Chương 15: 15 : Gà Đất Chó Sành Mà Thôi (trung)

"đúng là một đám ngu xuẩn không có tiền đồ , chỉ là một phế phẩm mà đã tranh giành ngươi chết ta sống , phế vật mãi chỉ là phế vật mà thôi " nghe vậy hắn nói với âm thanh chẳng xem ai đâu vào đâu.

đang đánh nhau nghe vậy ai cũng sửng sốt một lúc rồi giận tím mặt chỉ là một tên nhãi luyện khì sơ kì mà giám phách lối như vậy đúng là không biết sống chết là gì,lúc này tất cả mọi người ngừng lại .

"tiểu tử cơm có thể ăn bậy nhưng lời nói thì không thể nói bậy , chỉ là một tiểu tử thúi luyện khí sơ kì mà giám lớn lối như vậy ta cũng không biết người làm sao sống đến hiện tại"

""khốn kiếp dám nói lão tử là phế vật nếu ta là phế vật thì ngươi ngay cả cẩu thí cũng không bằng, lần này tiểu tử ngươi không noai rõ ràng thì ta sẽ rút gân lột da của ngươi"

"đúng là mạnh miệng mọi người không cần nói nhiều nữa đến bắt lấy tên này rút gân lột da của hắn ai bắt được hắn đầu tiên thì viên tinh linh thạch này sẽ thuộc về người đó"

"tốt tốt mọi người đến bắt hắn lên"

những tiếng phẫn nộ gào rú như chó bị chọc tiết liên tục vang lên khi nghe diệp thần nói như vậy , lúc này những đám người kia chạy tới nơi diệp thần cùng xông lên bắt lấy hắn, tuyết liên trông thấy vậy cũng lau một thân mồ hôi lạnh nàng không ngờ tên này phách lối như vậy ,dù sao nàng cũng gọi hắn tới đây nếu như có mệnh hệ gì thì nàng cũng rất áy náy.

"các vị không cần xúc động cậu ấy chỉ lỡ miệng mà thôi , tôi là người mời cậu ta đến đây nên mong các vị bỏ qua cho cậu ấy , cậu ấy sẽ nói xin lỗi tất cả các vị nể mặt ta bỏ qua cho cậu ấy được không" nàng bước ra chắn trước người diệp thần đạo.

"nếu như là người của tuyết liên tiên tử thì bọn ta cũng sẽ nể mặt , chỉ cần cậu ta chịu quỳ xuống nhận lỗi thì lần này coi như chúng ta cho qua"

"tốt nếu là người của tuyết liên tiên tử thì coi như tiểu tử này may mắn , chỉ cần quỳ xuống nhận lỗi thì chúng ta sẽ bỏ qua chuyện này , mọi người thấy thế nào"

"tốt...... tốt"

ở đây cũng có rất nhiều người thầm mến vì vẻ đẹp của nàng nên rất nhiều người cũng muốn làm hộ hoa sứ giả , dù sao chỉ cần tiểu tử kia nhận lỗi thì được tuyết liên nhìn bằng hai con mắt cũng đáng.

nghe vậy nàng cũng thở phào nhẹ nhõm thầm nghĩ đúng là súyt nữa thì xong, lúc này nàng quay sang nhìn diệp thần đang một bộ dáng dửng dưng như không nghe được bọn người này nói vậy, nàng cũng nhíu mày thầm nghĩ người quá tự tin vào bản thân hay chỉ là một tên ngu xuẩn nữa.

" ta đã nói giúp ngươi rồi đấy sau này ngươi đừng nói bậy như vậy nữa , dù ngươi có mạnh đến mấy cũng chỉ là luyện khí sơ kì mà thôi " nàng đi tới hắn nói , ý tứ rất rõ ràng dù mạnh đến mấy cũng không chịu được mọi người ở đây vây công.

"chỉ là một đám gà đất chó sành mà thôi gì đủ thành đạo , con người của ta lời nói nhất ngôn cửu đỉnh ta nói bọn chúng là phế vật chính là phế vật , chỉ là một đám phế vật mà cũng làm gì được ta, còn muốn ta quỳ xuống đúng là chuyện buồn cười , người có thể làm ta quỳ xuống thì ít nhất bây giờ còn chưa ra đời" hắn nói với âm thanh dửng dưng như vậy , hắn nói hời hợt như vậy căn bản không đem cái này là một chuyện .

hắn là ai cơ chứ nếu như lúc trước thì hắn cũng không cần nhiều lời làm gì , nhưng bây giờ tâm tính của hắn có không ít chuyển biến , nếu như biết điều thì hắn còn cho cơ hội sống sót còn không thì chỉ có chết mà thôi,nghe vậy nàng cũng sửng sốt thầm nghĩ không ổn đang định khuyên nhủ thì nghe được đám người phía sau hô.

