Chương 81: Nguy cơ hàng lâm

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-----------------

Khương Vũ Điệp một thân quần trắng bồng bềnh, dung nhan xinh đẹp, tựa như tiên nữ cao quý, dẫn tới rất nhiều người trên đường cái ghé mắt.

Ởbên người nàng là một thiếu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt, xem ra lớn hơn nàng hai ba tuổi, dáng người đầy đặn, chập chờn sinh tư, mắt to ngập nước, bờ môi hồng nộn, thoạt nhìn cũng cực đẹp.

Hai người ở trên đường líu ríu, cao hứng bừng bừng, mấy thị vệ theo thật sát sau lưng, ánh mắt cảnh giác nhìn quét bốn phía.

Thiếu nữ bên người Khương Vũ Điệp là Bạch Linh, ngày bình thường cùng Khương Vũ Điệp quan hệ tốt nhất, lúc này đây hai người đang đi về phía Trú Nhan Trai.

Bạch Linh có phụ thân là đương nhiệm Binh Bộ Thị Lang Bạch Khai Nghiệp, Bạch Khai Nghiệp là một người rất thông minh, quật khởi rất nhanh, từ một tiểu quan ở bộ binh lại làm lên, rất sớm trước kia liền thấy được quyền thế của Võ Thành Vương phủ, để cho nữ nhi của mình tiếp cận Khương Vũ Điệp, mình cũng kiệt lực hướng về Khương lão gia tử dựa sát vào.

Tuy Lão gia tử không thích hắn khéo đưa đẩy, nhưng Bạch Khai Nghiệp làm việc xác thực rất tốt, có chút thực lực, ở phương diện này lão gia tử rất chú trọng người hiện thực, vì vậy ở dưới lão gia tử đề bạt, Bạch Khai Nghiệp từ một tiểu quan lại một mực thăng cho tới bây giờ, có thể nói vô cùng vinh quang.

Bạch Linh cũng rất thông minh, minh bạch dụng tâm của phụ thân, đối với Khương Vũ Điệp cũng thật tốt, như một tỷ tỷ chiếu cố, bởi vậy Khương Vũ Điệp đối với nàng cũng rất tín nhiệm cùng ỷ lại.

Trên đường Chính Dương, người đến người đi, cực kỳ náo nhiệt, người bán hàng rong rao hàng âm thanh không dứt bên tai, hai người một đường đi dạo, chỉ cần nhìn thấy ăn ngon, thú vị đều ngừng chân.

Khương Vũ Điệp cảm thấy rất vui vẻ, trước kia đều một mực buồn tẻ tu luyện, có rất ít cơ hội ra ngoài, lúc này đây cùng hảo tỷ muội Bạch Linh đi ra dạo phố, làm cho nàng vô cùng vui vẻ.

Lúc này đây nàng đi ra ngoài, liền dẫn theo hai hộ vệ Hậu Thiên Cửu Trọng, nếu như không phải còn nhớ rõ lão gia tử nhắc nhở, nàng mới không muốn mang hai gia hỏa chướng mắt đi ra.

Hai người rất nhanh liền đi tới trước mặt một cửa hàng ba tầng, sơn son lưu kim, ngoài cửa có một tấm bảng rồng bay phượng múa viết ba chữ to.

Trú Nhan Trai!

Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh hai ngày trước đã tới hai lần, bởi vậy quen việc dễ làm, xuyên qua lầu một đám người dày đặc, trực tiếp đi tới lầu hai.

Trú Nhan Trai vừa khai trương không lâu, liền hấp dẫn rất nhiều nữ hài tử của Ngọc Kinh Thành đến, trong đó lầu một là thuốc mỡ linh tài giá cả so sánh tiện nghi, bởi vậy người cũng tối đa, lầu hai thì là một ít linh vật so sánh cao đẳng, bình thường đều là có thân phận địa vị nhất định mới có thể đi vào, về phần lầu ba thì không đối ngoại mở ra.

Người ở lầu hai ít đi rất nhiều, trong tủ đàn mộc quý báu, để rất nhiều bình ngọc tinh sảo cùng hương hộp, đẹp đẽ quý giá, bên cạnh còn có giới thiệu công hiệu.

Vừa nhìn thấy Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh đến, có một mỹ phụ ước chừng hơn ba mươi tuổi, phong độ tư thái yểu điệu đi tới, trên mặt treo đầy dáng tươi cười.

- Vũ Điệp quận chúa, Bạch tiểu thư, các ngươi đã tới.

Khương Vũ Điệp đối với mỹ phụ cười nói:

- Phùng chưởng quầy, hôm nay có sản phẩm gì mới không?

Bạch Linh cũng cười nói:

- Phùng di, Vũ Điệp nhà của chúng ta đến nơi này chính là cho ngươi mặt mũi, thứ đồ tầm thường cũng đừng có lấy ra, lấy ra tinh phẩm của bọn ngươi đi.

Đến hai lần, Khương Vũ Điệp cùng chưởng quầy cũng coi như nhận thức, mỗi một lần đều đề cử cho mình một ít Linh phẩm bảo dưỡng tốt, hiệu quả xác thực rất không tồi.

