"Đứng lại! Không được chạy!" Phía sau truyền đến tiếng quát.
Diệp Cuồng cười khẩy, trong lòng thầm mắng máy cái tên đạo diễn làm phim, đây chắc chắn là lời kịch học ở trong đó ra, trong phim thường xuyên chiếu cảnh đuổi giết, phía sau người sẽ là như vậy kêu.
Một đường bôn tẩu, bảo vệ bị hắn bỏ lại xa xa đằng sau, tuy nhiên hắn cả ngày thẩm du, sức lực bị móc sạch không sai biệt lắm, nhưng vẫn là thường xuyên đi giật đồ đấy, chạy trốn là cần phải có kỹ xảo, không phải loạn chạy là được.
Phải mất vài phút đồng hồ Diệp Cuồng mới thoát khỏi cái đuôi, hắn chóng đỡ cây cột thở hỗn hển, mồ hôi thấm ướt quần áo.
Tìm một cái ghế đá ngoài vỉa hè, hắn ta ngồi trên đó nghỉ ngơi.
Ngay tại lúc này, ở trên bầu trời có một vầng sáng đang di động với tốc độ cực nhanh, nó có hình tròn như viên bi lớn nhỏ, thỉnh thoảng quả cầu này sẽ dừng lại trên không trung một chút, sau đó lại tiếp tục bay đi.
Quả cầu bay đến trên bầu trời Giang Nam thành phố, nó dừng lại và sau đó quét hình.
"Hệ thống triển khai, khu vực tìm kiếm năm trăm cây số".
"Đối tượng không hợp cách, bỏ qua".
"Tiếp tục quét mã".
"Đối tượng đạt năm mươi phần trăm yêu cầu, bỏ qua".
"Đối tượng đạt bảy mươi phần trăm yêu cầu, bỏ qua".
"Cảnh báo cảnh báo, hệ thống chỉ còn lại mười phần trăm năng lượng, mau chóng nhận chủ, mau chóng nhận chủ".
Trên bầu trời diễn ra một màn quỷ dị, một quả cầu nhỏ như vậy cứ lơ lửng bất định, thường xuyên phát ra những lời nói khó giải thích.
Diệp Cuồng nằm ngửa trên ghế đá, ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt hiếm thấy xuất hiện vẻ mê man.
"Chẳng lẽ, ta cứ như vậy vô dụng, cứ như vậy trải qua một đời?"
Hắn nhìn lên bầu trời, nhìn những cái kia sáng chói vì sao, ước muốn bản thân mình cũng như bọn chúng, sinh huy tỏa sáng, trong đó hắn nhìn thấy một ngôi sao sáng nhất, nó liên tục nhấp nháy.
"Hệ thống chỉ còn lại năm phần trăm năng lượng, cảnh báo nguy hiểm".
"Chỉ còn lại bốn phần trăm năng lượng, mau chóng nhận chủ, mau chóng nhận chủ".
"Đinh! Đã có mới phát hiện".
Sau đó, trước mặt quả cầu hiện thị rõ về tư liệu của một người, đó chính là Diệp Cuồng.
"Diệp Cuồng, hai mươi lăm tuổi, ưu điểm, vô sỉ, tham lam, háo sắc, phần tử nguy hại"
"Độ phù hợp, một trăm phần trăm."
"Đinh! Chỉ còn hai phần trăm năng lượng, lập tức tiến hành nhận chủ."
Diệp Cuồng đang chăm chú nhìn cái kia ngôi sao đang lấp lóe.
Đột nhiên hắn cảm thấy không thích hợp.
"Mẹ của ta a! Chạy mau!" Diệp Cuồng trước khi chạy còn không quên mang theo máy tấm ảnh cùng với máy tính.
Nhưng cho dù bản lĩnh chạy trốn của hắn có cao minh đến đâu cũng không tránh khỏi bị vật kia đánh trúng.
"Xong đời! Ta bị thiên thạch rơi trúng, ta chết chắc! Các đại mỹ nữ, trên thế giới không có ta Diệp Cuồng, đối với các ngươi là một cái đại tổn thất!" Đây là lời cuối cùng mà nội tâm hắn muốn nói.
Phốc!
Quả cầu trực tiếp phá vỡ xương trán, từ giữa trán hắn chui vào trong óc.
"Mẹ nó! Headshot rồi!" Diệp Cuồng hai mắt trợn ngược, lâm vào hắc ám.
"Đinh! Tiến hành nhận chủ, mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một."
"Nhận chủ thành công, bắt đầu nạp năng lượng!"
Cùng với lúc đó, một năm tuổi thọ của Diệp Cuồng bị rút đi.
"Tiến hành chữa trị, chữa trị bắt đầu!"
Vết thương trên đầu của Diệp Cuồng nhanh chóng khép lại, rất nhanh thì biến mất không thấy gì nữa, ngay cả vết sẹo cũng không có.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Cuồng bị đánh thức bởi tiếng ồn ào, hắn vừa mở mắt ra, chỉ thấy vô số đầu người ghé tới nhìn chằm chằm vào hắn, mang theo vẻ tò mò.
Diệp Cuồng cảm giác được mình như một con hầu tử, bị người khác chăm chú nhìn.
