Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
--------------
Đế Nhất nhãn quang như điện, phảng phất như có thể xem thấu nội tâm người, nhưng mà Khương Tư Nam lại không sợ cùng hắn đối mặt.
Đế Nhất nhàn nhạt nói:
- Ta làm chân truyền Đại sư huynh, tự nhiên có tư cách ước thúc hành vi của các ngươi, ngươi cướp đoạt bảo vật của sư huynh, lại thể hiện hành hung, coi như ngươi sử dụng ma công may mắn hơn Vương Lân lại có thể đại biểu cái gì? Ngươi đạo tâm không tinh khiết, đức hạnh không tốt, hành vi như thế không giống đệ tử Tiên Tông, ngược lại cùng người của Ma tộc có chút tương tự, cũng được, nể tình Dịch sư thúc, hôm nay chỉ cần ngươi giao ra Thiên Hoàng Ấn, đối với Vương Lân sư huynh thành tâm dập đầu tạ lỗi, ta hôm nay liền không truy cứu, như thế nào?
- Cái gì? Khương Tư Nam vậy mà tu luyện ma công, mới đánh bại Vương Lân sư huynh?
- Ta liền nói a, hắn bất quá là Anh Thiên cảnh, sao có thể chiến thắng được Vương Lân sư huynh, nguyên lai là tu luyện ma công!
- Đúng vậy, tuy Đại La Thiên Tông ta không cấm đệ tử tu luyện ma công, nhưng mà ma công quỷ dị đa đoan, không công chính bình thản giống Tiên gia thần thông đạo pháp, dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, Khương Tư Nam xem ra là nhập Ma đạo a!
Chúng đệ tử nghị luận nhao nhao, khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng nhàn nhạt.
Mọi người nguyên bản là có một loại tâm lý ghen ghét, xem không được người vượt qua mình, hôm nay rốt cuộc tìm được cái cớ chứng minh Khương Tư Nam thắng không võ, bọn hắn tự nhiên không sợ ác ý đi phỏng đoán người khác.
- Các ngươi nói bậy, Khương sư huynh chúng ta không có tu luyện ma công, là Khương sư huynh ở Thần Ma cổ chiến trường đạt được cơ duyên!
Vân Thông cùng Vân Hi huynh mặt đỏ rần, cùng người bên cạnh tranh luận.
- Không truy cứu ta?
Khương Tư Nam chợt cười to một tiếng, thanh âm chấn thương khung, cuối cùng hắn chăm chú nhìn Đế Nhất nói:
- Ta muốn hỏi Đế Nhất sư huynh một câu, không nói đến ta có tội hay không, ngươi là Chân Truyền Đệ Tử, ta cũng là Chân Truyền Đệ Tử, ngươi tính toán là cái gì? Có tư cách gì nói không truy cứu ta?
Đệ Nhất Thánh cùng Đế Nhất đã sớm đối với mình sinh ra sát cơ, hơn nữa ăn cây táo, rào cây sung, cùng người Ngũ Hành Thánh Tông câu kết làm bậy, lại nhiều lần bất lợi với mình, đã sớm xé toang da mặt, Khương Tư Nam cũng lười cùng hắn nói nhảm.
Dù sao chuyện hôm nay không thể thiện rồi, cùng lắm thì chiến một trận!
- Cái gì?
Tất cả mọi người chấn kinh, được coi như Thần linh, thần tượng chúng đệ tử sùng bái, ai dám có chút bất kính? Khương Tư Nam vậy mà nói loại lời này?
- Lúc này đây hắn chết chắc rồi, lại dám cùng Đế Nhất sư huynh nói chuyện như thế!
- Đúng vậy, nghe nói năm đó Đế Nhất sư huynh sát tính thật lớn, tiểu tử này chọc giận tới Đế Nhất sư huynh, dù không chết hôm nay khẳng định cũng sẽ bị sửa chữa cực thảm!
Vương Lân cũng cười lạnh một tiếng nói:
- Không biết sống chết!
Khương Tư Nam mặc kệ thần sắc mọi người, tiếp tục nói:
- Ngươi thân là chân truyền Đại sư huynh, thời điểm sư đệ ta Ngư Hóa Long bị bọn hắn khi phụ sỉ nhục, ngươi ở nơi nào? Thời điểm Vương Lân lấy lớn hiếp nhỏ đến đây khiêu khích ngươi ở nơi nào? Nếu không phải thực lực của ta đủ cường, hắn quá phế vật không phải đối thủ của ta, nếu hắn nhục nhã ta một chầu, ngươi sẽ xuất hiện sao? Nói cho cùng bất quá là muốn tìm tội danh đến thay phế vật này xuất đầu mà thôi, muốn ra tay liền tới, Khương Tư Nam ta đón lấy, chớ làm kỹ nữ còn muốn lập bia trinh tiết!
Khương Tư Nam nhìn Đế Nhất bao phủ ở trong tiên quang, trong lòng dâng lên chiến ý ngập trời, hắn suy nghĩ bị người Ngũ Hành Thánh Tông đuổi giết, trước kia bị Đệ Nhất Thánh nhục nhã, thân thể của hắn lại càng thẳng tắp như kiếm, cùng lắm thì chiến một trận mà thôi!
