Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
- Cái kia là Khương Tư Nam sao?
Kỷ Vân Thâm thản nhiên nói, cả người tản mát ra ý vị vô địch, bao phủ một tầng bảo huy sáng chói, lẳng lặng yên đứng ở nơi đó, liền để cho tất cả mọi người sinh ra cảm giác nhìn lên.
- Không tệ! Giết tám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta, tội nghiệt to lớn, nhất định phải bầm thây vạn đoạn!
Kim Đức Chân Nhân nhìn tám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông bị chém giết ở dưới chân, đầy đất máu tươi, trong ánh mắt của hắn lộ ra sát cơ nồng đậm, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Chỉ sợ không chỉ tám cái a!
Kỷ Vân Thâm nhàn nhạt nói, sau đó trong tay xuất hiện một đạo quang kính, lưu động lấy hào quang hoa mỹ, phảng phất như có rất nhiều phù văn bay múa, ở trong quang kính có hơn mười đạo quang điểm.
- Dùng Dẫn Linh Kính thu thập phù văn cổ tự, là Trọng Lê sư thúc bàn giao, nhưng mà trong khoảng thời gian này đã có hơn mười Dẫn Linh Kính bị người đoạt đi, hơn nữa đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta toàn bộ bị giết, Nguyên Thần ấn ký trên Dẫn Linh Kính cũng biến mất rồi!
Tuy thanh âm của Kỷ Vân Thâm rất nhạt, nhưng lại để cho chung quanh mỗi người đều nội tâm run lên, có một cỗ từ cổ chí kim Vĩnh Hằng rét lạnh cùng sát cơ.
- Cái gì?
Ngũ Đức Chân Nhân còn có một đám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông chung quanh, trên mặt tất cả đều mang thần sắc không dám tin, kinh sợ nảy ra.
- Trước kia rất nhiều đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta tiến vào trong Thần Ma cổ chiến trường, ngoại trừ tìm kiếm cơ duyên bảo tàng, trọng yếu nhất là vì Trọng Lê sư thúc thu thập phù văn cổ tự, nhưng mà Thanh Long Điện xuất thế, ta cũng đã triệu tập các vị trưởng lão, sư huynh sư đệ đến đây, nhưng mãi cho tới bây giờ còn thiếu khuyết mấy chục người, mấy chục người kia chỉ sợ đều chết hết, hơn nữa vừa rồi Vương sư huynh truyền âm nói mục đích của Khương Tư Nam dĩ nhiên là phù văn cổ tự cùng Dẫn Linh Kính, vậy thì đã chứng minh những người kia nhất định là Khương Tư Nam giết chết!
Kỷ Vân Thâm cười nhạt một tiếng, nụ cười trên mặt nồng đậm, nhưng mà khí tức băng hàn trên người thực sự càng thêm mãnh liệt, để cho mọi người chung quanh không khỏi vội vàng thối lui.
- Ta thật muốn biết là ai cho hắn lá gan lớn như vậy, dám giết người Ngũ Hành Thánh Tông ta? Hẳn cho rằng chính là đệ tử của Thiên Cơ Trận Vương, liền dám cùng Ngũ Hành Thánh Tông ta khiêu chiến sao? Coi như là Thiên Cơ Trận Vương... Lại được coi là cái gì?
Kim Đức Chân Nhân cũng cười lạnh một tiếng nói:
- Kỷ sư điệt, Khương Tư Nam này tội ác ngập trời, cho dù chết một ngàn lần cũng không đủ chuộc tội, chúng ta nhất định phải bắt lấy hắn, những phù văn cổ tự kia của Trọng Lê Trận Vương tuyệt đối không thể mất đi, cơ duyên liên quan đến Ngũ Hành Thánh Tông ta thiên thu cường thịnh, tuyệt đối phải cướp về!
- Đúng vậy, Kỷ sư huynh, Khương Tư Nam kia quỷ kế đa đoan, có dị bảo có thể mở Không Gian Chi Môn đào thoát, chúng ta không thể không phòng, nếu muốn bắt hắn, nhất định phải dùng thế sét đánh lôi đình!
Kỷ Vân Thâm khoát tay áo, khẽ cười nói:
- Không cần phiền toái như vậy, nếu mục tiêu của hắn là phù văn cổ tự, vậy hắn khẳng định vẫn sẽ trở lại, đến lúc đó ta ngược lại muốn nhìn, hắn làm sao chạy ra lòng bàn tay của ta! Không có chết ở trong tay Huyết Ma, cùng Tịch Diệt Thái Tử kết giao, tiểu tử này coi như là nhân vật thiên tài, bất quá thiên tài càng yêu nghiệt, thời điểm bị giết mới càng có giá trị!
Con mắt của Kỷ Vân Thâm quang mang như điện, vô cùng thâm thúy, phảng phất như ẩn chứa huyền ảo, vô cùng thần bí.
Một bên khác, trong Vạn Tượng Trận.
Khương Tư Nam nhíu mày, chậm rãi nói:
- Không nghĩ tới lúc này đây Ngũ Hành Thánh Tông thậm chí có nhiều đại năng Thông Thiên Cảnh như vậy, xem ra chỉ dựa vào mấy tượng này đá, còn chưa đủ a!
Vừa rồi mặc dù chỉ vừa tiếp xúc, tất cả đều đã đi ra, nhưng mà Khương Tư Nam vẫn cảm giác được trong đám người kia, chí ít có mười mấy cái đều là đại năng Thông Thiên Cảnh.
