.

Thế là chụy nghĩ ra một cách, chụy sẽ tạo một trò chơi cho mấy cưng cày lv, thằng nào củ hành được chụy, chụy nằm xuống cho thông, dầu ăn, dầu gió đừng lo chụy có đủ. . hí hí hí”

Tân Bò hai tay che ngực lùi sát ra sau, “đệt mợ, thần con mợ mày, bố không chơi gay nhá”, Tân Bò dù lùi bước nhưng bản lĩnh chinh chiến vẫn còn, dù chết không từ nan gân cổ lên cãi.

“Có tố chất, có tố chất, chụy kết cưng rồi á nha, không chờ được nữa, mình quất nhau tại đây luôn nhá?”

“Không, không, em lạy chụy tha cho em, em bị trĩ giai đoạn cuối, nhìn ghê lắm, hay là chụy ăn thằng cá trê này nè”

Tân Bò lùi sát tường hốt hoảng thanh minh, hắn túm lấy tên cá trê đẩy về phía trước.

“Chụy muốn cưng cơ, bị trĩ càng kích thích, mật độ cọ sát thế này phải tuyệt không cơ chứ, cho thêm chút dầu ăn, dầu gió, cả ớt vô nữa thì đến cả Dr Thanh cũng phải khóc thét lên ấy chứ. . .hí hí hí hí”

“Chơi ngu rồi”, Tân Bò bất an lo lắng về tương lai đen tối của mình, biết thế hắn lỡ dại, đúng là cái miệng hại cái thân, miệng nhanh hơn não đã thành bản năng, thương hiệu của hắn rồi, bỏ thì hơi khó.

Dù vậy,Tân Bò lâm nguy không loạn, mặt không đổi sắc phản bác: “dù chụy là người cầm chịch cũng không được phép lộ liễu với thí sinh như thế, như vậy đối với những người khác thật không công bằng, thân là ban tổ chức phải công tư nghiêm minh, dù ta biết mình rất soái nhưng xin chụy hãy tự trọng, ta không phải người dễ dãi.”, Tân Bò ăn nói hùng hồn, lời lẽ đanh thép, lập luận sắc bén, từng tiếng vỗ tay lác đác vang lên rồi lớn dần thành từng tràng dài không dứt.

“Cưng nói cũng có lí, thôi được rồi, thời gian còn dài, chúng ta cứ từ từ tận hưởng.”, con hàng gật gù cho là đúng, nói.

Ả giơ tay ra, lập tức xuất hiện một bảng quay số với thứ tự là : xuyên không biến thân, xuyên không súc vật, xuyên không thái giám, giữ nguyên hiện trạng, tiến vào luân hồi.

“Như đã nói đây là một trò chơi, các cưng là những thành phần cộm cán, bận bựa đỉnh cao của từng hành tinh, đây chỉ vòng loại khu vực và chỉ chấp nhận mười kẻ trong tổng số sống sót, sẽ có một hệ thống được sử dụng chung cho tất cả và lưu ý, số lượng vật phẩm có hạn, bây giờ thì phải xem may mắn của mấy cưng rồi, vì cưng là người khiến chụy động tâm, chụy sẽ cho cưng vé đầu tiên, Tân Bò lên”

“Wh?”, Tân Bò không hiểu vì sao con kia biết được tên mình, tuy có chút thắc mắc bất quá hắn bỏ qua, Tân Bò luôn cho rằng mình là người rộng lượng không chấp nhặt đàn bà và trẻ nhỏ, cơ mà con hàng kia là đàn bà hay không thì hắn không chắc.

Hắn gồng toàn thân, bệ vệ bược tới.

Dưới bảng quay số là một cái cần trông giống hệt cái máy xúc đất, Tân Bò cầm giựt mạnh một cái.

Vèo . . .vèo. . .vèo.

Từng ô sáng nhấp nháy bay qua bay lại, hắn cầu mong sao cho mình không vào loại đầu thai thành súc sinh hay đàn bà, bởi vì kiểu xuyên không này bản thân sẽ giữ được trí nhớ, hắn không muốn giới tính thuần khiết của mình bị vấy bẩn.

Tèn. . .ten.

Dòng chữ đỏ thẩm “tiến vào luân hồi” to tổ chảng hiện ra trước măt, Tân Bò sung sướng hú lên.

“Chúc mừng cưng không trở thành súc sinh hay đàn bà, nếu cưng là đàn bà ta có cách khác nên cưng yên tâm, giờ thì. . .cút”

Cơ thể Tân Bò tiêu tán thành cát bụi dưới cái vẩy tay của kẻ gọi mình là Thần kia, linh hồn hắn theo đó trôi vào những bánh xích luân hồi.