Chương 92: Quả tinh linh lui lại ba bước
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trong lúc Diêm Bạch Thủy đang thuật chuyện, Liễu Liễu bỗng kinh hô: “Đại ca, lại có người mới đến rồi.”
“A, làm sao ta lại biết được…”
“Hình như, ta, ta biết…”
Diệp Giang Xuyên ngẩn ra, nhìn về phía Liễu Liễu. Hắn đã hiểu ra.
Trước khi cứu Diêm Bạch Thủy, Liễu Liễu không có năng lực này.
Cứu được Diêm Bạch Thủy, Liễu Liễu lập tức biết được có người mới đến, có thêm năng lực mới. Trên thẻ bài của Liễu Liễu có một câu “thế giới chi tử”, chẳng lẽ đây là lời nhắc nhở của thế giới?
Thế giới không muốn người mới đến đều bị giết. Bởi vì thế giới có thêm một sinh linh, nội tình thế giới sẽ phong phú thêm một phần.
Đã như vậy, Diệp Giang Xuyên nhảy lên: “Chúng ta đi, xem có cứu được hay không. Chúng sinh có linh, không thể để bọn họ bị lạm sát như vậy.”
Liễu Liễu gật đầu, cầm một cây thạch mâu đưa cho Diêm Bạch Thủy, sau đó đi theo Diệp Giang Xuyên. Diêm Bạch Thủy ngẩn ra, có chút không dám nhận.
Sắc mặt Liễu Liễu đột nhiên lạnh lại: “Nhớ kỹ, thế giới này không có ai bảo vệ ngươi đâu.”
“Muốn sống sót, ngươi phải tự bảo vệ mình.”
“Cầm lấy, cho dù chết cũng phải đâm bọn chúng. Đâm không chết cũng phải chọc ra một lỗ thủng lớn, khiến bọn chúng đau đớn.”
“Tuyệt không khuất phục. Cho dù chết, cũng phải tắm trong máu bọn chúng.”
“Lời này, ta sẽ không nói lại lần thứ hai đâu.”
Nghe xong, Diêm Bạch Thủy bị dọa đến giật mình, lập tức cầm thạch mâu đi theo sau lưng Liễu Liễu.
…
Diệp Giang Xuyên nhìn ra bên ngoài, có hai luồng quang hoa rơi xuống. Lần này có hai người mới đến.
Một quang hoa vô cùng to lớn, không thua kém người sói lần trước. Nhìn kỹ, đây là một Xà nhân ba đầu.
Ba cái đầu rắn vô cùng dữ tợn, toàn thân lân phiến màu xanh giống như trọng giáp.
Quan trọng là hắn ta có huyết nhục, nặng ít nhất ngàn cân.
Nhìn thấy Xà nhân, Diêm nhân Diêm Bạch Thủy kêu lên:
“A, là Xà nhân ba đầu Lạp Ngõa Tích Tư, tộc Xà nhân Na Già trong vũ trụ Hải Đạo.”
“Bọn họ rất đáng sợ, giết chóc bốn phía, đã từng xâm lược thế giới Bố Thụy Tư Ách chúng ta, hủy đi ba Diêm thành.”
“Đại ca, Xà nhân ba đầu Lạp Ngõa Tích Tư rất đáng sợ. Chúng ta trốn đi, chúng ta đánh không lại đâu.”
Quang hoa còn lại rất nhỏ, bên trong quang mang là một người cao khoảng năm thước.
Người này rất gầy yếu, nhưng đầu lại đặc biệt lớn, chiếm một phần ba cơ thể.
Diêm Bạch Thủy không biết người này.
Trong rừng lập tức có phản ứng. Nhện Tử Bái Đức, Lục Văn Hoàn Xà Đại Cổn, pháp sư Ma Thực Tây Mễ Khắc, nhân ngư biến dị Tây Mễ Khắc đều xuất hiện. Ngay cả Tích Dịch Long cũng tỉnh lại.
Xà nhân ba đầu nặng khoảng ngàn cân, tiểu nhân đầu to nặng chưa đến mấy chục cân.
Bọn họ không nói hai lời, lao thẳng đến chỗ Xà nhân ba đầu.
Oành. Xà nhân ba đầu rơi xuống đất, bị một đám người bao vây, cuộc chiến bắt đầu.
Xà nhân ba đầu nhìn thấy đám người pháp sư Ma Thực, giao thủ ngắn ngủi, thực lực không địch lại, lập tức bỏ chạy, chạy trốn đến bờ sông.