Có một bé gái cúi xuống nhặt lên tấm ảnh đưa cho mẹ nàng, bi bô nói ra.
"Mụ Mụ! Cái này trong hình người làm giống như ngươi nha! Ngươi cũng thường hay quỳ xuống thổi cho bụng Ba Ba lớn lên."
Bên cạnh bé gái đứng một mỹ phụ, nghe được con gái của mình như thế lời nói, nàng xấu hổ muốn tìm kẽ đất chui vào, nhanh chóng ôm lấy đứa bé, mỹ phụ chạy thục mạng.
Diệp Cuồng đứng dậy cười hắc hắc, hắn không có đòi lại trong tay bé gái tấm hình, coi như là món quà nho nhỏ tặng cho nàng đi.
Mọi người xung quanh nhìn Diệp Cuồng với ánh mắt kỳ thị, những tấm hình trên mặt đất đã đem Diệp Cuồng cho bán, ai ai cũng biết hắn là một tên đồi bại gia hỏa, có bao nhiêu xa cách hắn bấy nhiêu xa.
Diệp Cuồng cúi người nhặt lên những tấm ảnh, nói thầm những người này thật không có thẩm mĩ quan, đây là những tấm ảnh mà hắn đã chọn ra giữ lại trong số cả ngàn tấm ảnh khác, có thể nói là tuyệt phẩm trong số tuyệt phẩm.
Mọi người xung quanh rất nhanh thì giải tán, Diệp Cuồng cũng tìm một tiệm bánh bao nhỏ để ra tay, hắn trộm đi hai cái cho có cặp có đôi.
Nhìn trong tay bánh bao hai điểm đỏ tươi phía trên, Diệp Cuồng không khỏi nghĩ đến, không biết nữ nhân mua phải loại bánh bao dùng chấm đỏ để làm ký hiệu này, nội tâm sẽ là như thế nào cảm thụ.
Tất nhiên là Diệp Cuồng không thể nào thoát khỏi số phận bị người đuổi giết, hắn phải tốn không ít thời gian mới tránh khỏi.
"Mẹ! Dạo này gặp toàn sư tử hổ báo, truy ta truy đến không muốn sống, quay lại chắc gì còn có quầy hàng, thật sự là ngu ngốc." Diệp Cuồng lắc đầu than thở.
Diệp Cuồng vừa ăn vừa nghĩ đến chuyện tối hôm qua, sờ sờ trên trán mình, hắn không phát hiện chút nào dị trạng.
"Chẳng lẽ ta chỉ là nằm mơ!"
"Ký chủ không phải nằm mơ!" Đột nhiên một âm thanh xuất hiện một cách kỳ lạ trong đầu, khiến cho Diệp Cuồng hoảng sợ kêu to một tiếng.
Người đi đường thấy vậy, nhàn nhạt nói một câu.
"Có bệnh!"
Diệp Cuồng nào đâu có tâm trí đi so đo những này người, hắn bây giờ đang cùng với giọng nói kia trao đổi.
"Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện trong đầu của ta.
"Xin chào ký chủ! Ta không phải là người, ta là một cái hệ thống, quả cầu tối hôm qua chính là ta!" Hệ thống trả lời.
"Là ngươi!" Diệp Cuồng thật không thể tin được chính tai mình nghe thấy, thật bất khả tư nghị.
"Ngươi là cái gì hệ thống?" Diệp Cuồng không nhịn được hỏi, hắn phải làm rõ thứ này có hay không đối với mình bất lợi, nếu không đi ngủ đều không thể yên tâm.
"Thưa ký chủ! Ta là Hậu Cung Hệ Thống!" Hệ thống máy móc đáp.
"Thế ngươi tiếp cận ta là có ý gì?" Diệp Cuồng tiếp tục hỏi.
"Ta là do người chế tạo, mang theo nhiệm vụ đi tìm thích hợp người để ký kết chủ tớ khế ước!"
"Người kia là ai?" Diệp Cuồng ngắt lời hỏi.
"Đây là hệ thống bí mật, không được phép tiết lộ."
"Được rồi, không nói thì không nói, nhưng mà ngươi đã là của ta hệ thống, vậy ngươi cũng nên nói cho ta biết sơ lược một ít a, không nói đến người kia là được."
Hệ thống im lặng trong chốc lát, sau đó nói ra.
"Ta đến từ ngoài hành tinh, không thuộc cái này vũ trụ, ta đã di chuyển suốt một ngàn năm để đến được nơi này."
Diệp Cuồng hít vào một ngụm khí lạnh.
"Vậy người kia chẳng phải đã chết!" Nghĩ đến đây Diệp Cuồng cũng không còn như vậy lo lắng.
"Đinh! Ký chủ xin mời xem qua cách sử dụng và công hiệu của hệ thống!" Hệ thống hiển thị tất cả dữ liệu cần thiết đều cho Diệp Cuồng xem.
Càng là nhìn, hắn càng là không thể bình tĩnh, thật sự là trời cao có mắt a!
Cái này Hậu Cung Hệ Thống là chuyên môn giúp hắn lừa gạt nữ nhân đấy, nếu như giống như những gì trên đây ghi chép, Diệp Cuồng có thể xác định, sau này nữ nhân bên cạnh hắn sẽ không ít.