Chương 1: Trùng Sinh Lên Thiên Đình.
(một bài giấu đầu thơ, vô cùng cảm kích! )
Tây Thiên vô khung, thần phật san sát, độ giới u trình, hóa long luyện phàm tâm.
Du lịch lấy kinh nghiệm, chở nói gửi tính, tiên phong hiệp cốt, lên đỉnh thiếu thẳng tới trời cao.
Thiên đình đình sâu, đủ loại quan lại phục duy, vô lượng thiên kiếp, bỏ mình tổng nói tiêu.
Binh người hung cũng, chinh phạt tam giới, lân quang ngày xưa, tiên khí hóa ngũ hành.
Ngắm tâm kiến tính, hư thực nan bình, lưỡng nghi tương sinh, đại đạo dĩ vô hình.
Quân tử hứa một lời, nặng du cửu đỉnh, nước trong chi giao, hỗ thác dĩ tính mệnh.
Thu ngư ông lợi, gặp mây mưa tình, hội thiên hạ hữu, cuồng tiếu chước rượu uống.
Giấu tẫn phong mang, thông cổ chứng nay, chẳng đáng chính quả, muôn đời gửi hào hùng!
"Cảm giác thật là thoải mái, đây... Là mơ sao?"
Chu Hàn mơ màng mở hai mắt ra. Trước mắt hắn là một mảnh sương mù mỏng, từng đám mây trôi lơ lững dập dờn trong sương mù , tựa như tiên cảnh.
Những đám mây cách Chu Hàn rất gần, như thể thân thể Chu Hàn có thể chạm vào vậy.
Sau lưng của Chu Hàn rất mềm mại, như đang nằm trên một tấm nệm bông vậy.
Chu Hàn nghiêng đầu nhìn một cái, bốn phía là tường cẩm thạch, không có bất kì gia cụ(1) nào. Cả phòng nhìn qua có chút trống trải, bên cạnh đại môn(2) có đặt một tòa binh khí, trên đó có năm ngăn thì bốn ngăn rỗng tuếch, chỉ có một ngăn có một thanh trường thương. Thân cây thương thô to, đầu thương có một tấm vải đỏ, có vẻ rất khí phách.
"Hả, ta dường như đang ở trong người khác?! Căn phòng này chắc là chỉ mới được xây , lại không có mái nhà, ngay cả cửa cũng không có, cửa và hành lang giống như thông với nhau , hẳn là có thể nhìn ra ngoài".
Suy đoán tới đây, Chu Hàn nhìn lướt qua cửa. Bên ngoài và trong phòng như nhau, mây mù dày đặc, lúc ẩn lúc hiện, không thấy rõ thứ gì cả.
Chu Hàn từ trên cái giường bông ngồi dậy, nhìn thoáng qua bốn phía. Trong phòng còn có bốn cái giường giống như cái hắn đang nằm, năm cái giường được đặt tạo thành hình ngôi sao năm cánh, hình như giữa chúng có liên kết với nhau.
"Trường thương? Sương mù màu trắng? Giường bông? Khung cảnh tựa như làm tiên cảnh này là thế nào đây? Ta xem qua nhiều như vậy tác phẩm văn học, internet văn học cũng không phải số ít, lẽ nào... ! !
Ta vào một chỗ diễn kịch !?"
"Mẹ nó, ta thế nào lại ngủ ở chỗ diễn kịch! Đám tôn tử kia lại dám đem gia gia trêu đùa. Ta uống say, không đưa ta về nhà, lại đem ta cho vào chỗ diễn kịch a..." Chu Hàn không ngớt oán giận,nhìn bốn phía cuồn cuộn mây mù nói thầm.
"Tên đạo diễn thật là có tiền a, sử dụng nhiều đá khô và hơi nước như vậy làm cả phòng đầy mây mù lượn lờ, trông y hệt tiên cảnh."
Chu Hàn đang chuẩn bị rời giường. Lúc chân hắn chuẩn bị chạm đất thì mắt hắn lại vô tình thấy mâu mù phía dưới...
Vừa nhìn xuống, tim của hắn xém rớt ra ngoài! ( chắc là rớt ra ngoài được, muahaha - Lu)
"Lão tử thế nào lại trên không trung? !TM(tha mụ = mẹ nó ), tên nào đem lão tử treo lên! ! !"
Chu Hàn hết hồn đem chân lùi về, tay nắm mép giường thật chặt, đầu thò ra. Nhìn xuyên xuống dưới lớp giường mỏng manh, Chu Hàn mơ hồ thấy phía dưới xinh đẹp đình đài ngọc các, ngọc lưu ly cầu đá, thuần thanh ngọc trụ từng cái đứng sừng sững. Từng toà bạch ngọc cung điện đối diện với nhau, tả hữu tương liên, kéo dài vô tận.
