Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
----------------
- Hoàng đạo đại trận?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, thấy được trong tay Tần đại sư vung ra bốn trận bàn, lập tức bị thúc dục, tạo thành thần quang kiếm trận, kiếm quang cuồn cuộn, vô cùng sắc bén, ẩn chứa sát cơ ngập trời, rõ ràng là một Hoàng đạo đại trận.
- Giết!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, hôm nay tu vi trận đạo của hắn đã đạt đến Trận Vương, tuy tòa Hoàng đạo đại trận này uy lực bất phàm, nhưng với hắn mà nói không có lực sát thương trí mạng gì.
Nhưng Tần đại sư này thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, không biết còn sẽ có thủ đoạn quỷ dị gì, Khương Tư Nam đối với hắn cũng rất kiêng kị, giờ phút này trực tiếp triệu hồi ra Kiếm Hoàng Khôi Lỗi.
Ầm ầm!
Ngân quang sáng chói chói mắt, Kiếm Hoàng Khôi Lỗi tay cầm một thanh Cự Kiếm chém ra, như một đạo kiếm khí trường hà, quét ngang tứ phương, thần quang phù văn chung quanh nhao nhao nổ tung, Hoàng đạo đại trận ầm vang sụp đổ.
- Cái gì?
Ánh mắt của Tần đại sư co rụt lại, lộ ra thần sắc khó có thể tin, Hoàng đạo đại trận này chính là một bộ trận bàn đỉnh cấp tạo thành, coi như là Hoàng giả đỉnh cấp cũng có thể khốn nhất thời bán hội, nhưng hắn thật không ngờ chỉ một lát liền bạo nát.
Trong lòng của hắn vong hồn bốc lên, không kịp đau lòng bộ trận bàn này, vội vàng chạy thục mạng về phía bên ngoài cung điện, trên mặt của hắn mồ hôi lạnh chảy ròng, không còn có vẻ phẫn nộ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
- Nhanh lên, chỉ cần chạy trốn tới hung thú thông đạo, đến lúc đó có thể dựa vào những hung thú kia, giết gia hỏa vô sỉ đoạt chí bảo của ta!
Trong nội tâm Tần đại sư vô cùng lo lắng, thân hình của hắn nhảy lên, như một đạo thần hồng thẳng đến bên ngoài cung điện.
Xùy!
Nhưng chỉ thấy một đạo kiếm quang nhanh đến cực hạn ngang trời mà đến, Tần đại sư căn bản không kịp trốn tránh, bị chém thành hai đoạn, từ trong hư không rơi xuống.
- Ta không cam lòng a! ! !
Ánh mắt của Tần đại sư đỏ thẫm, giống như điên cuồng, hắn cảm nhận được sinh cơ của mình đang trôi qua, giờ phút này trong nội tâm tràn đầy oán độc cùng không cam lòng.
Hao phí hơn một ngàn năm, tìm đọc vô số sách cổ, mai danh ẩn tích, chính là vì chí bảo của tổ tiên, nhưng hôm nay sắp thành lại bại.
Trong nội tâm Tần đại sư tràn đầy hối hận, nếu mình không trêu chọc tên sát tinh này, không mang theo hắn đến Huyền Thiên động phủ, chí bảo làm sao có thể bị hắn cướp đi, mình còn rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu?
Nhưng những thứ này đã không có ý nghĩa, Tần đại sư chứng kiến một thân ảnh tuổi trẻ chậm rãi đi tới, thần thái trong ánh mắt hắn chậm rãi tiêu tán.
Kiếm Hoàng Khôi Lỗi bị thu vào, Khương Tư Nam nhìn xem Tần đại sư đã triệt để chết đi, trong ánh mắt lộ ra một tia tiếc nuối.
Hắn vốn không muốn trực tiếp giết Tần đại sư, mà là muốn từ trong miệng của hắn đạt được càng nhiều tin tức của Trớ Chú Nguyên Châu cùng Chú Đạo Chân Giải, nhưng Tần đại sư lại muốn chạy trốn tới hung thú thông đạo, đến lúc đó dùng thủ đoạn quỷ dị của Tần đại sư, nói không chừng có cái gì có thể khống chế hung thú, vì phòng ngừa vạn nhất, Khương Tư Nam cũng chỉ có thể giết hắn.
Kiếm Hoàng Khôi Lỗi ra tay, chém giết hết thảy, Kiếm Ý diệt sạch sinh cơ, lập tức phá hủy Nguyên Thần của Tần đại sư, coi như là Khương Tư Nam cũng không có cách nào ngăn cản.
- Động phủ của Huyền Thiên Chí Tôn, Trớ Chú Nguyên Châu cùng Chú Đạo Chân Giải lưu ở đây, vậy Huyền Thiên Chí Tôn lại đi nơi nào? Hay là thật đã phi thăng thành tiên?
Khương Tư Nam lầm bầm lầu bầu, càng cảm thấy Cấm Ma Sơn Mạch này quỷ dị.
- Nhưng lúc này đây thật đúng là thu hoạch lớn!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia sáng ngời, không nói đến bảo vật khác trong Huyền Thiên động phủ, chỉ cần là Trớ Chú Nguyên Châu cùng Chú Đạo Chân Giải, giá trị liền không thể đánh giá.