đang tưởng nghe được câu xin lỗi thì lại nghe được câu trả lời ngoài ý muốn này ai ai cũng thoáng ngây người rồi giật mình tỉnh lại .

"tuyết liên tiên tử không phải bọn ta không nể mặt mà là tiểu tử này đã không biết điều như vậy bây giờ dù có như thế nào chúng ta cũng không tha cho tiểu tử cuồng vọng này, hôm nay xem như chúng ta cũng chứng kiến cái gì mới gọi à cuồng vọng , đúng là thiên ngoại hữu thiên hạng người gì cũng có thể gặp, nếu tiểu tử này đã muốn chết thì chúng ta sẽ tiễn hắn lên đường , để ta lên trước bắt tiểu tử này còn tinh linh thạch khi bắt xong tiểu tử này mọi người chia đôi thế nào"

"được tốt"

thấy mọi người nhất trí thì hắn cũng bước ra , tướng mạo xấu xí như vịt đực , bộ dáng béo tốt trên tay cầm thanh đao dài 3 tấc làm ra một bộ dáng anh hùng cái thế đi đến đâu là quét sạch bát phương không gì không cản nổi .

"tố tốt lưu huynh khí thế rất uy phong theo ta chỉ cần trong 10 chiêu lưu huynh ắt bắt được tên kia "

"theo ta chỉ cần 5 chiêu là đủ , nhìn xem lưu huynh đã luyện khí trung kì mà tiểu tử kia chỉ mới luyện khí sơ kì mà thôi nhìn hắn dài đến soái chắc chỉ là công tử bột đỡ được năm chiêu của lưu huynh xem như đã rất lợi hại rồi"

"hừ theo ta thấy không đến năm chiêu chỉ cần hai chiêu là lưu huynh có thể bắt được tên kia"

"các ngươi quá xem trọng tiểu tử kia rồi ,nhìn hắn thân thể như thế kia e là chỉ cần lưu huynh chạm vào thôi cũng đã không chịu nổi rồi"

"ta thấy tên kia phách lối như vậy không lẽ có chiêu bài gì đằng sau cũng không biết chừng đó"

"hừ nhìn tên kia thì có chiêu bài gì theo ta thấy chỉ là tên cuồng vọng không biết trời cao đất dày mà thôi"

..........

diệp thần nhìn nhìn những tên tự cho bản thân mình là thông minh này cũng không còn cách nào rồi đạo.

"nếu các ngươi đã muốn chết như vậy thì tất cả cùng lên một lần đi đỡ ta phải ra tay nhiều lần " hắn nhàn nhạt đạo.

"cuồng vọng quá cuồng vọng rồi lưu huynh nhanh lên đánh chết tên cuồng vọng đó khẩu khí này ta nuốt không trôi rồi, nếu không phải nói chỉ mình lưu huynh lên trước thì ta đã lên cho tên kia biết tay rồi"

"không ngờ hắn đã cuồng vọng đến thế này không còn thuốc chữa rồi "

"đã ngươi muốn chết sớm như vậy thì ta cũng thành toàn cho ngươi, tiểu tử đầu thai kiếp sau hãy bớt cuồng vọng " người được gọi là lưu huynh cũng giận dữ khi nghe diệp thần nói vậy hắn hét lên cả người phi thân lên 3 thước tay cầm đoạn đao chém xuống hô" sát sát sát "

"đao lưu huynh đủ khí thế a"

"đúng là đủ sắc bén a"

nhìn nhìn tên kia tiến đến hắn cũng không nhìn nhiều hai tay nâng lên khi thanh đao của tên kia chém xuống thì bị bàn tay của hắn giữ lại giữa không trung, dù hắn có dùng sức như thế nào cũng không thể dịch chuyển được ,hắn không tin tà vận chuyện khí cơ đến cực hạn dùng hết thảy sức bú mẹ nhưng cũng không thể lay động chút mảy may .

nhìn thấy lưu huynh như bị đinh như vậy ai nấy cũng sững sờ thầm nghĩ có chuyện gì xảy ra mà lưu huynh không thể tiếp túc đánh xuống chẳng lẽ lưu huynh muốn đùa chết hắn nhưng nhìn có vẻ không hợp lý cho lắm tên kia chỉ dùng hai tay thôi đã đỡ được thế công như sấm sét của lưu huynh rồi .

lúc này mọi người cũng biết đụng nắm xương khó gặm rồi , nhưng tất cả ai cũng lấy lại tinh thần ở đây nhiều người đến vậy dù hắn mạnh thế nào cũng chỉ là luyện khí sơ kì mà thôi chỉ cần hợp lực lại không sợ không thể đánh chết hắn.

.......................vote ......np........