Diệp Giang Xuyên không để ý đến Xà nhân ba đầu. Dựa theo những gì Diêm Bạch Thủy nói, đây chẳng phải người tốt, chết thì chết.
Lúc này, tiểu nhân đầu to rơi xuống. Mười con nhện con Tử Bái Đức không tham gia vòng vây tấn công Xà nhân ba đầu mà chuyển sang tấn công tiểu nhân đầu to.
Tiểu nhân đầu to lập tức cho thấy thiên phú của chủng tộc mình, trái tránh phải tránh thoát được vây công của mấy con nhện con Tử Bái Đức.
Mặc dù động tác chậm chạp, nhưng lại đúng lúc, tìm được sơ hở né tránh đám nhện, sau đó xông thẳng đến chỗ Diệp Giang Xuyên.
Đến bên cạnh Diệp Giang Xuyên, nó quỳ xuống, đầu rạp xuống đất, hô to:
“Cứu mạng, cứu mạng, ta nguyện ý làm nô, mau cứu ta.”
Diệp Giang Xuyên ngẩn ra. Hắn còn chưa nói gì, tại sao tiểu nhân đầu to lại biết mà cầu xin hắn?
Mười con nhện con Tử Bái Đức lao đến, Diệp Giang Xuyên vung tay lên. Tạp Trát Y lập tức hiểu ra, tiến lên diệt sát.
Giết bọn chúng có thể làm giảm cơn đói.
Chỉ cần không triệt để giết chết, cũng không coi là trái quy định của thế giới.
Liễu Liễu lập tức đi theo, cầm thạch mâu đâm vào một con nhện con.
Diêm Bạch Thủy nhìn thấy, hơi do dự một chút nhưng cũng vọt đến, hai người bắt đầu đâm nhện con.
Nhện con không cam lòng. Người cá thì thôi đi, vật nhỏ các ngươi còn tưởng mình ngon?
Bọn chúng tránh Tạp Trát Y, nhảy lên nhào cắn Liễu Liễu và Diêm Bạch Thủy, hai bên bắt đầu đánh nhau.
Bây giờ nhìn lại, thật sự là gà chim mổ lẫn nhau.
Diệp Giang Xuyên nhìn tiểu nhân đầu to, hỏi: “Tại sao ngươi biết ta sẽ cứu ngươi?”
Ánh mắt tiểu nhân đầu to đặc biệt lớn, chiếm một phần ba cái đầu. Nó lập tức trả lời:
“Tu sĩ Nhân tộc đại nhân, ta là Thần Tinh, thuộc tộc Đặc Nại Đặc Thiên Cơ Trí Nhân. Ta am hiểu nhất chính là thôi diễn, quan sát, tính toán.”
“Ta biết, đại nhân ngươi nhất định sẽ cứu ta.”
“Ngay cả Diêm nhân vô dụng nhất mà ngươi còn cứu, huống chi người giỏi về trí lực, tính toán, bày kế như ta.”
Nghe tiểu nhân đầu to Thần Tinh nói, Diệp Giang Xuyên gật đầu, khẽ vươn tay, đưa đến một cái thạch mâu.
Muốn được cứu, nhất định phải biểu hiện giá trị của mình.
Thần Tinh thở phào một hơi. Nó tiếp nhận thạch mâu, nhưng cơ thể của nó quá yếu, cầm lên rất tốn sức.
Nhưng nó vẫn mở miệng hô:
“Hai người không cần đâm loạn, nghe ta chỉ huy.”
“Người cá đại nhân, ngươi hãy nghỉ ngơi, ba người chúng ta là đủ rồi.”
Tạp Trát Y đã thọc được mấy con nhện, đã ăn no, vì thế hắn ta lập tức dừng tay.
Thần Tinh bắt đầu ra lệnh, nhưng Diêm Bạch Thủy không phục, không muốn nghe nó chỉ huy.
“Đại nhân đã cho ta chỉ huy, người cá đại nhân cũng đã dừng tay, Diêm nhân ngươi không nghe lời chính là phản kháng đại nhân, chết.”
Thần Tinh nổi giận gầm một tiếng, dọa Diêm Bạch Thủy nhảy dựng, lập tức nghe lời.
“Diêm nhân lui ra sau một bước, quả tinh linh tiến lên hai bước, đâm.”
“Quả tinh linh lui lại ba bước, Diêm nhân di chuyển bốn bước, phòng thủ.”
Thần Tinh bắt đầu ra lệnh. Quả nhiên nó rất giỏi tính toán. Dưới sự chỉ huy của nó, thực lực mọi người tăng vọt, từng mâu một đâm ngược đám nhện con.