Trung niên mỹ phụ vũ mị cười nói:

- Hai vị yên tâm, đề cử cho các ngươi tuyệt đối đều là đồ tốt nhất trong tiệm chúng ta, hôm nay Đan sư đại nhân chúng ta xác thực vừa nghiên cứu ra vài loại Linh Dược trú nhan Thượng phẩm, đợi ta cầm đến cho các ngươi xem.

Nàng lắc lắc mông đẹp đầy đặn đi lên lầu ba, một thân tơ lụa lòe lòe sáng lên, cũng không lâu lắm, nàng liền nâng một cái khay đi xuống.

Trên khay để một cái hộp màu vàng kim óng ánh cùng một bình ngọc hồng nhạt.

Con mắt của Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh sáng ngời, tràn đầy thần sắc mong đợi.

Trung niên mỹ phụ đã đi tới, tay cầm cái hộp, đối với hai người khẽ mĩm cười nói:

- Cái hộp thuốc mỡ này là Đan sư đại nhân ngày hôm qua vừa rồi luyện chế, gọi Sương Tuyết Lộ, dùng mấy chục loại Linh Dược, đối với da thịt nữ hài tử có chỗ tốt rất lớn, hơn nữa hiệu quả hết sức rõ ràng, hai người các ngươi có thể thử một lần!

Nói xong, trung niên mỹ phụ mỉm cười, mở hộp ra, bên trong là thuốc mỡ màu lam nhạt, mùi thơm ngát xông vào mũi, uyển như tinh thần, óng ánh sáng long lanh, màu sắc tinh khiết.

Khương Vũ Điệp cùng Bạch Linh xem xét, lập tức liền lộ ra một tia si mê.

Hai người dựa theo trung niên mỹ phụ nói, dùng ngón út vén lên một đoàn thuốc mỡ, nhẹ nhàng bôi lên hai tay, mặt cùng trên cổ.

Sương Tuyết Lộ bôi lên gương mặt, lúc đầu mát lạnh, đón lấy thì có một loại nhiệt lưu nhàn nhạt bắt đầu khởi động, khuôn mặt của Giang Vũ điệp như hoa, trong trắng lộ hồng, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.

Nàng cảm giác được toàn thân tê tê dại dại, có một loại cảm giác khác.

- Cảm giác không tệ a!

Phu nhân ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, sau đó cầm lên một bình ngọc khác, đổ ra một viên Linh Đan màu hồng phấn.

Khóe miệng Bạch Linh cũng lộ ra dáng tươi cười kỳ quái, có chút thối lui qua bên cạnh.

- Viên Linh Đan này gọi là Trú Nhan Đan, sau khi dùng có thể thanh xuân vĩnh trú, Vũ Điệp quận chúa nhanh dùng đi!

Trung niên mỹ phụ đưa Linh Đan cho Khương Vũ Điệp, trong thanh âm mang theo một tia hấp dẫn.

- Thanh xuân vĩnh trú sao?

Trong ánh mắt Khương Vũ Điệp lộ ra một tia si mê, ở trong mắt nàng Linh Đan hồng nhạt trước mắt là tinh xảo như vậy, chớp động lên hào quang hồng nhạt, hương khí nồng đậm, thấm vào ruột gan.

Nàng nhận lấy, một ngụm nuốt xuống.

Thị vệ ở cửa ra vào cũng không có phát hiện nàng khác thường, đều buông lỏng cảnh giác.

Khương Vũ Điệp cảm giác được sau khi ăn vào Linh Đan, toàn thân cũng bắt đầu trở nên nóng hổi, cảm giác tê tê dại dại kia càng mãnh liệt, phảng phất như có một loại xao động không hiểu bắt đầu thức tỉnh.

- Nóng quá!

Khương Vũ Điệp rên rỉ một tiếng, bắt đầu xé rách y phục trên người.

- Quận chúa!

Khương Vũ Điệp mang đến hai thị vệ rốt cục phát hiện không đúng, sắc mặt cả kinh, muốn xông lên, nhưng một cỗ khí tức cường đại đánh úp lại, áp chế bọn hắn, trong ánh mắt của bọn hắn bắt đầu khởi động lấy lửa giận ngập trời, nhưng lại không thể động đậy.

Trung niên mỹ phụ cùng Bạch Linh đều ánh mắt lạnh lùng nhìn Khương Vũ Điệp.

Thanh âm xé y phục không dứt bên tai.

Lầu hai tất cả mọi người sợ ngây người, nhìn xem Khương Vũ Điệp sắc mặt mê ly, không biết nàng tại sao lại biến thành như vậy.

Rất nhanh, quần trắng Khương Vũ Điệp liền trở nên rách mướp, lộ ra cánh tay ngọc cùng da thịt, mà chính nàng toàn thân như bốc lửa, căn bản ý thức không đến mình đang làm gì.

Bạch Linh cười hắc hắc, trong ánh mắt mang theo lãnh khốc, nàng một chưởng đánh ra, cửa sổ lầu hai mở tung, nàng ôm lấy Khương Vũ Điệp, ném nàng ra ngoài cửa sổ!

- Không muốn!

Hai thị vệ của Khương Vũ Điệp gào rú, con mắt lập tức trở nên đỏ bừng.