Chương 908: Thạch châu cùng hắc thư

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

- Chư vị, chúng ta đã đến, trong cung điện này có lẽ là bảo tàng của Huyền Thiên Chí Tôn!

Tần đại sư nhìn mọi người khẽ mĩm cười nói.

Đám người Huyết Đầu Đà, Xà Cơ đều phục hồi tinh thần lại, nhìn đại môn đóng chặt trước mắt, trong ánh mắt cũng lộ ra thần sắc kích động.

- Khai!

Huyết Đầu Đà việc đáng làm thì phải làm, đứng ở trước đại môn cung điện, huyết khí toàn thân cuồng bạo bộc phát ra, đột nhiên đẩy mạnh, đại môn kim sắc ầm ầm mở ra, lộ ra cảnh tượng trong cung điện.

Nhưng tất cả mọi người rất cẩn thận, tuy kích động, lại không có lập tức tiến vào, mà nhìn về phía Tần đại sư.

Tần đại sư khẽ mĩm cười nói:

- Chư vị yên tâm đi, ở đây đã không có nguy hiểm gì, chúng ta vào thôi! Nhưng mọi người phải chuẩn bị tâm lý, năm đó sau khi Huyền Thiên Chí Tôn phi thăng thành tiên mới đến Cấm Ma Sơn Mạch, cho nên động phủ này cũng có thể là lúc kia lưu lại, đại bộ phận bảo vật của hắn đều lưu ở Huyền Thiên Kiếm Tông, ở trong bảo tàng này có lẽ không nhiều lắm!

- Cái này chúng ta tự nhiên biết, nhưng nghe nói năm đó bội kiếm của Huyền Thiên Chí Tôn là một thanh Tiên Khí, uy lực ngập trời, đáng tiếc hôm nay là trấn tông chí bảo của Huyền Thiên Kiếm Tông, không có ở chỗ này!

Huyết Đầu Đà cũng lên tiếng nói, trong ánh mắt lộ ra tiếc nuối.

- Ngươi biết đủ a, có thể phát hiện động phủ của Huyền Thiên Chí Tôn đã là đại cơ duyên của chúng ta rồi, nếu Huyền Thiên Chí Tôn tọa hóa ở chỗ này, bên trong nhất định có đại lượng pháp tắc Tinh Thạch, thậm chí là ấn ký đại đạo hắn!

Xà Cơ khanh khách nói, trên mặt tràn đầy vũ mị, nhưng nàng vừa nhắc tới ấn ký đại đạo, vô luận là Huyết Đầu Đà hay Kiều Khôn Kiều Phi, hô hấp đều trở nên dồn dập, vô cùng kích động.

Muốn thành tựu Chí Tôn, nhất định phải cảm ngộ bản thân chi đạo, ngưng luyện ra ấn ký đại đạo, loại ấn ký đại đạo này là Thiên Đạo tán thành ban thưởng xuống, nếu Hoàng giả đỉnh cấp đạt được, tiến hành luyện hóa, rất có thể liền mượn ấn ký đại đạo, trực tiếp thành tựu cường giả Chí Tôn.

- Bên trong có cái gì, chúng ta xem xét liền biết, đi thôi!

Tần đại sư mỉm cười, sau đó cùng mọi người tiến vào trong cung điện.

Cung điện vàng son lộng lẫy, bên ngoài thoạt nhìn vô cùng to lớn, nhưng không gian bên trong lại không lớn, hơn nữa nhìn hết sức bình thường.

Bên trong chỉ lớn cỡ ba gian phòng ốc, chỗ nhập môn có ba pho tượng ngân sắc, một cái là hình tượng lão giả, một cái là hình tượng thanh niên, còn có một là bộ dạng hài đồng, hơn nữa trong tay của bọn hắn đều cầm một thanh Ngân Kiếm.

- Đây là. . . Khôi Lỗi?

Trên mặt Xà Cơ lộ ra một tia kích động, nàng từ trên ba pho tượng ngân sắc, cảm nhận được một loại chấn động kỳ dị, hơn nữa nàng ở trước ngực ba pho tượng tìm được một cửa ngầm, chính là hạch tâm năng lượng của Khôi Lỗi.

Tần đại sư cũng đi tới, nhìn thoáng qua ba pho tượng, thần sắc không thay đổi, chậm rãi nói:

- Đây đúng là ba Khôi Lỗi, các ngươi xem loại chất liệu này, chính là ma thạch trong Cấm Ma Sơn Mạch mới có, hẳn là Huyền Thiên Chí Tôn tiện tay luyện chế, tối đa có thể bộc phát ra uy lực của Hoàng giả đỉnh cấp! Nhưng. . .

- Nhưng cái gì?

Huyết Đầu Đà vừa nghe đến có thể bộc phát ra uy lực Hoàng giả đỉnh cấp, đã sớm tâm ngứa khó nhịn, chính hắn cũng không quá đáng là một Hoàng giả hậu kỳ, nếu nhận được ba Khôi Lỗi này, chỉ sợ dưới Chí Tôn cũng đã vô địch thủ.

