Chương 121: Điều Gì Đó Kì Lạ

‘Ai có thể vào được kết giới do anh rể tạo ra chứ, khoan chẳng lẽ là anh rể ta được cứu rồi’.

Vừa nghĩ nước mắt của Nawaki không khỏi chảy ròng ròng, chỉ trong vài ngày thôi đã đủ khiến cho Nawaki hiểu được hiểm ác của xã hội.

Đang theo bản năng đinh gọi anh rể thì Nawaki lại thây một thân ảnh khiến cho Nawaki kích động không thôi.

‘Tỷ tỷ là ngươi sao, tỷ tới cứu ta sao’.

Vừa nói nước mắt nưỡi mũi Nawaki vừa tuôn vừa rơi, Nawaki lúc này như được buff một loại sức mạnh bí ẩn nào đó khiến cho Nawaki tạm thời có thể quên đi nỗi đau mà lao về phía Tsunade.

Thấy Nawaki trong trạng thái kia khiến nàng cũng có chút ghét bỏ, nhịn không được mà quát lên.

‘Dừng lại’.

Vừa nói vừa dùng chiêu thức đặc quyền của bản thân, quái lực quyền đấm thẳng xuống đất khiến cho cả một vùng đất hình thành một lỗ sâu.

Đang vui tươi thấy tỷ tỷ của mình đột ngột làm ra hành động ấy khiến Nawaki mồ hôi lạnh chảy dòng, vô ý thức xoa tay lên trán.

‘Ta đi quên mất tỷ tỷ ghét nhất là bị nam nhân chạm vào’.

Nawaki vừa hoảng sợ vừa có chút kính phục người anh rể của mình, vì đối với Nawaki bất kể ai có thể chinh phục được tỷ tỷ của mình còn mạnh hơn là làm Hokage.

Tsunade thấy Nawaki như vậy không khỏi hơi có chút khó chịu định tiến lên đấm đá tên nhóc này một chút, thì đột nhiên cảm nhận được cái gì liền vất ra trước mắt Nawaki một cuộn giấy cùng viên dưỡng thương đan và nói.

‘ Dùng tạm đi, giờ có chuyện quan trọng cần giải quyết, ở đây tự dưỡng thương đi bao giờ khôi phục khả năng đi lại thì trở về doanh trại đợi ta đến chữa giúp cho’.

Nói xong mặc kệ xem Nawaki có phản ứng gì không nàng liền cấp tốc lao đi về phía xa xa, chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn biến mất thân ảnh.

Nawaki thấy vậy không khỏi khóe miệng hơi co giật, hơi chút thở dài lê lết cơ thể của mình đến nơi Tsunade nhặt đồ, vừa bì vừa than khổ. Nawaki đột ngột cảm thấy có gì hơi sai nhưng sau một lúc suy nghĩ thì cũng chỉ ném nó ra sau đầu.

(Cần anh em đoán xem, Nawaki mơ hồ nhận ra điều gì nhưng lại không thể nhận rõ).

Bên kia sau một hồi kích chiến quyết liệt, Jiraiya cùng Orochimau dần dần đuối sức.

Con cóc, cùng con rắn ấy có vẻ như đã đến giới hạn, tính toán một chốc có thẻ thấy rằng tụi nó chỉ có đủ sức lực chống lại thêm một lần tiến công nữa của Salamanders Hanzo mà thôi.

Jiraiya cũng hiểu được điều đó nhưng thay vì nói ra ngoài như bao lần trước lần này Jiraiya im lặng đến lạ thường.