Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
----------------
- Giết!
Lý Kim Long duệ không thể đỡ, cả người cơ bắp từng cục, tựa như thoa lên một tầng quang mang màu vàng, Tử Kim thiền trượng trong tay tản mát ra Phật quang công chính bình thản, từng sợi thần mang giống như Trật Tự Thần Liên ngang trời mà đến, áp sập Đại Sơn, nổ nát đại địa.
Tuy Vương giả của Bạch Cốt tông rất cường đại, nhưng ở trước mặt Lý Kim Long căn bản chiếm không được chỗ tốt, chỉ là mấy hiệp, thì có một Vương giả đỉnh cấp bị Lý Kim Long nổ nát đầu, hai Vương giả khác cũng trọng thương ho ra máu.
Khương Linh San cùng Khương Như Phong đều xem choáng váng, bọn hắn căn bản không nghĩ đến, tám Vương giả đỉnh cấp của Bạch Cốt tông ở trước mặt Lý Kim Long, vậy mà không có chút lực trở tay nào.
Hai người này đến cùng là người nào? Tại sao lại ra tay cứu mình?
Trong nội tâm hai người bọn họ đều lộ ra vẻ nghi hoặc, nhất là vừa rồi Khương Tư Nam nghe được bọn họ là chi nhánh của Thiên Đế Sơn Khương tộc, liền quyết đoán xuất thủ.
- Chẳng lẽ. . .
Khương Linh San cùng Khương Như Phong nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra một tia vui sướng cùng vẻ kích động.
- Không tốt, gặp phải cường địch, mọi người rút lui!
Trong ánh mắt trung niên cầm đầu kia tràn đầy vẻ kinh hãi, hắn thật không ngờ cùng là Vương giả đỉnh cấp, Lý Kim Long lại uy mãnh đến như thế, không nói Linh khí Hoàng đạo Tử Kim thiền trượng trong tay Lý Kim Long cho bọn hắn phiền toái thật lớn, chỉ là linh phù khủng bố của Lý Kim Long, phô thiên cái địa mà đến, quả thực còn muốn khủng bố hơn thần thông.
Oanh!
Còn lại mấy Vương giả Bạch Cốt tông cũng tâm kinh đảm hàn, ở đâu còn có một tia chiến ý, quay người chuẩn bị chạy khỏi nơi này.
Nhưng chỉ thấy một mảnh kim quang sáng chói ngang trời mà đến, từng đạo thần kiếm kim sắc giống như thực chất, lượn lờ lấy kiếm quang, sắc bén ngập trời, thần sắc của Khương Tư Nam bình tĩnh, vung tay lên, chín thanh Hoàng Kim thần kiếm đánh tới, tốc độ nhanh đến cực hạn, lập tức chém giết Vương giả còn lại của Bạch Cốt tông không còn.
Dùng chiến lực của Khương Tư Nam hôm nay, coi như là Hoàng giả sơ kỳ cũng không nhất định là đối thủ của hắn, lại càng không cần phải nói một đám Vương giả, ở trong tay hắn căn bản không có bất luận lực lượng phản kháng.
Khương Linh San cùng Khương Như Phong càng sợ ngây người.
Vừa rồi chiến lực của Lý Kim Long đã để cho bọn hắn khiếp sợ không thôi, nhưng thật không ngờ hôm nay Khương Tư Nam thoạt nhìn chỉ là Vương giả trung kỳ, lại khủng bố như vậy, giơ tay nhấc chân tầm đó, một đám Vương giả đỉnh cấp tan thành mây khói.
Trong lúc nhất thời, hình tượng của Khương Tư Nam thật sâu khắc ở trong lòng bọn hắn.
- Đa tạ hai vị đạo hữu cứu giúp, vừa rồi là Linh San vô lễ, xin hãy tha lỗi!
Trên mặt Khương Linh San tràn đầy cảm kích cùng áy náy, thi lễ thật sâu với Khương Tư Nam.
- Không cần khách khí! Tất cả mọi người là người Khương tộc!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói.
- Cái gì? Ngươi cũng là người Khương tộc? Không đúng, tại sao trên người của ngươi không có khí tức huyết mạch của Khương tộc chúng ta?
Khương Linh San cùng Khương Như Phong vốn kinh hỉ không hiểu, sau đó trong ánh mắt lại lộ ra vẻ nghi hoặc.
Khương tộc huyết mạch truyền từ Thượng Cổ, rất đặc thù, lẫn nhau tầm đó sẽ có một loại liên hệ rất kỳ lạ, nhưng bọn hắn không có từ trên người Khương Tư Nam cảm giác được bất luận chấn động quen thuộc gì.
Khương Tư Nam mỉm cười, Già Thiên Bí Thuật lập tức biến mất, lại khôi phục bộ dáng vốn có, lần nữa biến thành thiếu niên thanh tú bạch y thắng tuyết, tóc đen tung bay.
- Ta gọi Khương Tư Nam, đến từ Thiên Đế Sơn Thuần Dương nhất mạch!
Khương Tư Nam mỉm cười, toàn thân khí huyết bàng bạc lao nhanh mãnh liệt, cả người tản mát ra một cỗ khí tức nóng bỏng, tựa như mặt trời, mênh mông mà uy nghiêm.
- Thật là người Khương tộc!
Khương Linh San cùng Khương Như Phong cảm nhận được trên người Khương Tư Nam huyết mạch chi khí bàng bạc, không còn có bất luận hoài nghi gì, trong ánh mắt lộ ra thần sắc mừng rỡ.
- Khương đại ca, các ngươi là biết Hắc Sơn bộ lạc chúng ta bị nhốt, cố ý đến đây cứu viện sao?