"Ta có đúng hay không đang mơ? Mẹ nó, ta làm sao có thể ở trên không trung? Không đúng, ta nhất định là uống rượu còn không có tỉnh! Đây nhất định là đang nằm mơ, trong mộng! Tưởng lừa được lão tử? Nếu là nằm mơ, lão tử tự đánh mình , sẽ phân ra thật giả !"
Ba!
Một âm thanh trong trẻo vang lên, Chu hàn cảm giác được một cơn đau rát trên má. Hắn vội vàng lấy tay vuốt mặt.
"Đây không phải là nằm mơ! Làm sao, làm sao bây giờ?
Không được, ta sợ độ cao! Ta kinh, ta sợ rồi! Cầu lão Thiên bỏ qua cho ta đi! Ta phải về nhà, ta muốn mẹ ta a!"
Chu Hàn hai tay ôm mép giường, rất sợ cái giường đột nhiên động đậy đem hắn đẩy rớt xuống. Nhìn bốn phía hoàn cảnh lạ lẫm, nội tâm Chu Hàn khủng hoảng không gì sánh được.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng hô to.
Đây là một người vạm vỡ, toàn thân mang rất dày đồng quang giáp da , đầu đội kim khôi, tay cầm một thanh hồng anh trường mâu(3), trực tiếp từ ngoài cửa đi đến. Thấy Chu Hàn tự tát vào miệng mình, vẻ mặt sợ hãi, tay lại nắm chặt thành giường, hắn không khỏi nghi ngờ hỏi:
"Chu Hàn, ngươi nhanh đi Luyện Binh Tràng a. Cửu Diệu Tinh Quân đang điểm danh, ngày hôm nay Ngọc đế có thể sẽ đến kiểm tra... Di? Ngươi tát vào miệng mình làm gì?"
Chu Hàn thấy rốt cục có người đến, lập tức kích động không thôi, cuống quít hỏi: "Đại ca, ngươi diễn cái gì a! Ta không phải là diễn viên, thế nào cái giường đều treo ngược lên a, mau thả ta xuống, ta sợ độ cao a!"
"Cái gì diễn? Cái gì sợ độ cao? Ngươi đùa gì thế?" Tráng hán kia trực tiếp đẩy tay Chu Hàn ra liền hỏi.
Chu Hàn: "Đại ca, ta thực sự sợ độ cao a!"
"Ngươi đừng có đùa ta, ngươi là Thiên Binh, làm sao có thể sợ độ cao, nhanh đi Luyện Binh Tràng, Cửu Diệu Tinh Quân tới!"
Chu Hàn ngây ngẩn cả người. Thiên Binh? Ngọc Hoàng Đại Đế? Cửu Diệu Tinh Quân? !
Nhìn đại hán mang theo hồng anh trường thương bước dài một bước liền bay thẳng ra ngoài cửa, sau đó thân ảnh màu vàng kia càng bay càng cao, càng bay càng xa...
"Cái tên này đích thực là bay lên a... ." Chu Hàn dở khóc dở cười nói một câu, sau đó ngồi ngây ngốc ở trên giường.
Đại hán khi nãy nói vài câu, Chu Hàn đã biết thân phận của hắn rồi.
Đại hán này là bay thật, bằng không như thế nào bay xa như vậy được? Coi như là lái một chiếc cần cẩu lớn treo hắn, chẳng lẽ còn có thể đem người treo lên trời cao như vậy?
Có Ngọc Đế, có Tinh Quân, còn có Thiên Binh Thiên Tướng. Chính ta dĩ nhiên xuyên qua đến Thiên Đình rồi, thành một gã Thiên Binh, mà cái này Thiên Binh trước đây chủ nhân, tên cũng gọi là Chu Hàn.
Ngày hôm hắn qua say rượu cả đêm, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Cái này... Ta... Ngạch..." Chu Hàn trong lòng một chút cao hứng cũng không có.
"Ta biết ta không có tư chất tốt, chuyển kiếp tới đây, tuyệt đối là phúc họa khó lường. Quả nhiên,ta mặc dù trở thành một Thiên Binh nhưng ngay cả
... bay cũng không biết."
"Điều này có nghĩa là ta ngay cả xuống giường đều không làm được."
"Dựa theo vị kia bưu hãn đại ca vừa nói Cửu Diệu Tinh Quân đang tại Luyện Binh Tràng điểm danh, mình bây giờ chắc là... trước nên đi Luyện Binh Tràng."
"Còn thân thể kia của mình thì sao? Chết rồi sao?!"
Chu Hàn cảm thấy phiền muộn không gì sánh được. Dưới giường ngay cả một chỗ đặt chân cũng không có, chỉ có những đám mây bay phiêu đãng. Thực sự là không biết nói gì nữa! Chu Hàn không dám thử đi xuống, chỉ có thể nhìn chung quanh. Hai tay vừa động, đột nhiên ở cây bông bên giường mò ra một quyển sách vải.