Khương Tư Nam không chút khách khí thu không gian giới chỉ của đám người Tần đại sư, Xà Cơ, Huyết Đầu Đà, Kiều Khôn cùng Kiều Phi, sau đó vơ vét bảo vật trong Huyền Thiên động phủ không còn.
Trong Huyền Thiên điện, ngoại trừ Trớ Chú Nguyên Châu cùng Chú Đạo Chân Giải, còn có ba đồ vật có giá trị, thứ nhất là ba Khôi Lỗi, Khương Tư Nam hao phí một ít thủ đoạn, phá giải cấm chế trên Khôi Lỗi mới phát hiện, tuy ba Khôi Lỗi này không cường đại như Kiếm Hoàng Khôi Lỗi, nhưng cũng không kém quá nhiều, đồng dạng có thể phát huy ra chiến lực Hoàng giả đỉnh cấp, nhưng cũng cần trên trăm vạn Thuần Dương Đan thúc dục.
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười khổ, mặc dù mình có bốn Khôi Lỗi đại sát khí, nhưng hao phí năng lượng cũng quá lớn, xem ra cũng chỉ có thể coi là át chủ bài bảo vệ tánh mạng, mà không cách nào đơn giản sử dụng.
Thứ hai chính là Bát Quái đan lô, Khương Tư Nam luyện hóa mới phát hiện, Bát Quái đan lô dĩ nhiên là một kiện Linh khí Chí Tôn tổn hại, hôm nay chỉ có thể so với một kiện Linh khí Hoàng phẩm, nhưng giá trị coi như không thể đánh giá rồi.
Thứ ba là ba Tử Kim Hồ Lô, tất cả đều là Linh khí Vương phẩm, bên trong có trên trăm viên tăng Linh Đan lên pháp lực… Tử Dương Đan!
Những Tử Dương Đan này tất cả đều là Hoàng đạo Linh Đan, giá trị kinh người.
Trong lòng Khương Tư Nam có chút kỳ quái, tại sao trong động phủ của Huyền Thiên Chí Tôn lại có những vật này, cuối cùng hắn nghĩ, chỉ sợ đây là Huyền Thiên Chí Tôn lưu cho hậu nhân mình, lại hết lần này tới lần khác tiện nghi mình.
Tuy Xà Cơ, Huyết Đầu Đà, Kiều Khôn cùng Kiều Phi đều là cường giả Hoàng đạo, nhưng chỉ là tán tu, chỉ có trong tay dùng bổn mạng Linh khí là Linh khí Hoàng phẩm, trong không gian giới chỉ vật hữu dụng ít đến thương cảm, Khương Tư Nam chỉ vơ vét được hơn ba trăm vạn viên Thuần Dương Đan, coi như là một số tài phú không nhỏ.
Cuối cùng, Khương Tư Nam mở ra không gian giới chỉ của Tần đại sư.
Chứng kiến đồ vật bên trong, coi như là Khương Tư Nam cũng hít một hơi khí lạnh, trong ánh mắt lộ ra một tia chấn kinh.
- Tần đại sư này chuyển không Tàng Bảo Khố của một đại tông môn sao?
Khương Tư Nam tắc luỡi không thôi, hắn kiểm lại một chút, chỉ là Thuần Dương Đan thì có hơn chín trăm vạn viên, như một đan dược trường hà, rậm rạp chằng chịt.
Mà các loại Linh Dược Vương phẩm khoảng chừng hơn một ngàn gốc, coi như là chuẩn Thánh Dược cũng có hơn mười gốc, chỉ là đáng tiếc không có Thánh Dược chính thức.
Nhưng Khương Tư Nam biết, Thánh Dược đoạt thiên địa chi tạo hóa, coi như là đối với cường giả Chí Tôn cũng có tác dụng thật lớn, Tần đại sư không có khả năng có bảo vật như vậy.
Những thứ khác như một ít Linh Đan cùng Linh khí, Khương Tư Nam đã chết lặng, tất cả đều thu vào.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên một huyết sắc ngọc phù.
Là huyết sắc ngọc phù này, lại có thể để cho vô số hung thú kiêng kị, trong lòng Khương Tư Nam rất hiếu kỳ.
Huyết sắc ngọc phù, óng ánh sáng long lanh, tản ra hào quang mịt mờ, vô cùng tinh xảo, phía trên khắc lấy một ít văn lạc cổ quái, coi như là Khương Tư Nam cũng xem không rõ.
Nhưng Khương Tư Nam lại từ trên huyết sắc ngọc phù cảm nhận được một ít khí tức quen thuộc, loại khí tức này như Long uy, lại có chút không giống, ẩn ẩn để lộ ra một cỗ uy nghiêm chi ý, hiện ra tang thương chi khí.
- Chẳng lẽ thật là lây dính máu huyết của Thượng Cổ Thần Thú sao?
Trong lòng Khương Tư Nam có chút cầm bất định chủ ý, không có nhìn ra cái gì, cuối cùng thu vào.