Chương 900: Thanh quang cùng Cự Thú

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

- Cấm Ma Sơn Mạch này đến cùng là dạng tồn tại gì? Phảng phất như ngăn cách một thế giới bị vứt bỏ!

Trong nội tâm Khương Tư Nam thì thào tự nói, càng đi về phía trước, hắn càng phát hiện Cấm Ma Sơn Mạch này quỷ dị, Cấm Ma Sơn Mạch vô cùng mênh mông, bị sương mù xám tràn ngập, tràn đầy khí tức tuế nguyệt tang thương, phảng phất như ngăn cách ngàn vạn năm thời gian.

Khương Tư Nam một đường đi về phía trước, đi thẳng hơn mười ngày, coi như có Già Thiên Bí Thuật che dấu, trong mấy ngày nay hắn cũng đụng phải mấy lần bị thương trí mạng.

Hắn đã từng cách rất xa, chứng kiến một Tiểu Bạch Hổ như núi lớn, toàn thân tản mát ra sát khí ngập trời, một hít một thở tầm đó, sương mù xám chung quanh liền bị nó nuốt vào bụng.

Nhưng quỷ dị chính là, Bạch Hổ kia chỉ có một nửa thân thể, phảng phất như bị vùi sâu vào trong đại địa, nó chỉ tùy ý liếc nhìn Khương Tư Nam, sát khí ngập trời liền để cho thần hồn của Khương Tư Nam rung mạnh, nếu không phải có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp bảo hộ, chỉ sợ Nguyên Thần của hắn đã vỡ vụn rồi.

Khương Tư Nam kinh hãi không hiểu, trực tiếp chạy thục mạng.

Hắn cảm giác Bạch Hổ kia thật đáng sợ, coi như là Chí Tôn, ở trước mặt Bạch Hổ chỉ sợ cũng như con sâu cái kiến, Khương Tư Nam chưa từng nhìn thấy qua hung thú khủng bố như thế, một ánh mắt cơ hồ liền để cho Nguyên Thần của hắn băng diệt.

Hắn cũng gặp phải cảnh tượng hơn trăm hung thú chạy trốn, đại địa ầm ầm, sơn mạch sụp đổ, loạn thạch bay tứ tung, bụi mù cuồn cuộn, thoáng như một cảnh tượng Diệt Thế, hơn nữa những hung thú kia đều không kém Hắc Viên, để cho trong nội tâm Khương Tư Nam hít vào khí lạnh, nếu cỗ lực lượng này xông ra Cấm Ma Sơn Mạch, chẳng phải là có thể quét ngang một phiến thiên địa?

Không riêng gì hung thú, thực vật trong Cấm Ma Sơn Mạch cũng làm cho Khương Tư Nam bị tổn thất nặng.

Có một cây cổ thụ nhìn như rất bình thường, vậy mà tạo thành mặt người, hơn nữa hóa thành cánh tay cứng cỏi, đột nhiên nắm lấy Khương Tư Nam, muốn nuốt hắn vào.

Nếu không phải Khương Tư Nam cực lực công giết, lực lượng thân thể bá tuyệt hoàn vũ, đánh nát cành cây chạy trốn, chỉ sợ đã trở thành khẩu phần lương thực của cổ thụ.

Ở trong Cấm Ma Sơn Mạch, Khương Tư Nam gặp được quái hoa xun xoe chạy như điên, gặp được Thần Sơn có thể biến ảo hình người, gặp được hung thú vô cùng cường đại. . . Hết thảy hết thảy cảnh tượng kỳ dị, để cho hắn thoáng như đặt mình trong thế giới khác.

Khương Tư Nam dựa vào Già Thiên Bí Thuật, còn có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp mấy lần biến nguy thành an, nhưng dù như vậy, cũng đụng phải trọng thương thật lớn, cơ hồ sắp chết.

Khương Tư Nam rốt cục minh bạch vì sao Cấm Ma Sơn Mạch này khủng bố như thế rồi, không nói những vật khác, chỉ cần là những hung thú kia, mỗi một con đều không kém Chí Tôn, thậm chí có chút ít còn mạnh hơn Chí Tôn, chiến lực khủng bố như vậy, coi như là Chí Tôn đến đây cũng chỉ có thể nuốt hận.

Khương Tư Nam thế mới biết mình may mắn như thế nào, nguyên lai mình gặp được hung thú như Địa Long Thú kia chỉ là yếu nhất, nếu không gặp được hung thú chí cường nào đó, chỉ sợ mình sớm trở thành lương thực rồi.

Cứ như vậy, Khương Tư Nam lại đi về phía trước mấy ngày, khi hắn chứng kiến phía trước dần hiện ra một mảnh thanh quang, trong ánh mắt lập tức lộ ra thần sắc kích động.

- Chẳng lẽ đã đến lối ra?

Ánh mắt của Khương Tư Nam tỏa sáng, hắn đối với thế giới này đã cực kỳ kiêng kị, hận không thể lập tức ly khai.

- Ồ?