Tên sách là "Tân binh sổ tay". Thấy tên quyển sách này, Chu Hàn nội tâm kích động.
Cho dù như thế nào, đây chính là sách mà thần tiên thiên giới đọc. Đây chính là ... thiên thư a! Sách này tuyệt đối ngưu bức! Ở trong này, khẳng định có cách học tập pháp thuật, cách phi hành!
Chu Hàn tràn ngập mong đợi mở trang sách: " Trong sách hẳn là có điều bất phàm ,ông trời không tuyệt đường người a!" Tân binh sổ tay mở ra thời điểm, Chu Hàn cảm giác có một trận kim quang đập vào mặt, thập phần bất phàm.
Chỉ nhìn vài câu đầu tiên trong sách, Chu Hàn liền không nói nên lời.
"Hoan nghênh ngươi thêm vào thiên đình, trở thành một danh quang vinh Thiên Binh, mời xem kĩ tân binh sổ tay, đọc thuộc lòng dưới điều lệ, điều lệ trên Thiên Binh cơ bản chuẩn tắc, hãy nghiêm túc tuân thủ."
"Điều lệ 1 Bảo vệ thiên đình, giữ gìn thiên đình vinh dự, với thiên đình ý chí vi tối cao hành động chuẩn tắc, toàn tâm toàn ý là trời đình các cấp bộ môn phục vụ, tuân thủ thiên đình các cấp ngành điều lệ chế độ."
"Điều lệ 2 Thiên đình thị một thần thánh tổ chức, mỗi một sĩ binh, đều hẳn là với phục tòng vi tối cao thiên chức, chủ động, tích cực ủng hộ thiên đình làm ra mỗi một hạng quyết nghị, thiết thực quay chung quanh dĩ Ngọc Hoàng Đại Đế làm trụ cột thần tiên tập đoàn, triển khai các hạng hoạt động, thiết thực dĩ tập đoàn lợi ích làm trọng, với tập thể lợi ích làm trọng."
"Điều lệ 3 Chăm chú tuân thủ Thiên Binh Thiên Tướng các hạng điều lệ, thiết thực giữ gìn Thiên Binh Thiên Tướng tập đoàn thiết thân lợi ích, cảm thái độ làm người tiên, cảm cho ta tiên, với trở thành Thiên Binh một thành viên là kiêu ngạo, với trở thành thiên đình một thành viên vi tự hào, dĩ thiên đình hài hòa phát triển vi nguyện cảnh, vì Thiên Binh Thiên Tướng quang vinh truyền thống phát triễn xuống phía dưới!"
...
"Điều lệ 365 Thiên Binh thuộc về thiên đình vũ trang tổ chức, đối với giữ gìn thiên đình an toàn chính mình tác dụng cực kỳ trọng yếu, mỗi một một tân binh thành viên, đều phải với thêm vào thiên binh vi quang vinh, vì rời khỏi thiên binh là sỉ nhục, tối hậu, mong muốn đại gia tài năng ở thiên đình lý, chính mình không đồng dạng như vậy tinh thần diện mạo, chính mình không đồng dạng như vậy vĩ đại chí hướng, là trời đình cường thịnh, cống hiến một phần lực lượng của chính mình!
Chu Hàn: "..."
Liên tiếp nhìn 40 điều, Chu Hàn thật sự là chịu không được, khóc không ra nước mắt nói: "Tại đây thế giới xa lạ, ta lại tìm được rồi cảm giác quen thuộc."
Đây là muốn ta tuyên thệ dựa vào thiên đình, thành tâm, vĩnh viễn không có ý nghĩ gì khác sao?
"Không đúng! Ta thế nào cảm giác kiểu xuyên qua này như là bẫy ta a! Mẹ nó, ta còn không có biết bay, nếu như rời giường liền trực tiếp ngã xuống té chết, đây không phải là thành thiên đình đại chê cười sao?"
Chu Hàn lắc đầu, để cho hắn thanh tỉnh một điểm.
"Bình tĩnh! Bình tĩnh! Gặp chuyện không nên hốt hoảng!"
"Làm sao bây giờ? Ta chuyển kiếp tới, nhưng trong đầu lại không có bất kì tin tức gì a!"
"Bây giờ, ta căn bản cũng không biết tu luyện!"
"Không có biện pháp, ngựa chết chữa thành ngựa sống. Ta mặc kệ, trước tiên liền thử một chút"
"Ta trước thử dồn khí đan điền, hình như trong sách thị nói như vậy."
Chu Hàn nhắm mắt lại, trong đầu lại chỉ hiện lên căn phòng yô-ga cách vách nữ lão sư xinh đẹp trước đây.
hít vào, thở ra, thả lỏng...