Cái này là nội tình của đệ nhất thiên hạ tông, trong đại tông môn, đại năng Thông Thiên Cảnh đều là tông chủ, Thái Thượng trưởng lão, nhưng mà ở Ngũ Hành Thánh Tông, chỉ là cường giả.
Tiểu hòa thượng cười hắc hắc nói:
- Khương đại ca, cái này có gì lo lắng, chỉ cần có đầy đủ Linh Thạch Tuyệt phẩm, mấy tượng đá toàn lực thúc đẩy, đại sát tứ phương, coi như là bọn hắn nhiều người cũng ngăn không được!
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng nói:
- Ta cũng biết như vậy, nhưng mấu chốt là không có nhiều Linh Thạch Tuyệt phẩm như vậy a!
Vừa rồi chém giết bảy cường giả Anh Thiên Cảnh, một đại năng Thông Thiên Cảnh, tổng cộng cũng không quá đáng nhận được bốn năm vạn viên Linh Thạch Tuyệt phẩm, xem như có chút ít còn hơn không, nhưng mà đối với Kiếm Khôi Lỗi cùng tám Thạch Khôi Lỗi, chín cái ăn Linh Thạch không đáy mà nói, còn xa xa không đủ.
Bất quá để cho Khương Tư Nam kinh hỉ chính là, trong Dẫn Linh Kính thậm chí có hơn ba mươi viên phù văn, xem như một thu hoạch không nhỏ.
Đoan Mộc Hàn suy nghĩ một chút nói:
- Vạn Tượng Trận này nguy cơ trùng trùng, coi như là bọn hắn có phương pháp phá trận, cũng không có khả năng tất cả đều tụ cùng một chỗ, chúng ta tổng có cơ hội tìm được bọn hắn, trong tay đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông tuyệt đối có rất nhiều rất nhiều Linh Thạch Tuyệt phẩm!
- Kỳ thật còn có một biện pháp!
Con ngươi Cẩu Tam đảo một vòng, không có hảo ý cười hắc hắc nói:
- Nghe nói trong Tứ Thánh Điện có dấu bảo tàng vô tận của Tây Linh Thú Sơn, nhưng mà trước kia chúng ta ở trong Huyền Vũ Điện, ngoại trừ tám Linh khí Vương phẩm, thì không có phát hiện những bảo tàng khác, có lẽ đều giấu ở trong Thanh Long Điện, chỉ cần chúng ta dẫn đầu tiến vào Thanh Long Điện, đến lúc đó càn quét bảo tàng của Tây Linh Thú Sơn, tuyệt đối có thể phát hiện rất nhiều Linh Thạch Tuyệt phẩm, đã có Linh Thạch sung túc, lại đối phó những người Ngũ Hành Thánh Tông kia, có lẽ liền dễ dàng!
- Ồ?
Khương Tư Nam hơi có chút ngoài ý muốn nhìn hắn một cái, vỗ vỗ bả vai Cẩu Tam nói:
- Tiểu tử ngươi không tệ a, bình thường thoạt nhìn chất phác như vậy, không nghĩ tới còn rất thông minh, đúng vậy, tại sao chúng ta phải chém giết người Ngũ Hành Thánh Tông, hơn nữa nói không chừng hiện tại bọn hắn đang bố trí bẫy rập, chờ chúng ta chui đầu vào lưới cũng nói không chừng, ta thiếu chút nữa bị vô số phù văn cổ tự trong Vạn Tượng Trận mê hoặc tâm trí, mục tiêu của chúng ta hẳn là Thanh Long Điện, tuy nói trong đó phong ấn đầu lâu Ma Tôn có chút nguy hiểm, nhưng mà cầu phú quý trong nguy hiểm, chỉ cần chúng ta cẩn thận một ít, có lẽ không có vấn đề lớn gì!
- Còn một điều, đối với phá giải phù văn cổ tự hình thành cổ trận, những người kia chỉ sợ thúc ngựa cũng cản không nổi thiếu gia, hắc hắc hắc!
Thử Ngũ cũng vẻ mặt nịnh nọt nói.
- Chúng ta đi! Tiến nhập Thanh Long Điện trước nói sau!
Khương Tư Nam mỉm cười, mang theo mọi người chui vào trong hào quang vô tận.
Tây Linh Thú Sơn là một tông môn vạn năm trước, nếu bàn về nội tình, chỉ sợ không kém Ngũ Hành Thánh Tông hiện tại, thậm chí còn muốn vượt qua, không biết có bao nhiêu bảo vật, coi như là trong Thanh Long Điện chỉ có một bộ phận, đó cũng là mọi người không thể tưởng tượng.
Trong thần hồn của Khương Tư Nam, phù văn cổ tự đã gia tăng đến sáu trăm bốn mươi sáu viên, tuy hắn tạm thời còn không cách nào hoàn toàn tìm hiểu, nhưng mà dựa vào những phù văn này diệu dụng, có thể rất dễ dàng phát hiện hạch tâm một ít cổ trận, đối với cổ trận, trở bàn tay có thể phá.
Cứ như vậy, Khương Tư Nam mạnh mẽ đâm tới, về phía Thanh Long Điện trung ương nhất, ngăn ở trước mặt vô luận là sát trận, khốn trận, hay mê trận toàn bộ đều bị hắn dễ như trở bàn tay bài trừ.