Đi về phía trước hơn mười dặm, thanh quang càng ngày càng sáng, nối liền thiên địa, phảng phất như Thiên Mạc, tản mát ra hào quang để cho người hoa mắt thần mê, ánh mắt của Khương Tư Nam bỗng nhiên chấn động, hắn chứng kiến phía trước thanh quang, vậy mà ngồi hơn một ngàn hung thú cực kỳ lớn!

Những hung thú kia mỗi một con đều vượt qua ngàn trượng, tựa như từng ngọn núi, toàn thân tản mát ra sát khí khủng bố, một hít một thở tầm đó, thậm chí nhấc lên khí lưu cuồng bạo, để cho bầu trời chung quanh run rẩy.

Trong những con hung thú này, có sài lang hổ báo, có hoa điểu trùng sâu, có chim bay cá nhảy. . . Nhưng lại như kích hoạt lên Viễn Cổ huyết mạch, cả đám khổng lồ hư không tưởng nổi.

Chúng đều ngồi xổm ở đó, cực kỳ yên tĩnh.

Khương Tư Nam chứng kiến, trong ánh mắt những hung thú cực lớn này, tuy tràn đầy thần mang khát máu, nhưng thiếu khuyết một tia điên cuồng, nhiều hơn một phần thanh minh, thậm chí còn ngẫu nhiên lóe ra một tia kích động.

Khương Tư Nam cảm giác được, những con hung thú này thậm chí muốn nhảy vào trong thanh quang, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy sợ hãi, không dám qua Lôi Trì một bước.

Cảnh tượng như vậy cực kỳ quỷ dị, để cho tất cả mọi người sờ không được ý nghĩ.

- Chẳng lẽ trong thanh quang thật là bên ngoài Cấm Ma Sơn Mạch sao? Mà những con hung thú này đều bị lực lượng kỳ dị hạn chế, không cách nào ly khai?

Khương Tư Nam tâm niệm vừa động, âm thầm suy tư.

Hắn nhìn về Cương Phong tàn sát bừa bãi phía trước, cùng với hơn một ngàn hung thú khủng bố, trong nội tâm không khỏi nổi da gà.

Tuy hắn thật rất muốn đi vào phiến thanh quang nhìn xem, nhưng nơi này có hơn một ngàn hung thú, cả đám khí tức vô cùng cường đại, sát khí bàng bạc, Khương Tư Nam phải nhờ Hồng Mông Tạo Hóa Tháp để ngăn cản, bằng không mà nói Nguyên Thần đã bị phai mờ.

Mỗi một hung thú đều cường đại hơn Tề Thiên Giáo giáo chủ, nói cách khác, hơn một ngàn tôn hung thú ở đây, ít nhất có thể so với hơn một ngàn cường giả Chí Tôn, thậm chí nói không chừng cảnh giới càng mạnh hơn nữa.

Mặc dù Khương Tư Nam rất có lòng tin với Già Thiên Bí Thuật, nhưng vạn nhất bị phát hiện, chỉ sợ những hung thú kia thổi một hơi, hắn ngay cả cặn bã cũng không thừa.

- Không được, nếu như chỗ đó là lối ra, ta phải đi ra ngoài!

Khương Tư Nam cắn răng, chuẩn bị mạo hiểm một lần, tuy hắn biết rõ vạn nhất xảy ra vấn đề, rất có thể là kết cục tử vong.

Nhưng tiếp tục ở trong Cấm Ma Sơn Mạch, không có Linh khí, không có có sinh linh, có chỉ là sát khí vô tận và hung thú, tiếp tục như vậy, hắn sớm muộn gì cũng sẽ chết ở chỗ này.

Khương Tư Nam đã vận chuyển Già Thiên Bí Thuật tới cực hạn, toàn thân hắn bao phủ sương mù màu xám, không khí trầm lặng, không có một tia sinh cơ, tận lực điều chỉnh mình đến trạng thái vô hỉ vô bi, đi về phía trước từng bước một.

Một vạn trượng. . . Chín ngàn trượng. . . Tám ngàn trượng. . .

Khương Tư Nam từng bước một tới gần, hắn thậm chí có thể cảm giác được Cương Phong rét thấu xương, cảm giác được thanh âm hô hấp của hung thú khổng lồ chung quanh, chứng kiến bộ lông trên người hung thú như cây cối phập phồng.

Khương Tư Nam lựa chọn tuyến đường, là giữa một hung thú sư tử cùng một hung thú Hắc Lang, hắn không dám lựa chọn con đường bên người hung thú thực vật hệ, trải qua khoảng thời gian này, hắn đã biết ở trong Cấm Ma Sơn Mạch, hung thú thực vật hệ mới là tồn tại đáng sợ nhất.

Tương đối mà nói, hung thú bình thường tuy cường đại, nhưng lại không có năng lực quỷ dị như hung thú thực vật hệ, có lẽ không cách nào phát hiện Khương Tư Nam ngụy trang.

Sáu ngàn trượng. . . 5000 trượng. . . 4000 trượng. . . 3000 trượng. . .

Trước mắt thanh quang càng ngày càng rõ ràng, rực rỡ tươi đẹp chói mắt, tựa như Tiên quang, hào quang kỳ dị, theo càng ngày càng tới gần thanh quang, trong nội tâm Khương Tư Nam cũng bắt đầu kích động.