Chương 33: Chọn Đội
Ngụy Nhiễm cầm Microphone, nói với mọi người:
"Trước ta muốn nói với mọi người một chút, vì Miêu Yêu đoàn kịch có việc gấp cần chuẩn bị nên Tĩnh tỷ sẽ không tham gia buổi ghi hình vài hôm sắp tới. Nhưng nàng vẫn sẽ chú ý từng động tĩnh của mỗi người đấy.”
Ngụy Nhiễm giải thích tình huống của Hứa Sơ Tĩnh một chút, cũng thuận tiện quảng bá Miêu Yêu.
Lạc Mặc nghe tới hai chữ Miêu Yêu thì ánh mắt có chút gợn sóng.
Hắn nhớ tới Bạch Bạch nhà mình.
Lê Qua chuyên khơi dậy bầy không khí cầm lấy Microphone ôi ôi ôi mấy tiếng mang phong cách rap rồi nói tiếp:
"Tiếp theo sẽ là vòng đầu tiên của Sáng Tạo Thần Tượng, cho ta nghe thanh âm hưng phấn của các ngươi nào!”
Thanh âm lều xều vang lên.
Lê Qua quay về phía sau nhìn một cái rồi nói:
"Hay là cắt đoạn vừa rồi nhé? Mọi người kêu lại một tiếng?"
"Tiết kiệm thời gian đi, nói nhảm cái gì đó."
Ngụy Nhiễm dùng cùi chỏ đụng Lê Qua một chút, Lê Qua lập tức đụng lại.
Hai lão nam nhân ngây thơ cứ thế bắt đầu đụng tới đụng liu ở nơi đông người.
Trầm Nhất Nặc liếc nhìn họ, cũng lười quản mà nói tiếp:
"Căn cứ theo quy tắc, chín Thực tập sinh cấp A sẽ trở thành đội trưởng của chin tổ. Sau đó các ngươi có thể chọn ba loại tiết mục là hát, nhảy và sáng tác!”
Hát thì chỉ cần hát, không cần vũ đạo.
Mà nhảy sẽ được thu âm bài hát trước, tiết mục trình diễn sẽ tập trung vào phần nhảy nhót là chính.
Còn sáng tác thì như mặt chữ, có thể biểu diễn vũ đoạn mình tự biên soạn, cũng có thể trình diễn ca khúc mình tự sáng tác, nhưng yếu tố tiên quyết phải là một tác phẩm, vũ đạo hoàn chỉnh.
Lần đầu tiên công diễn nên yêu cầu của ekip không quá cao. Bằng không sẽ yêu cầu Thực tập sinh trình bày tiết mục vừa múa vừa nhảy thay vì chỉ chọn một loại như thế này.
“Sau khi cấp A chọn tiết mục xong, các Thực tập sinh còn lại sẽ tự chọn đội, mỗi đội nhiều nhất có 12 người.”
Khương Ninh Hi với khí chất lạnh lùng cầm lấy Microphone:
"Hơn nữa ta cũng muốn nói cho các ngươi biết, khi buổi biển diễn chính thức đầu tiên này phát sáng, bảy ngày sau sẽ là lần đào thải đầu tiên của Sáng Tạo Thần Tượng! Có tổng cộng. . . . . 20 Thực tập sinh với số phiếu bình chọn thấp nhất sẽ bị loại!”
Vừa dứt lời, Thực tập sinh toàn trường hít vào một ngụm khí lạnh.
Việc này khiến rất nhiều Thực tập sinh có thực lực không mạnh ý thức được việc chọn đội trưởng và tiết mục biểu diễn thật sự rất quan trọng!
Lạc Mặc nghe xong thì nghiêng đầu nhìn về phía Đồng Thụ, nhẹ giọng nói:
"Ngươi muốn chọn ai làm đội trưởng? Là Trầm Minh Lưu mà ngươi sùng bái hay Quý Khang Đông cũng được ngươi ngưỡng mộ?"
Hắn nhớ khi hai người này lên sân khấu, Đồng Thụ có chút kích động.
"Không. . . Không có."
