Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Diệp Cương vừa dứt lời, Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt lập tức liền biến sắc.
Ngay cả mọi người phía dưới cũng vô cùng chấn động, Diệp Cương bản thân bị trọng thương, lại vẫn dám nói muốn độc chiến Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt? Đây quả thực là quá điên cuồng, coi như Diệp Cương là Đan Khí Tông đệ nhất cường giả, chiến lực ngập trời, nhưng mà Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt cũng không yếu, chỉ kém Diệp Cương một chút mà thôi.
Coi như Diệp Cương không có thương tổn, cũng không thể nói có thể đoán chừng Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, huống chi hắn hôm nay còn có thương thế nghiêm trọng?
- Ha ha ha... Hảo hảo hảo! Chưởng giáo Chân Nhân tu vi siêu tuyệt, chính là đệ nhất Vương giả của Đan Khí Tông ta, không để hai người chúng ta vào mắt, xem ra chưởng giáo Chân Nhân thương thế thật sự khỏi hẳn rồi, đã như vầy hai huynh đệ chúng ta sẽ tới lĩnh giáo cao chiêu của chưởng giáo Chân Nhân!
Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt đều giận quá mà cười, càng có một loại cảm giác bị khinh thị, ánh mắt lạnh như băng đi lên, khí tức trên người mênh mông tập trung vào Diệp Cương.
- Phụ thân...
Diệp Tích Quân nhịn không được thở nhẹ một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia lo lắng.
Khương Tư Nam mỉm cười, nói với Diệp Tích Quân:
- Tích Quân tỷ tỷ không cần lo lắng, tu vi của sư thúc siêu tuyệt, đã dám một mình đối mặt Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, liền khẳng định có nắm chắc rất lớn, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến là tốt rồi!
Diệp Cương chỉ đối với Diệp Tích Quân gật đầu cười cười, liền nhìn Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, lạnh nhạt nói:
- Trận chiến này, nếu ta bại, ta tự nhiên sẽ như các ngươi mong muốn, không còn là Đan Khí Tông chưởng giáo Chân Nhân, nhưng nếu ta thắng lại như thế nào?
Ánh mắt Hỏa Sí lạnh như băng nói:
- Nếu như ngươi thắng, ngươi tự nhiên vẫn là chưởng giáo Chí Tôn của Đan Khí Tông ta!
Khóe miệng Diệp Cương lộ ra một tia trào phúng nhàn nhạt, nói:
- Các ngươi quả nhiên là giỏi tính toán! Nhưng mà ta ở chỗ này tuyên bố, nếu ta thắng, hai người các ngươi dĩ hạ phạm thượng, đại nghịch bất đạo, ta muốn trục xuất Hỏa gia bọn ngươi ra Đan Khí Tông!
- Ngươi...
Hỏa Liệt lập tức nhịn không được, trong ánh mắt lộ ra một tia sát cơ.
Ngay cả Hỏa Sí cũng trong nội tâm trầm xuống, suy nghĩ hẳn là Diệp Cương đã khôi phục thương thế, bằng không tại sao lại có nắm chắc lớn như thế?
Nhưng mà hiện tại đã không thể cự tuyệt đa tưởng rồi, Hỏa Sí lạnh lùng cười nói:
- Tốt! Chúng ta đáp ứng!
- Đã như vầy, theo ta lên Cửu Thiên chiến một trận!
Diệp Cương nhãn quang lóe lên, lập tức như tia chớp đi ngang qua phía chân trời, trên người tản mát ra một cỗ khí tức mênh mông vô tận, tay áo hắn cuốn một cái, xoáy Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt lên, hóa thành một đạo lưu quang, xông lên Cửu Thiên.
Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt cũng không có phản kháng, trong ánh mắt đều bắt đầu khởi động lấy sát cơ đầm đặc, đều quyết tâm nhất định phải giết Diệp Cương, không cho hắn một cơ hội xoay người.
Diệp Cương cùng Hỏa Sí, Hỏa Liệt đi, Tam Đại Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão nhìn một đám Thái Thượng trưởng lão hai mặt nhìn nhau, nhàn nhạt nói:
- Chư vị, ở trước khi không có quyết ra thắng bại, kính xin mọi người không nên hành động thiếu suy nghĩ, nếu không coi là phản bội Đan Khí Tông, ba chúng ta ngay tại chỗ giết chết!
Trên người ba lão giả đều tản mát ra một cỗ khí tức mênh mông, lập tức để cho mấy Thái Thượng trưởng lão rục rịch ánh mắt biến đổi, ngừng lại.
Ba lão giả này, một vị là Đan Vương, một vị là Khí Vương, một vị là Phù Vương, vô cùng cường đại, cơ hồ đã đạt đến Vương Thiên Cảnh cực hạn, thậm chí chỉ nửa bước bước vào Hoàng Thiên Cảnh, nhưng lại không có hoàn toàn tấn thăng đến cảnh giới kia, bởi vậy phí nhiều thời gian như vậy, dáng vẻ già nua sáng tỏ, sắp tọa hóa.
Nhưng dù như thế, địa vị cùng chiến lực của ba người là không thể nghi ngờ, đối với những Thái Thượng trưởng lão này mà nói, ba lão giả vẫn có lực uy hiếp rất lớn.