Nhưng hắn biết, chỉ sợ mình không có cách nào hoàn toàn đạt được ba Khôi Lỗi.

- Nhưng trên ba Khôi Lỗi này đều có cấm chế, nhất thời bán hội căn bản không cách nào phá giải, cho nên hiện tại không cách nào sử dụng!

Tần đại sư mắt hàm thâm ý nhìn Huyết Đầu Đà nói.

Quả nhiên, thời điểm Huyết Đầu Đà đụng chạm đến Khôi Lỗi, cũng cảm giác được phía trên có một tầng quang mang bạch sắc lập loè, một tầng cấm chế cường đại hiển hiện ra.

- Chư vị vẫn là tranh thủ thời gian tầm bảo a! Chúng ta trước tìm được bảo vật, lại bàn sự tình phân phối!

Thanh âm ung dung của Tần đại sư truyền đến, Xà Cơ cũng khanh khách một tiếng đi tìm kiếm, chỉ có Huyết Đầu Đà thần sắc biến ảo bất định, cuối cùng thở dài một hơi, cũng không có tiếp tục đánh chủ ý ba Khôi Lỗi này.

Ở giữa cung điện là mấy bàn lớn có ghế dựa, phía trên để một ít ấm trà, chén trà, phất trần, mà bên trái là một phòng luyện đan, có một lò luyện đan xích sắc, trên mặt tường treo mấy Tử Kim Hồ Lô, trên mặt đất để mấy bồ đoàn.

Bên phải là một gian thư phòng, đằng sau có mấy giá sách, chỉ là thoạt nhìn rỗng tuếch, trên tủ sách để một ít giấy và bút mực...

Tất cả mọi người tách ra tìm kiếm, nhưng thần thức đều cảnh giác, phòng ngừa người khác che dấu tìm được bảo vật.

Khương Tư Nam không có tầm bảo, mà đánh giá gian phòng này, ánh mắt không có ly khai Tần đại sư, cuối cùng theo hắn tiến vào trong thư phòng.

- Tiểu tử, nếu muốn mạng sống, một hồi giúp lão phu cầm một vật, bằng không mà nói, hôm nay mạng nhỏ của ngươi phải ở lại chỗ này!

Khương Tư Nam lỗ tai khẽ động, chợt nghe Tần đại sư truyền âm, mang theo một loại uy hiếp.

- Ngươi không cần nói, chứng kiến viên thạch châu trên bàn sách kia không? Một hồi cầm lấy thạch châu, không nên để bốn người bọn họ cầm đi!

Thanh âm của Tần đại sư tiếp tục truyền đến, hơn nữa trong ánh mắt mang theo ý uy hiếp, dọc theo con đường này thông qua quan sát của hắn, hắn biết rõ Khương Tư Nam là người thông minh, có lẽ sẽ minh bạch ý của hắn.

- Tốt!

Tuy không rõ dụng ý của Tần đại sư, nhưng Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, vẫn gật đầu đáp ứng.

Lúc này, Xà Cơ cùng Huyết Đầu Đà cũng trước sau đi đến, chứng kiến bọn hắn đi vào, Tần đại sư bước nhanh đi tới trước bàn học, thò tay cầm lên một quyển sách trên bàn.

Đó là một quyển sách màu đen, chất liệu như da thú, nhưng Khương Tư Nam lại từ trên sách cảm thấy một cỗ khí tức nguyền rủa mịt mờ.

- Đây là sách gì?

Huyết Đầu Đà chứng kiến Tần đại sư cầm quyển sách kia, trong ánh mắt lóe lên hào quang, chất vấn.

- Không có gì, là một quyển sách bình thường mà thôi, trên mặt bàn có một ít Linh khí không tệ, các ngươi đều đi đi, chúng ta đi ra ngoài thương thảo vấn đề phân phối!

Tần đại sư nhàn nhạt nhìn Huyết Đầu Đà, sau đó đưa mắt liếc ra ý cho Khương Tư Nam, liền mặt không đổi sắc đi ra ngoài.

Khương Tư Nam thì đi tới, cầm lên viên thạch châu kia.

- Tiểu tử, thả xuống cho ta!

Huyết Đầu Đà tức giận, hắn thật không ngờ Tần đại sư đến nơi này, vậy mà ẩn ẩn không để hắn vào mắt, nhưng hắn không ngốc, cho tới bây giờ cũng cực kỳ kiêng kị Tần đại sư.

Bởi vậy, bây giờ nhìn thấy Khương Tư Nam cầm lên viên thạch châu kia, hắn lập tức nổi trận lôi đình, oanh ra một quyền!

Ầm ầm!

Quyền cương mênh mông bộc phát ra, nhưng giờ phút này, thạch châu trong tay Khương Tư Nam bỗng nhiên tản mát ra khí lưu màu đen, lập tức chặn một quyền của Huyết Đầu Đà, sau đó thanh âm gào khóc thảm thiết vang lên, Huyết Đầu Đà như bị sét đánh, lập tức bị đẩy lui.

Mà giờ khắc này, vậy viên thạch châu thì xoay tròn, lập tức dung nhập đến trong cơ thể Khương Tư Nam.