Đồng Thụ vội khoát tay, sau đó rất thức thời nói:
"Chọn, chọn Mặc ca."
Nghe vậy Lạc Mặc hài lòng gật gật đầu, nhẹ nhàng nói:
"Tốt lắm, từ hôm nay trở đi ngươi phụ trách rửa chén."
---
Trong lúc Lạc Mặc và Đồng Thụ đang tán gẫu thì quá trình phân đội chính thức bắt đầu.
"Phía dưới, mời chín Thực tập sinh cấp A bước ra khỏi hàng."
Ngụy Nhiễm lên tiếng.
Lạc Mặc bước ra, đứng ở vị trí đầu tiên.
“Các ngươi chơi kéo búa bao đi, người thắng mỗi vòng sẽ được ưu tiên chọn tiết mục.”
Lê Qua vung quả đấm lên nói.
Nghe vậy Lạc Mặc thầm mừng.
"Hàaa...! Ta là vua của trò oẳn tù tì này!”
Hai phút sau, Trầm Nhất Nặc cầm lấy Microphone, mặt mày vui vẻ yêu kiều nói:
"Rất tốt, vậy Lạc Mặc là người chọn cuối cùng ~!"
Lạc Mặc:
". . . . ."
Người cuối cùng mà kêu chọn là chọn cái gì?
Cuối cùng chỉ còn dư lại tiết mục sáng tác mà thôi!
Việc này cũng rất bình thường, dù sao các Thực tập sinh cấp A nhất định sẽ ưu tiên chọn lĩnh vực sở trường của mình, mà rất ít người có thể sáng tác được.
Trong đó, ba Thực tập sinh của Tỉnh Sư Ngu Nhạc có Trầm Minh Lưu chọn nhảy, Quý Khang Đông chọn sáng tác.
Điều này tương đương với việc họ sẽ có phần ‘đấu tranh’ với nhau.
Về phần hai người kia vô tâm hay hữu ý thì Lạc Mặc không hề để ý mà từ tốn đi tới chỗ những người chọn sáng tác đứng, lại bắt đầu thất thần.
Trầm Nhất Nặc đi quanh 9 người, đường cong trên điều phá lệ chói mắt, nàng cười hì hì nói:
"Như vậy đi, mời 9 vị đội trưởng phát biểu!"
Lời phát biểu của tám người trước hoặc là khiêm tốn lễ độ hoặc dã tâm bừng bừng, có có người là hài hòa hảo hữu.
Đợi tới phiên Lạc Mặc, hắn cười nói;
“Vào đội rồi phải phục tùng.”
"Hít——!"
Toàn trường hít một hơi khí lạnh.
Này này này này!
Đồng Thụ cúi đầu, hình như hắn chọn sai đại ca rồi.
Không thể nói mấy lời hoa mỹ chút à, cứ nói huỵch tẹt như vật là gì?!
Có phải ngươi bất cẩn nên mới lộ ra hết những lời thật trong lòng không?
Mà Lạc Mặc vừa dứt lời, tiếng nghị luận giữa các Thực tập sinh vang lên ầm ĩ.
Câu nói của lạc mặc không chỉ biểu thị hắn ngang ngược mà còn cả độc tài nữa.
Chẳng khác nào ngầm nói, đã vào đội ta thì toàn bộ đều phải nghe lời ta.
Ngươi có chắc ngươi là đội trưởng mà không phải sĩ quan quân đội chứ?
Bốn vị giám khảo nghe xong cũng có phần sửng sốt một chút, cuối cùng vẫn là Ngụy Nhiễm tương đối có hảo cảm với Lạc Mặc mở miệng nói:
"Không hổ là người có tuổi cao nhất trong 100 Thực tập sinh. Bắt đầu tự do chọn đội!"
Ngụy Nhiễm trực tiếp khởi động.
Mà 91 Thực tập sinh còn lại bắt đầu chạy tới chạy lui.
Việc khiến Lạc Mặc vui vẻ nhất là Đồng Thụ trực tiếp chạy tới, đứng sau lưng hắn.
