To lớn lục thạch nhân bỗng nhiên cử động làm cả không gian lay động rung lên từng đợt sáu thạch nhân khổng lồ này tất cả đều chắp hai tay hình chữ thập vỗ vào nhau một cái tạo ra âm thanh ba động kinh khủng , lúc này những to lớn thạch nhân thể nội tản mát ra dày đặc ma âm chi khí bao trùm cả không gian nơi này, một lát sau thì những thạch nhân to lớn này đã biến mất thay vào đó là lục đại tinh thạch hình trụ thon dài tản mát ra lạnh lẽo ma khí lục đại tinh thạch này đi tới nơi hai người đang ngồi đó và xoay quanh bao phủ lấy hai người.
.........................................
Diệp gia , lúc này bên trong diệp gia đang rối loạn một đoàn rất nhiều người tinh thần lo sợ bất an.
"Diệp gia lần này thật sự xong đời , vân gia có nhi tử vừa được tiến vào nội môn nghe nói được một vị trưởng lão nội môn nhìn trúng ưu ái nên bây giờ bọn họ rất phách lối ,nghe nói vị trưởng lão này cũng có địa vị rất cao vân gia mời được vị này tới thì diệp gia lần này không thể chống lại được vân gia nữa" Có vị tu sĩ bên cạnh nhìn tình cảnh thảm trạng bây giờ của diệp gia đạo.
"không ngờ vân thiên tên tiểu tử đó đã đột phá đến trúc cơ kì rồi thiên phú như vậy thì cũng được xem là một thiên tài rồi , được người khác chú ý tới cũng phải " có người nhàn nhạt đạo.
"cứ theo tình huống như bây giờ không bao lâu nữa thì toà trận pháp này cũng sụp đổ mà thôi theo đó thì diệp gia cũng xong đời"
.......….............…..........................
"Diệp tuấn ngươi cũng có ngày hôm nay ha ha chúng ta đối đầu bao lâu như vậy nhưng người chiến thắng cuối cùng là ta hừ tố tố nàng năm xưa không chọn ta mà chọn hắn giờ nàng đã biết mình chọn sai lầm chưa " gia chủ vân gia Vân Hồng giờ phút này không thể kiềm chế được vui sướng bản thân hắn cười to lên không có vẻ gì phong phạm của một gia chủ , hắn đã chờ đợi giờ khắc này lâu lắm rồi hắn không kiềm hãm được cảm giác vui sướng của bản thân mà cười lên ha ha , nghĩ đến tình cảnh giẫm đạp dưới chân Diệp tuấn như con chó chết mà hắn cũng run lên cả người .
"Hừ ta chỉ hối hận lúc trước đã quen biết ngươi mà thôi với bản tính bao nhiêu năm qua vẫn không thay đổi của ngươi như vậy thì ta rất vui mừng khi đã không chọn lầm người " nàng nhìn nhìn vân hồng gần như phát điên như vậy đạo.
"Đợi ta dẫm đạp hắn dưới chân rồi đem hắn trói lại , rồi ta cho hắn chứng kiến cảnh nàng nằm ở dưới thân thể của ta rên rỉ thì hắn sẽ có cảm giác gì nghĩ bao nhiêu năm qua nàng nằm dưới thân thể của hắn rên rỉ mà ta cảm thấy lồng ngực ta rất đâu, các ngươi ai đầu hàng ta sẽ tha chết cho người đó ta chỉ cho các ngươi cơ hội lần này nếu như còn không chịu đầu hàng thì ta sẽ giết hết tất cả người ở đây" hắn hai mắt đỏ bừng nghiến răng nghiến lợi đạo nghĩ đến tình cảnh mạc tố nằm dưới thân thể của hắn rên rỉ mà hắn không thể chờ đợi thêm chút nào nữa.
nghe vậy bên trong diệp gia có không ít người vừa mới bắt đầu còn một lòng một dạ chết vì diệp gia nhưng lúc này thấy tình cảnh như vậy thì cũng xao động không ít người đứng ra đi về phía bên này, trong đó có cả một vị trưởng lão đứng thứ ba trong Diệp gia là Diệp Tiến người hay tranh chấp nhất trong nội bộ diệp gia, hắn bước ra đi tới vân hồng bộ dáng ngoan ngoãn như cún vậy, thấy vậy không ít người tức giận.
"Hừ bây giờ mới chịu lòi ra bộ mặt thật dối trá , thường ngày luộn miệng nói vì nghĩ cho diệp gia nói đến hắn tốt, giờ thì ai cũng biết được bộ mặt giả tạo của hắn" có người nhìn thấy vậy không khỏi tức giận đạo.
" Diệp gia đại thế đã mất lúc này chạy đi nhặt cái mạng mới là trọng yếu"
có người tán đồng có người cảm thấy bất bình lời bàn tán lời đi tiếng lại không ngớt, thấy còn gần một nửa người trong diệp gia vẫn ngoan cố không chịu đầu hàng thì hắn cười lạnh đúng là một đám ngu xuẩn tình trạng như lúc này mà vẫn ở bên trong không chịu đầu hàng .
