Chương 4: Khinh nhờn (2)

- Phi! Không có gì để nói, mặc dù Bạch Nhạc ta chỉ là một tiểu nhân vật, nhưng còn có mấy cây xương cứng, muốn chém giết muốn róc thịt cứ tự nhiên, muốn làm gì cũng được.

Bạch Nhạc gắt một cái, ngóc đầu lên, quật cường mở miệng nói.

- Không tệ, có mấy phần cốt khí!

Trên mặt Thông Thiên Ma Quân lộ ra vẻ tán thành, lạnh nhạt mở miệng nói.

- Đệ tử của Thông Thiên Ma Quân ta, tư chất có thể kém, nhưng không thể là đồ hèn nhát, ngươi rất không tệ!

- ...

Bạch Nhạc trợn mắt hốc mồm!

Dù Bạch Nhạc nghĩ tới vô số khả năng, cũng hoàn toàn không nghĩ tới Thông Thiên Ma Quân lại nói ra lời như thế.

Cái trò đùa gì a, dựa vào cái gì mình lại biến thành đồ đệ của ma đầu kia?

- Đánh rắm, ai là đệ tử của ngươi? Cho dù ta chết, cũng sẽ không làm đồ đệ của ma đầu vô sỉ như ngươi!

Bạch Nhạc tức đến đỏ bừng cả khuôn mặt, giọng căm hận mắng.

Thông Thiên Ma Quân cười ha ha một tiếng, lại hoàn toàn không quan tâm thái độ của Bạch Nhạc.

- Trên đời này thiên tài muốn bái bổn quân làm sư phụ nhiều vô số kể, bổn quân một cái cũng không để ý, tiểu tử ngươi tư chất bình thường, lại dám cự tuyệt bổn quân! Thú vị, thật thú vị ! Bất quá, bổn quân cả đời tự xưng làm việc tùy tâm! Ta hết lần này tới lần khác phải thu ngươi làm đồ đệ, không phải ngươi có thể cự tuyệt!

- Ta không nguyện ý, đánh chết cũng không nguyện ý!

Đầu lắc giống như trống bỏi, Bạch Nhạc quay người muốn chạy, chỉ là lấy chút thực lực không cần tính của hắn, ở trước mặt Thông Thiên Ma Quân, nơi nào có tư cách chạy trốn.

- Ha ha ha, bổn quân bình sinh làm việc chỉ hỏi mình yêu ghét, không quan tâm người bên ngoài nguyện ý hay không! Tiểu gia hỏa, ngươi gọi Bạch Nhạc đúng không? Nhớ kỹ, vi sư đạo hiệu là Thông Thiên, chính là đệ nhất Ma Quân của thế gian này!

Lúc này ngón tay của Thông Thiên Ma Quân đã rơi vào trên mi tâm Bạch Nhạc, trong nháy mắt, vô số pháp quyết truyền thừa theo ngón tay tràn vào trong thần hồn của Bạch Nhạc, lực lượng truyền thừa kinh khủng, cơ hồ muốn làm nổ tung thần hồn của Bạch Nhạc! Giờ khắc này, Bạch Nhạc đau đến muốn chết đi.

- Thọ nguyên của vi sư đã hết, hôm nay liền đưa ngươi hai phần đại lễ, ngày sau có thể đi bao xa, phải nhìn chính ngươi!

- Tư chất ngươi bình thường, khó thành đại đạo! Món quà đầu tiên, là nguyên âm của Thánh nữ Đạo Lăng Thiên Tông, có thể trợ giúp ngươi đúc lại đạo cơ, bước vào con đường tu hành! Ngươi đã nhận lấy tự nhiên không cần nói thêm, diệu dụng trong đó ngày sau ngươi sẽ minh bạch.

Trong tiếng cười to, Thông Thiên Ma Quân hơi đổi suy nghĩ, một cánh tay khác lăng không trảo một cái, bảo kiếm bên người lập tức bay lên.

- Kiếm này tên Côn Ngô, chính là bảo vật trấn giáo của Đạo Lăng Thiên Tông! Ta phong ấn kiếm này ở trong thần hồn của ngươi, có thể trợ giúp ngươi cảm ngộ kiếm đạo! Bất quá trước khi tu vi ngươi đại thành, tốt nhất không nên lấy ra, nếu không sẽ phải nếm thử mùi vị bị Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên truy sát.

Trong lúc nói chuyện, bàn tay của Thông Thiên Ma Quân đột nhiên vỗ một cái, Côn Ngô Kiếm hóa thành thanh quang vọt vào mi tâm của Bạch Nhạc, dung nhập vào thần hồn.

Nguyên bản tiếp nhận Thông Thiên Ma Quân truyền thừa đã quá sức, bây giờ lại có kiếm ý của Côn Ngô Kiếm tràn vào, Bạch Nhạc quả thực cảm giác thần hồn của mình sắp bị xé nát thành bụi phấn, loại đau đớn kia tuyệt đối không phải thường nhân có khả năng tiếp nhận.

- Có hai phần đại lễ này, cho dù tư chất của ngươi bình thường, vi sư cũng có thể thay ngươi đúc thành một đại đạo thông thiên!

- Đồ đệ ngoan, ngươi tuyệt đối không nên để vi sư thất vọng, ha ha ha ha ha!

Trong tiếng cười lớn, Thông Thiên Ma Quân đưa tất cả truyền thừa Ma đạo vào trong thần hồn của Bạch Nhạc, trong mắt lộ ra ngạo ý, ánh mắt lần nữa nhìn về phương hướng Đạo Lăng Thiên Tông, khuôn mặt đầy vẻ mỉa mai.

Trận chiến ở Đạo Lăng Sơn, Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên bốn chết ba thương, chưởng giáo chân nhân cưỡng ép mượn đại trận hộ tông dẫn động Tử Tiêu Thần Lôi, bản thân bị trọng thương. Lại thêm mất đi Côn Ngô Kiếm, Đạo Lăng Thiên Tông không còn lực lượng khí vận trấn áp thiên hạ, nghĩ đến không lâu sau, cao thủ Ma đạo ẩn núp đã lâu sẽ xuất thế lần nữa.

Một tia chân linh bất diệt mang theo Côn Ngô Kiếm chạy ra Đạo Lăng Sơn, đám ngụy quân tử Đạo Lăng Thiên Tông kia sẽ ăn ngủ không yên, rất sợ mình đoạt xá trùng tu, chỉ là các ngươi quá coi thường khí độ của Thông Thiên ta nha.

Quả thật, cho dù đến mức độ bây giờ, Thông Thiên Ma Quân vẫn có cơ hội đoạt xá trùng sinh, thiếu niên trước mặt là nhân tuyển tốt nhất.

Thế nhưng không nói trước lấy trạng thái của hắn bây giờ, đến tột cùng có thể thuận lợi đoạt xá hay không, cho dù thành công đoạt xá thì thế nào đây?

Thông Thiên Ma Quân rất rõ ràng ma tính của mình sâu nặng, cho dù đoạt xá, ma khí toàn thân cũng sẽ bị Côn Ngô Kiếm bài xích, căn bản không có cách nào luyện hóa, sau đó còn phải đối mặt Đạo Lăng Thiên Tông không ngừng truy sát. Huống chi, cho dù có thể thuận lợi tránh thoát Đạo Lăng Thiên Tông truy sát, sau mấy trăm năm khổ tu, cũng chỉ có thể trở lại thành một Thông Thiên Ma Quân mà thôi.