Đồng Thụ có dự cảm, đội viên của mình sẽ không quá nhiều.
Mà không sai đi đâu được, cũng có Thực tập sinh dừng lại trước mặt Lạc Mặc. Mà Lạc Mặc cũng sẽ tỏ ra nụ cười mà hắn cảm thấy hiền lành nhất rồi trừng mắt nhiều đối phương.
Lúc này Thực tập sinh như chó con sợ hãi, không ít người trực tiếp chạy chối chết.
Mà người muốn vào đội cũng sẽ do dự hỏi:
"Cái kia. . . . . Ta, ta có thể vào đội không?"
Việc này khiến Lạc Mặc có chút nghi hoặc:
"Trông ta khó gần lắm à?”
Cuối cùng, tiểu đội của Lạc Mặc có tổng số 6 người, là tiểu đội có số đội viên ít nhất trong 9 đội.
Mà đội ngũ của Trầm Minh Lưu thì gần đủ 12 người.
Đáng nhắc tới là, trong tiểu đội của Lạc Mặc đa phần đều là Thực tập sinh không có công ty, xác thực thì. . . . chỉ có một Thực tập sinh là có công ty phía sau thôi.
Mà đối với việc này, Lạc Mặc cũng không nghĩ nhiều.
Hắn vốn đã biết có rất nhiều Thực tập sinh là quen biết từ trước, vì vậy hiện tượng ‘bầy đàn’ là không thể tránh khỏi.
Huống chi Lạc Mặc còn quá nổi bật ở lần ghi hình trước, Thực tập sinh có tham vọng chắc chắn sẽ không chọn hắn.
Việc này không liên quan thực lực đội trưởng mạnh yếu ra sao mà vấn đề là kéo nhân khí.
Dù sao cũng không có ai muốn bị loại, ai cũng muốn được đi vào vòng trong cả.
Cũng chính vì vậy mới khiến đội ngũ của Lạc Mặc cao nhất chỉ có cấp C mà thôi.
Khương Ninh Hi từ xa xa nhìn thoáng qua tiểu đội chỉ có 6 người của Lạc Mặc, nàng luôn cảm thấy so với khi còn học chung, tính cách của Lạc Mặc đã khác đi rất nhiều.
Khi đó tính cách Lạc Mặc cũng không cường thế như vậy.
Bằng không trong ngày tốt nghiệp sẽ không bị nàng cường hôn trong rừng cây nhỏ.
Nàng chờ mãi cũng không thấy hắn có hành động gì, vì vậy trong cơn tức giận đã tự mình dâng lên.
Khương Ninh Hi cũng không ngờ nụ hôn đầu lại là mình chủ động, bây giờ nghĩ lại nàng cảm thấy mình thật ngốc.
Trầm Nhất Nặc thì thấy tình cảnh này khá tốt, vừa vặn để Lạc Mặc biết được việc ký hợp đồng với công ty quan trọng cỡ nào.
"Tiểu tử, làng giải trí vô cùng tàn khốc!"
Trầm Nhất Nặc dùng ánh mắt của người từng trải nhìn về phía Lạc Mặc, thầm nghĩ:
"Còn không mau đầu nhập dưới trướng, để bản tiểu thư ôm vào lòng?"
Lúc này, Ngụy Nhiễm cầm Microphone tiếp tục nâng cao bầu không khí:
“Rất tốt, mọi người hãy nhớ tổ của mình rồi từ từ làm quen nhé, sáng hôm nay là hoạt động tự do, mọi người hãy quý trọng khoảnh khắc này, tới xế chiều sẽ bắt đầu tham gia huấn luyện rồi!”
Đúng thế, Thực tập sinh tham gia Sáng Tạo Thần Tượng vẫn phải đi học.
Lạc Mặc vừa có thể lãnh lương, vừa được huấn luyện.
Các mục huấn luyện chỉ đơn giả như ca hát, vũ đạo và các loại kỹ xảo sáng tác mà thôi.
Ekip chương trình sẽ sắp xếp để các vị giám khảo đứng lớp vài tiết, sau đó sẽ là các vị lão sư có kinh nghiệm.