Lại hít vào, ân, tốt.
Mười sáu hơi thở.
Không có cảm giác!
Ba mươi sáu hơi thở!
Không có cảm giác!
Liên tiếp tuần hoàn bốn mươi chín hơi thở!
Đột nhiên, Chu Hàn phát hiện phía dưới tiểu phúc(4) có một cổ khí thể(5) làm loạn. Cổ khí thể thần bí đến cực điểm, phảng phất ở trong dạ dày Chu Hàn không ngừng vận động, kích thích Chu Hàn quanh thân bách hài khiến cho Chu Hàn đột nhiên có cảm giác. Chính xác là cảm giác được một loại khí tức chạy nhanh , cưỡng bức hắn thả ra cảm giác của hắn !
Có cảm giác! Lẽ nào...
"Phốc ~" Cúc hoa truyền đến một tiếng vang nhẹ nhàng làm Chu Hàn biết cảm giác của hắn quả nhiên không hề sai lầm.
Chu Hàn hai tay ôm đầu, đã đến sát biên giới sự tức giận. Người ta chuyển kiếp tới, lập tức may mắn mở ra mỹ nữ hệ thống chỉ đạo các loại BUG chồng vô hạn.Còn ta chỉ mặc đồ, nằm úp sấp ở mép giường, nhìn dưới giường mây trắng dài dằng dặc, lại xem những điện phủ lầu các.
Người ta chuyển kiếp tới, hoa chân múa tay vui sướng, cảm động không thôi. Mẹ nó, lão tử chuyển kiếp tới, người nào nếu như hỏi ta cảm động không, kích động không...
Không dám động, thực sự không dám động! (ở đây động là hành động, hoạt động. ta nghĩ là chơi chữ, trên kia là có chữ động, dưới đây cũng có chữ động nhưng khác nghĩa - Lu)
Chu Hàn tay nắm thật chặt mép giường, cắn răng nghiến lợi mắng một câu để cho tâm tình buồn bực hơi chút giảm bớt một điểm.
"Mẹ nó! Ta năm nay cũng hai mươi lăm! Xuyên qua đúng là trong một vạn không có một cơ duyên. Không, ta nhất định là một vai chính trong một cuốn sách, chắc chắn sẽ không có chuyện gì!"
Chu Hàn nghĩ tới đây, nắm chặt bên giường, dùng đầu ngón chân dò xét phía dưới.
Thực sự đúng là truyền đến cảm giác chạm đất! Nếu trên giường đám mây có thể chịu được sức nặng, vậy trên mặt đám mây cũng có thể chịu sức nặng. Dự đoán của Chu Hàn đúng là chính xác, hắn cuối cùng bước xuống bước đầu tiên!
Chu Hàn nỗ lực khống chế mắt hắn không nhìn xuống đất phía dưới. Cảm giác đi ở trên mây đối với một người có bệnh sợ độ cao mà nói tuyệt đối là một loại giày vò.
Chu Hàn ở trong phòng từ từ di chuyển, đi thật chậm. Hắn rất sợ một cước đạp không té xuống.
Hắn là người quanh năm đánh vương giả vinh diệu ở vị trí ADC, tâm tính đã sớm bình thãn. Bị người nói hèn mọn, hắn liền cho đó là khen ngợi.
"Vô luận như thế nào, ta đều phải hèn mọn một chút. Ta cũng không thể cứ như vậy té chết được!" Chu Hàn tỉ mỉ quan sát đến hoàn cảnh chung quanh, phát hiện mây mù bay đầy cả phòng, nhìn xem cái gì đều là mơ hồ cả. Chu Hàn rón rén đi tới, vừa đi vừa nhìn quanh. Lúc này hắn mới phát hiện nơi mây trôi tới, mơ hồ có một cánh cổng hình vòm, mây tự bay xung quanh, nhìn không được rõ ràng lắm. Chu Hàn ngẩng đầu lên, xịch lại gần nhìn. Trên cổng vòm mơ hồ có bạch quang, có viết ba chữ lớn "Tu Luyện Các"
Xem ra đây là chỗ tu luyện! Chu Hàn bước đi vô cùng cẩn thận. Sau khi xác định bề mặt đúng là mặt đất vững chắc thì hắn mới đi vào trong Tu Luyện Các.
............................................................................................................................................................................................................................
(1) gia cụ : là dụng cụ sinh hoạt ở gia đình như tivi, đầu máy, tủ lạnh các thứ...
(2) đại môn : là cánh cổng lớn, cửa chính
(3) hồng anh trường mâu : cây mâu - thương có cột tấm vải màu hồng ở gần đầu mâu - thương
(4) tiểu phúc : cái bụng
(5) cổ khí thể : có thể hiểu là đoàn khí, khí ở đây là không khí do hô hấp tuần hoàn tạo thành