"dùng hết sức đánh mạnh vào cho ta trận pháp này sắp không chịu đựng được bao lâu nữa đâu" hắn nhìn trận pháp lung lay sắp đổ trước mắt không khỏi hô to lên thúc dục , cứ nghĩ đến mạc tố nằm dưới thân thể của hắn rên rỉ đã làm cho cả người hắn nóng bừng lên rồi,nghe vậy cả đám người vận chuyển khí cơ liên tục đánh mạnh vào toà pháp trận này.
"Gia chủ trận pháp sắp súp đổ mời gia chủ hãy chạy đi trước " Đại trưởng lão đi tới bên cạnh Diệp tuấn đạo.
"những lúc nguy cấp như thế này ta sao có thể bỏ lại mọi người mà rời đi được chứ , làm gia chủ như ta nếu như rời đi sau này làm sao còn mặt mũi gặp liệt tổ liệt tông cơ chứ , dù có như thế nào ta cũng sẽ chiến đến cùng" hắn diệp tuấn làm người sao có thể bỏ chạy để lại tất cả chịu chết được chứ dù chết hắn cũng kéo theo một ít tên làm đệm lưng.
"Nhưng gia chủ..... không cần nói gì nữa " hắn đang định nói tiếp thì diệp tuấn phất phất tay không cho nói nữa , thây diệp tuấn ý đã quyết thì hắn cũng không thuyết phục nữa cùng đành phải chiến tới cùng vậy .
"mọi người không cần phải lo sợ chỉ cần ta còn một hơi thở cũng sẽ nhất quyết giết tới cùng chỉ cần chúng ta hợp lực lại giết được một tên thì bằng giết hai tên là kiếm lời " hắn nhìn những đệ tử lo lắng bất an sợ hãi thì hô to lên trấn an tinh thần cho mọi người, nghe vậy lúc này tất cả ai nấy cũng lấy lại tinh thần thầm nghĩ cũng vậy đường nào cũng chết sao không kéo theo một tấm đệm lưng nghi vậy ai nấy khi thế mười phần bộ dáng không chết không thôi.
nhìn nhìn lúc nãy còn sợ hãi các đệ tử diệp gia bây giờ ai nấy cũng đứng lại nghiêm chỉnh khí thế mười phần thì ai cũng thán phục diệp tuấn chỉ là một câu nói thôi đã làm thay đổi được tình huống như vậy .
nhìn bên trong diệp gia lúc này đệ tử ai nấy cũng khí thế mười phần đâu còn bộ dáng sợ hãi như lúc trước thì hắn cũng không thèm để ý dù con cá trên thớt có dãy dụa thế nào thì nó cũng đã nằm ở trên thớt kết cục cũng chỉ có chết mà thôi .
Ầm ....Ầm.... Ầm..... cả toà trận pháp bao quanh Diệp thần tông lúc này sụp đổ những khí lãng ba động tạo ra âm thanh đinh tai ,bụi bay tán loạn làm cả không gian như nghẹt thở lúc này tất cả đệ tử vân gia nhìn thấy vậy thì Hô lên 'Giết........Giết.........
cả ngàn người kéo vào diệp gia chém giết từng tiếng la kêu thảm thiết liên tục vang lên máu chảy thành sông từng thi thể từng đợt ngã xuống nhuốm đỏ cả diệp gia trang , lúc này diệp tuấn cùng mạc tố đang không ngừng chém giết trên thân thể hai người đã nhuộm đỏ đầy máu tươi .
"tố nhi ta đã không thể chăm sóc tốt cho nàng được nàng có trách ta không " đang chém giết diệo tuấn lúc này quay sang nhìn mạc tố đạo.
"huynh nói gì vậy phu thê chúng ta ở bên nhau bao năm huynh còn không hiểu muội hay sao đối với muội lựa chọn được ở vợ huynh là quyết định sáng suốt nhất của bản thân ,dù chết thì cũng sẽ chết cùng nhau" nàng quay sang nhìn diệp tuần nói giọng đầy ôn nhu .
"Hừ đến bây giờ còn có thể nói chuyện được để ta bắt được hắn trói lại rồi sẽ xử lí cả hai người các ngươi " lúc này vân hồng đi tới nhìn hai người sắp chết đến nơi còn tình tứ thì cả người nóng lên thân mang trọng kiếm phi tới hô ' Phiên Thiên Kiếm.... một chiêu hoá ra ba đâm thẳng tới ngực diệp tuấn thấy vậy diệp tuấn dơ lên thanh kiếm trong tay đỡ lấy nhưng cũng bị thương không nhẹ.
hai người cùng cảnh giới nếu như đánh với nhau thì diệp tuấn tự tin bản thân có thể đánh bại vân hồng nhưng bản thân hắn chém giết khí lực hầu như đã không còn nên bây giờ không phải là đối thủ của vân hồng .
..........trải qua tầm chục chương nữa là ka đây cảm thấy hay rồi hehe ..... mấy chương này hơi xida.....