Hỏa Nguyên lạnh lùng nhìn thoáng qua Khương Tư Nam cùng Diệp Tích Quân, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ cùng sát cơ nói:
- Không có hảo ý, đợi lát nữa phụ thân ngươi chiến bại, các ngươi đều bị trục xuất Đan Khí Tông, ta ngược lại muốn nhìn đến lúc đó ngươi còn có thể cười được không!
Giờ phút này Đặng Á Lâm cũng đầy sát cơ nhìn Khương Tư Nam, nói:
- Đúng vậy! Lúc này đây Hỏa sư thúc tất thắng không thể nghi ngờ, hai người bọn họ một cái là đan đạo Vương giả, một cái là khí đạo Vương giả, hai người liên thủ, ở trong Vương Thiên cảnh có thể nói vô địch, Diệp Cương nhất định phải thua!
Diệp Tích Quân nhìn hai người bọn họ, thản nhiên nói:
- Kết quả chiến đấu như thế nào, không phải ta quyết định, cũng không phải các ngươi quyết định! Các ngươi không cần dùng ngôn ngữ ở chỗ chúng ta tìm tự tin, đợi lát nữa kết quả đi ra, ai thắng ai thua xem xét liền biết, mặc kệ cha ta như thế nào, hôm nay ta cũng đã thắng ngươi, cái thiếu chưởng giáo vị này, không là của ngươi, vậy thì khẳng định không là của ngươi!
- Ngươi...
Sắc mặt Hỏa Nguyên phát lạnh, trong lòng hắn dâng lên một cỗ lửa giận, phảng phất như vết thương bị người xát muối, thua Diệp Tích Quân, đây đối với tính cách kiêu ngạo của hắn mà nói, là một đả kích khó có thể tưởng tượng.
- Hừ! Diệp sư muội, nếu không phải ngươi thông đồng một dã nam nhân, đi vận khí * chó, nhận được Đan Lệnh, mới khiến cho ngươi dung hợp Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa, bằng không mà nói ngươi bây giờ còn đang đau khổ áp chế Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa cắn trả, ở đâu có cơ hội đứng trước mặt ta!
Sắc mặt Diệp Tích Quân phát lạnh, liền muốn phát tác, nhưng mà đã bị Khương Tư Nam ngăn lại.
- Tích Quân tỷ tỷ, ngươi cần gì chấp nhặt hai con chó dại?
Sắc mặt Đặng Á Lâm lập tức đỏ hồng, giận dữ nói:
- Ngươi mắng ai là chó dại?
Khương Tư Nam liếc mắt nhìn hắn một cái nói:
- Ai đáp người đó là chó dại, các ngươi ở chỗ này sủa, không phải chó dại thì là cái gì?
Đặng Á Lâm run rẩy, chỉ vào Khương Tư Nam chửi ầm lên nói:
- Ta... Ta con mẹ nó tổ tông ngươi!
Khương Tư Nam khinh miệt nhìn hắn một cái nói:
- Tổ tông ta đã sớm phi thăng Tiên giới rồi, chỉ sợ ngươi còn không có tư cách này!
Đặng Á Lâm phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt chỉ vào Khương Tư Nam, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Hỏa Nguyên cũng sắc mặt rất khó coi nhìn Khương Tư Nam, nhưng mà rốt cục không có nói tiếp cái gì.
Hắn đã sợ miệng lưỡi của Khương Tư Nam, sợ hắn lại nói cái gì đả kích người nữa.
Nhưng mà Khương Tư Nam nói, lại để cho mấy người Khương Vũ Điệp nhịn không được bật cười, nhìn Đặng Á Lâm bị tức hôn mê bất tỉnh, sắc mặt Hỏa Nguyên khó coi, đều cảm giác được hả giận.
Tất cả mọi người ra không gian Càn Khôn ấn, ở trên Tê Hà sơn chờ đợi kết quả trận chiến này.
Vương giả đại chiến, hủy thiên diệt địa, uy lực vô cùng cường đại, bởi vậy Diệp Cương mới cùng Hỏa Sí Hỏa Liệt chung một chỗ, đi lên chín tầng trời chiến đấu.
Nếu không dư ba chiến đấu, chỉ sợ ngay cả Tê Hà sơn cũng có thể trực tiếp hủy diệt.
Ầm ầm!
Dù như thế, mọi người ở trên đỉnh Tê Hà sơn, cũng có thể nghe được nổ mạnh vang vọng thương khung, trên bầu trời phong vân biến hóa, tiên quang bắt đầu khởi động, có Long Hổ hội tụ, Vạn Thú lao nhanh, khí tượng mênh mông vô tận.
Cách xa như vậy, tất cả mọi người cũng cảm giác được tim đập nhanh, sắc mặt tái nhợt.
Cái này là Vương giả chi lực sao?
Ánh mắt của Khương Tư Nam càng sáng chói chói mắt, tuy hôm nay chiến lực của hắn nghịch thiên, có thể dùng tu vi Anh Thiên Cảnh chém ngược cường giả Thông Thiên Cảnh, nhưng mà so sánh với Vương giả, vẫn không có ý nghĩa, như loại dư ba khủng bố này, chỉ sợ một tia cũng có thể càn quét hắn thành tro.