Chương 54: Quá Khứ ?

Lấy đôi bàn tay mạnh mẽ và hữu lực của mình ra, Minh Hoàng đẩy nhẹ.

Đập vào mắt Minh Hoàng lúc này là cảnh tưởng vô cùng tán loạn của các cuộc vui đùa không biết mệt của công hội mình.

Đột nhiên mọi thứ lại trở lên yên tĩnh lại một cách lạ thường.

Tất cả các thành viên trong công hội đồng loạt về phía trước cửa đang mở ra kia, thấy trước mắt là Hoàng Minh đã 3 tháng trở về.

Mọi người lại tiếp tục nhậu nhẹt chơi đùa như không có gì xảy ra những lại có một số thân ảnh bé nhỏ nhảy ra khỏi ghế xông thẳng đến chỗ Minh Hoàng.

‘Anh Minh Hoàng anh về rồi sao’.

Lên tiếng là các bé con vô cùng đáng yêu của chúng ta.

Như thể đáp lại câu hỏi của các bé Minh Hoàng đơn giản là cầm mấy con tiểu dực long ra mà nói.

‘Không thất hứa rồi lên các em phải thực hiện lời hứa của mình đi’.

Nghe vậy các cô bé mặt nào mặt lấy cũng vô cùng ửng hồng người đầu tiên thực hiện lời hứa lại là Konan đáng yêu của chúng ta.

Konan nhẹ nhàng đi đến trước mắt Minh Hoàng nhẹ nhàng hôn nên má Minh Hoàng.

‘Phần thưởng đây cảm ơn anh đã kiếm về cho em tiểu dực long’.

Thấy vậy những bé con khác cũng không cam lòng yếu thế ai lấy cũng dâng lên đôi môi thơm của mình mà hôn vào má Hoàng Minh từ Konan bắt đầu rồi đến chị cả Juvia và đến út con Lissandra.

Ai lấy lấy được con dực long của Minh Hoàng tặng cũng vô cùng vui vẻ mà gật đầu.

Nhìn các bé hài lòng như thế khiến Minh Hoàng không khỏi vô cùng cảm giác có thành tựu.

Có thể đối với người khác nụ cười của các bé trả là gì nhưng đối với Hoàng Minh nụ cười ấy là hoàn toàn vô giá không gì có thể đánh đổi lại được.

Nhìn khuôn mặt đang tươi cười ấy khiến Minh Hoàng không khỏi bất tri bất giác nghĩ đến người anh nuôi quá cố của mình.

Trước khi đến với thế giới mới, Minh Hoàng là đứa cô nhi được một gia đình nhận nuôi.

Trong hoàn cảnh lúc bấy giờ phải hiểu là có điều kiện lắm mới có thể nuôi được thêm con.

( Thế giới Minh sống ở trạng thái đơn giản dễ hiểu là vào năm 2000 phải có điều kiện lắm mới dám nuôi thêm con).

Minh Hoàng cũng chính là người được sinh ra trong hoàn cảnh được gia đình mà Minh Hoàng sẽ coi mãi là thân thiết nhất nhận nuôi.

Bố nuôi Minh Hoàng là một con nhà nông xuất phát khởi nghiệp thành công và cũng từ đó mới có điều kiện nhận nuôi Minh.

Nhưng biến cố thì lúc nào thì trả có thể xảy ra, không biết nguyên nhân từ đâu nhà Minh Hoàng vỡ nợ khiến cả cái nhà đang hạnh phúc lại rơi vào tình trạng khủng hoảng, nhưng kể cả trong truyện như thế khó khăn như vậy nhưng họ vẫn không bỏ mặc Minh Hoàng.

Nhớ lại lời hứa từ chính người anh nuôi mà còn hơn là anh trai của mình Minh Hoàng không khỏi xúc động, tuy anh là người vô cùng thẳng tính và vô cùng cục nhưng lại rất chuẩn mực làm anh.

‘Tao không cần biết mày là con ai hay mày tự nhận mày là cái gì nhưng đã về với gia đình tao sống với gia đình tao thì mày là một phần của gia đình tao là em trai ."

"Người ngoài nói gì mày mặc xác họ, cái thứ bây giờ mày chỉ cần nhớ là mày là người có gia đình thế thôi".

(Đến lượt suy diễn của độc giả rồi góc suy luận nhá)

Vì vỡ nợ mà nhà Minh Hoàng đã suýt từng bí ép vào bước đường cùng đến cả em rể của bố nuôi Hoàng Minh người cho bố Minh vay trước đây làm giàu cũng đến siết nợ gia đình đang có hoàn cảnh túng quẫn của Hoàng Mình.

Cậy có tí quan hệ mà còn dám đe giết con trai mình, Bố nuôi Hoàng Minh lúc đấy vô cùng điên tiết nếu không phải có sự ngăn cản của mẹ Hoàng Minh thì đã có án mạng xảy ra.

Mỗi lần nghĩ đến cảnh ngày đó cũng khiến Hoàng Minh không khỏi cảm thấy ghê tởm.