Chương 142: Tổn Thương

‘Không được nhà tiểu Jeny, mẹ phải đi làm việc con không thể theo được’.

‘Không không chịu đâu, mẹ tưng hứa cho Jeny đi theo mẹ rồi, Jeny không muốn đâu, Jeny bắt đền mẹ’ Jeny bắt đầu giở võ trẻ em ra, với bài ca quen thuộc của mình.

Thấy con của mình lại giở ra cái trò quen thuộc ấy, người phụ nữ chỉ nhẹ nhành cười nhẹ..

Sau đó đôi mắt của nàng có chút híp lại nói.

‘Muốn đi cùng mẹ sao’.

‘ Muốn muốn’ jeny đáp là không cần suy ghĩ nhiều.

‘Vậy Jeny phải hứa đi học khóa đào tạo nữ công gia chánh kiêm thần tượng cho mẹ’.

Lúc này mẹ của Jeny đã nói ra cái ý định thật sự trong lòng của mình hay sao?.

‘ Được luôn Ok mẹ nhá’ .

Jeny vội vàng đáp mà không cần suy nghĩ, Jeny cũng không nhận ra rằng mình đã rơi vào bẫy của mẹ mình, thật đau lòng cho bé con ấy.

Vài ngày sau một đôi mẹ con đang ngồi trên một con Roll Royce cổ điển mà không kém phần sang trọng.

Người mẹ đang ngồi nói chuyện cùng ai đó, còn Jeny của chúng ta vẫn vô cùng ngây thơ mà không biết rằng vận mệnh của mình đã bị quyết đinh.

Sau một hồi liên lạc, người mẹ ấy của Jenycúp điện thoại, khuôn mặt có chút trắng xám.

Cúi đầu thấy con gái của mình vẫn vô ưu vô tư ngồi một bên mà chơi một mình khiến cho nàng khuôn mặt có chút ưu thương.

Không biết suy nghĩ cái gì đó, đột nhiên khuôn mặt của nàng có chút điên cuồng.

‘Đúng có thể làm như vậy, làm như vậy chắc chắc có thể cứu được bé con’.

Nhìn khuôn mặt đột nhiên trở lên vô cùng đáng sợ khiến cho Jenyđang ở bên cạnh thấy vậy không khỏi sợ hãi có chút xúc động sắp khóc.

‘Mẹ ơi mẹ sao vây, mẹ đừng làm Jeny sợ, Jeny sai mẹ có thể đánh Jennie mẹ đừng như vậy’.

.

Vừa nói Jeny vừa nhẹ nhàng đưa đôi bàn tay nhỏ của mình ra.

Nếu nhìn nên đôi bàn tay đó chắc hẳn ai cũng sẽ vô cùng nhói lòng, đôi bàn tay tưởng như vô cùng mịn màn trắng nõn của một cô bé giờ đây lại bị thương à không phải nói là tràn ngập những vết sẹo không nên có ở trên một cô bé.

Nhìn vào đôi bàn tay đang nhẹ nhàng đưa ra trước mặt mình cùng khuôn mặt sợ hãi nhắm tịt lại, có vẻ như Jeny lúc này đang sợ hãi, khiến ai nhìn vào cũng đau lòng không thôi.

Mẹ của nàng ngay lật tức ôm nàng vào lòng giọng hơi nghẹn ngào nói.

‘Mẹ không sao đâu, Jeny của mẹ không cần phải lo lắng nhiều, mẹ yêu thương Jennie như vậy thì sao có thể tổn thương con như vậy’.

Đang nhắm tịt đôi mắt của mình thấy được mẹ của mình ôm, hơi he hé mở mắt ra sau lại được lời nói khẳng định từ mẹ Jennie mới từ từ cất lời.

‘Mẹ mẹ chắc chứ, mẹ không tổn thương Jennie chứ’.

‘Mẹ hứa’ .

Người phụ nữ ấy cứ vậy mà ôm Jennie vào lòng nhẹ nhàng xoa xoa.