Trên mặt Khương Như Phong lộ ra một tia ửng hồng chi sắc không bình thường, trùng trùng điệp điệp ho khan vài tiếng, mắt lộ ra hi vọng.
- Không đúng! Chẳng lẽ ta nghĩ lầm, nếu thật là Thiên Đế Sơn đã biết chuyện nơi đây, sẽ phái ra đại lượng cường giả Hoàng đạo thậm chí là Chí Tôn xuất động, xem ra Thiên Đế Sơn vẫn không biết tình huống nơi này. . .
Hi vọng trong ánh mắt Khương Như Phong như đèn cầy dập tắt, hắn có chút áy náy nhìn Khương Tư Nam nói:
- Khương đại ca bỏ qua cho, thật sự là địch nhân quá cường đại, lúc này đây ngay cả Bạch Cốt tông cũng chỉ là đầy tớ của người khác, nếu Thiên Đế Sơn không có người đến, Hắc Sơn bộ lạc chúng ta liền nguy hiểm. . .
Khương Tư Nam vung tay nói:
- Như Phong huynh đệ, ngươi bị thương không nhẹ, đây là một viên Băng Linh Sinh Cơ Đan, ngươi trước ăn vào chữa thương, ở đây không phải nơi nói chuyện, chúng ta trước ly khai rồi từ từ nói!
Trong tay Khương Tư Nam xuất hiện một viên Linh Đan màu lam nhạt, mờ mịt lấy đạo đạo hào quang, linh tính mười phần, xem xét liền biết cực kỳ bất phàm, Khương Như Phong cảm kích nhẹ gật đầu, sau đó nhận lấy nuốt xuống.
Không cần Khương Tư Nam phân phó, Lý Kim Long liền hấp tấp chạy tới quét dọn chiến trường, sau đó bốn người đi ra nơi đây, ngừng lại ở trong một sơn cốc yên lặng.
Trước kia thương thế của Khương Như Phong rất nặng, bị Bạch Cốt sát khí của Bạch Cốt tông ăn mòn lục phủ ngũ tạng, nhưng ở dưới tác dụng của Băng Linh Sinh Cơ Đan, những Bạch Cốt sát khí kia nhanh chóng tan rã, thương thế của hắn tốt lên bảy tám phần.
Trong nội tâm Khương Như Phong khiếp sợ, Linh Đan Vương phẩm căn bản không có hiệu quả như thế, chẳng lẽ thật sự là một viên Hoàng đạo Linh Đan? Nghĩ tới đây, trong nội tâm Khương Như Phong càng thêm sợ hãi thán phục, không biết Khương Tư Nam trước mắt rốt cuộc là thần bí nhân nào của Thiên Đế Sơn Khương tộc.
- Khương đại ca, ngươi là Thuần Dương nhất mạch? Nhưng theo ta được biết, Thuần Dương nhất mạch đã sớm biến mất ngàn năm, chẳng lẽ các ngươi là gần đây vừa trở về tổ địa sao?
Trong lòng Khương Như Phong có chút nghi ngờ hỏi.
Tuy khí tức huyết mạch trên người Khương Tư Nam không được giả, nhưng bọn hắn cũng biết hôm nay Khương tộc chỉ có bát mạch, Thuần Dương nhất mạch ngàn năm qua một mực không có trở về tổ địa.
- Ta xác thực là Thuần Dương nhất mạch, nhưng ngàn năm trước Thuần Dương nhất mạch bởi vì tránh né hoạ chiến tranh tiến vào Trung Thiên Giới, thẳng đến gần đây mới được hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt mang về, ta thì vì có một số việc nên chậm trễ, hôm nay đúng là muốn đi Thiên Đế Sơn!
Khương Tư Nam đại khái nói lai lịch của Thuần Dương nhất mạch cho Khương Linh San cùng Khương Như Phong một lần, nhưng không có nói tỉ mỉ.
- Thuần Dương nhất mạch thật sự trở về? Ha ha ha. . . Thật tốt quá, từ nay về sau Khương tộc chúng ta chín mạch quy nhất, Khương tộc ta trọng chấn vinh quang tổ tiên ở trong tầm tay!
Trên mặt Khương Như Phong tràn đầy thần sắc kích động, như hài tử hưng phấn.
Khuôn mặt của Khương Linh San cũng đỏ bừng, Khương Tư Nam có thể thấy được bọn họ là cao hứng phát ra từ nội tâm.
Khương Tư Nam có chút nghi ngờ nói:
- Như Phong, Linh San, thứ cho ta nói thẳng, ta còn không có trở lại Thiên Đế Sơn, cho nên không biết tình huống trong đó, nhưng theo ta được biết, trong đại gia tộc truyền thừa vô số năm, tổng sẽ có lục đục với nhau, thật không ngờ Hắc Sơn bộ lạc các ngươi ủng hộ Thiên Đế Sơn Khương tộc như vậy, thật đúng là khiến ta kinh ngạc a?
Thần sắc của Khương Như Phong lập tức liền trở nên nghiêm túc, hắn chăm chú nhìn Khương Tư Nam nói:
- Khương đại ca, ngươi còn chưa trở về tổ địa, khả năng ngươi còn không biết! Hôm nay bát đại cổ tộc trong Thiên Đế Sơn, tuy Khương tộc ta suy thoái, bài danh kế cuối, nhưng Khương tộc ta tuyệt đối là gia tộc đoàn kết nhất!
Khương Linh San cũng gật đầu nói:
- Đúng vậy, Khương đại ca, Khương tộc có thể có huy hoàng ở Thượng Cổ thời đại, có thể kinh nghiệm ngàn vạn năm như trước không suy, dựa vào đúng là Khương tộc cửu mạch một lòng, mới có thể vượt qua ngàn khó vạn hiểm!