Hắn biết rõ mình bây giờ có lẽ còn không phải đối thủ của Đế Nhất, nhưng mà dù đánh không lại, hắn liều mạng cũng phải kéo Đế Nhất một khối thịt, đánh hắn rớt xuống thần đàn.
Khương Tư Nam trịch địa hữu thanh, như một đạo sấm sét phá toái hư không, chấn đắc mọi người im ắng.
- Cũng dám cùng Đế Nhất sư huynh khiêu chiến, thật sự là can đảm!
Trong lòng mọi người đều không hẹn mà cùng cảm thán nói.
Tuy Đế Nhất vẫn thấy không rõ lắm biểu lộ, nhưng mà thanh âm rõ ràng trở nên lạnh.
- Khương Tư Nam đúng không, ta đã cho ngươi cơ hội ngươi không muốn, bất kính sư huynh, nói năng lỗ mãng như thế, xem ra ngươi thật sự rơi nhập Ma đạo rồi, hôm nay không thể nói trước ta muốn thay Dịch sư thúc hảo hảo giáo huấn ngươi một chầu!
Đế Nhất rốt cục muốn xuất thủ sao?
Trong lòng mọi người đều chấn động, tràn đầy vẻ chờ mong.
Hai người này đều là thiên tài yêu nghiệt nhất của Đại La Thiên Tông, loại yêu nghiệt va chạm, đều để cho mọi người cực kỳ chờ mong.
- Muốn đánh thì đánh!
Khương Tư Nam đơn giản đáp lại nói.
Oanh!
Trong nháy mắt, khí tức trong Lôi Giới liền trở nên không giống với lúc trước, phảng phất như áp lực trước giờ phong bạo, có một loại yên lặng quỷ dị, nhưng mà loại khí tức áp lực này lại làm cho mọi người cảm giác được cực kỳ khó chịu.
- Vài năm trước Đế Nhất liền đã đạt đến Thông Thiên Cảnh, ở trên con đường này đi vô cùng xa, thậm chí có người nói hắn đã đ-ng chạm đến Vương giả, Khương sư đệ chỉ sợ không phải là đối thủ của hắn...
Long Ngưng Tuyết thấp giọng nói nhẹ, trong ánh mắt hiện lên một tia lo lắng.
- Vậy làm sao bây giờ?
Dịch Phi cũng có chút lo lắng, bất kể ghét Đế Nhất ra sao, nhưng mà tu vi của Đế Nhất xác thực là trẻ tuổi một đời đệ nhất nhân, mấy năm này ru rú trong nhà, càng thâm bất khả trắc, Khương Tư Nam dù sao chỉ là Anh Thiên Cảnh, sao có thể vượt qua Đế Nhất?
- Xem trước một chút a, hết thảy tình huống trong Đại La Thiên, chưởng giáo Chân Nhân cùng chư vị Thái Thượng trưởng lão đều biết, Khương sư đệ chắc có lẽ không xảy ra vấn đề gì, chúng ta vẫn là không nên nhúng tay!
Long Ngưng Tuyết nghĩ nghĩ, nhẹ nói.
Nàng cùng Long Thu Nguyệt đứng chung một chỗ, một cái quần trắng bồng bềnh như Nguyệt Cung Tiên Tử, một cái quần đỏ rực rỡ tươi đẹp như hỏa diễm Chân Tiên, đồng dạng dung nhan tuyệt lệ, phong hoa tuyệt đại, đã trở thành tiêu điểm của mọi người, nhưng mà giờ phút này trong ánh mắt hai người đều mang theo vẻ sầu lo nhàn nhạt.
Đế Nhất được xưng Đại La Thiên Tông vạn năm yêu nghiệt, Khương Tư Nam sẽ là đối thủ của hắn sao?
Đông đông đông!
Phảng phất như tiếng trống vang lên, Thiên Địa đều ầm ầm rung động, Đế Nhất cất bước mà đi, mỗi một bước đều cực kỳ kỳ dị, như đạp ở trong nội tâm mọi người, để cho tất cả mọi người khí huyết phiên cổn, vội vàng thối lui về phía xa.
Khương Tư Nam thân ở trong chiến trường, tự nhiên càng có thể cảm nhận được chấn động này, nhưng mà toàn thân hắn Kim Cương Bất Hoại, lưu ly không rảnh, tự nhiên có thể trấn áp nội tâm chấn động, chặt đứt loại ảnh hưởng này.
- Khương Tư Nam, không thể không nói tư chất của ngươi rất bất phàm, là đương thời nhân kiệt, nhưng mà ngươi làm việc ngang ngược càn rỡ, hôm nay liền để cho sư huynh đến giáo giáo ngươi!
Đế Nhất nhàn nhạt lên tiếng, nhưng mà thanh âm của hắn hết sức kỳ lạ, phảng phất như có một loại vận luật cổ quái, để cho Thiên Địa chung quanh cũng đi theo chấn động lên.
Từng lời vô hình không màu, phảng phất như một thanh thông thiên thần chùy, trực tiếp đánh đến trong nội tâm mọi người, có một loại sát cơ vô hình tràn ngập.
- Đây là... Đại La Tru Tâm Chú!
Có người kinh hô một tiếng, trong ánh mắt mang theo thần sắc không dám tin, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Cách xa ngàn vạn trượng, cũng nhận lấy loại thanh âm này ảnh hưởng, tạng phủ chấn động, loại thần thông này thật là khủng bố.