Quá khứ, hiện tại, tương lai, mất đi một thứ gì cũng khiến cho con người không thể tồn tại.
Người sống nhờ có quá khứ, tồn tại nhờ hiện tại, sinh tồn ở tương lai.
Quá khứ có thể đau có thể khổ, nhưng để tồn tại thì con người phải thích nghi với nó.
Đó cũng chính là xúc cảm hiện tại của Jeny, chỉ với một vết thương nho nhỏ trên người Minh Hoàng thôi cũng khiến cho nàng hóa vào trạng thái quá khích như vậy.
Quá khứ đã tác động mạnh đến Jeny, khiến hiện tại hình thành một con người như này sao.
Minh Hoàng một con người vừa thuộc trong cuộc vừa là kẻ ngoài lề, kể cả không hiểu rõ chuyện gì xảy ra, thì theo bản năng của mình Minh Hoàng vẫn nhận ra dị dạng trong tâm trạng của Jeny, nói chi là hiên tại nàng phản ứng quá khích như vậy.
Nhìn Jeny đang vô cùng cận trọng sờ lên bàn tay của mình rồi sau một lúc thì không biết lôi đâu ra một cái hộp cứu thương .
Sau một lúc thi triển kỹ thuật cứu thương thần sầu của mình, Jeny đã biến Minh Hoàng từ một vết thương nho nhỏ thành một kẻ không khác nào gãy tay.
Nhìn thành quả của mình Jeny vô cùng hài lòng gật gù, còn Minh Hoàng thì cảm thấy hoài nghi nhân sinh, khóe miệng có chút cơ giật không nói lên lời.
Đang hưởng thụ thành quả của mình, Jeny lại nghĩ đến điều gì đó, cơ thể cấp tốc vận chuyển, đôi bàn tay nhẹ nhàng chụp vào người Minh Hoàng.
Sau một lúc Jeny đã thành công nhấc bổng Minh Hoàng lên, ôm Minh Hoàng như một cô công chúa rồi từ từ tiến đến trước ghế ở gần cửa kia rồi nhẹ nhàng đặt Minh Hoàng xuống.
Cả quá trình xảy ra vô cùng lưu loát nhanh nhẹn không chút một động tác thừa nào.
Minh Hoàng trong cả quãng đường ấy đầu óc như đập đà mà đình chỉ vận động, cứ thế mà ngơ ngơ ngác được bế đến chiếc ghế gần đó.
Thấy Minh Hoàng định ngồi dậy, Jeny liền vội vàng ngăn cản.
‘Ngoan, nằm đây chờ chị nấu cho ăn’.
Cứ thế Minh Hoàng bị Jeny ép cho nằm tại chỗ đấy, còn Jeny chính mình thì tiến đến chỗ của Minh Hoàng đang dang dở nấu ăn kia, mà thay vào chỗ đứng cũ của Minh Hoàng, mà làm nốt công việc Minh Hoàng còn dang dở.
Thân là một bảo mẫu chính hiệu đã từng phục vụ cho Minh Hoàng từ kiếp trước.
( Thằng phế vật hết ằn nằm và hoạt động duy nhất biết trên đời là nghiên cứu).
Jeny như nước chảy mây trôi, vô cùng thuần thục xử lí nốt số công việc còn lại của Minh Hoàng.
Tuy động tác của nàng không có Minh Hoàng hoa mỹ cũng chẳng có Minh Hoàng làm màu nhưng lại thắng ở hiệu quả.
Chỉ trong vòng vài khoảng vài khắc, Jeny đã nấu ra được bát phở chuẩn vị vợ à nhầm nhà làm.