Chương 361: Vạn chúng chú mục

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

Tuy mọi người đã sớm lòng có chờ mong, cho rằng Ngư Hóa Long có khả năng sáng tạo một kỳ tích, dùng một phàm thể ngưng tụ Kim Đan Cửu phẩm.

Nhưng mà khi loại tràng cảnh này cuối cùng xuất hiện, mọi người lại cảm thấy có chút ít khó có thể tin, thoáng như đang ở trong mộng.

Đế Nhất cùng Dịch Phi, là hai tuyệt thế thiên tài của Đại La Thiên Tông, ngưng tụ Kim Đan Cửu phẩm, nhưng mà hai người đều là thiên phú dị bẩm, thân có Thánh Thể, hơn nữa thời điểm đột phá, cũng không có dị tượng hùng vĩ như vậy, mọi người tuy kính sợ, nhưng không có rung động như lúc này.

Một phàm thể, đặt chân lĩnh vực cấm kị, cưỡi mây hóa rồng, cường thế ngưng tụ Kim Đan Cửu phẩm, cảnh tượng tựa như Thần Thoại xuất hiện ở trước mặt mọi người, sao có thể không rung động.

Tất cả Ngoại Môn Đệ Tử, thậm chí Nội Môn Đệ Tử, trên mặt đều mang theo thần sắc kích động cùng rung động.

Trong nội tâm bọn hắn đều có một loại ý niệm nảy sinh, bắt đầu cắm rễ: Có lẽ kỳ tích như vậy ta cũng có thể làm được!

Linh thể, Thánh Thể, huyết mạch cường đại dù sao quá ít thấy, phần lớn Tu Chân giả luyện đạo cũng chỉ là một phàm thể, bọn hắn vất vả cố gắng, đặt chân Tiên đạo, đối mặt Thiên Đạo chúng sinh, hèn mọn như con sâu cái kiến, đau khổ giãy dụa, lại nhìn không tới hi vọng.

Hôm nay, Ngư Hóa Long làm được, cũng mang cho bọn hắn hi vọng.

Những trưởng lão kia của Đại La Thiên Tông, chứng kiến thần sắc trên mặt các đệ tử, đều minh bạch chuyện gì xảy ra, lộ ra thần sắc vui mừng cùng kinh hỉ.

- Không nghĩ tới Ngư Hóa Long đột phá, sẽ có sức ảnh hưởng lớn như thế, đợi một thời gian, chỉ sợ trong hàng đệ tử lại sẽ xuất hiện mấy tuyệt thế thiên tài, dù sao trong nội tâm bọn hắn đã gieo xuống hi vọng, chắc chắn sẽ có ngày nào đó trưởng thành đại thụ che trời!

Ông!

Con mắt Ngư Hóa Long chậm rãi mở ra, thần quang kim sắc bay thẳng thương khung, lóe ra khí tức thần bí khó lường, thân hình chậm rãi từ trong hư không rơi xuống.

Hắn thoạt nhìn càng thêm mờ ảo xuất trần, loại khí chất cuồng bạo không bị trói buộc kia thu liễm, cả người mang theo khí tức phiêu phiêu dục tiên, đứng ở nơi đó, tóc đen phiêu tán, ánh mắt sáng ngời, đều có một cỗ ý vị vô địch để cho người không dám nhìn gần.

- Ha ha ha ha, Đại La Thiên Tông ta lại ra một tuyệt thế thiên tài!

Một thanh âm phóng đãng hào khí ở trong hư không vang lên, trên hư không lóe lên hào quang, xuất hiện một lão giả đằng vân giá vũ, mặc Thủy Hỏa đạo bào, dáng người khôi ngô, khí tức như uyên như biển, phảng phất như cùng cả Thiên Địa hòa thành một thể, đôi con ngươi thâm thúy phảng phất như có thể nhìn thấu hết thảy.

Lão giả đáp mây rơi vào trên Sơn Hà Đài, cười nói với Ngư Hóa Long:

- Lão phu Thiên Hình Tử, ngươi nên biết, có nguyện nhập môn hạ của ta hay không?

- Cái gì? Dĩ nhiên là Thiên Hình Đại trưởng lão! Ngư sư huynh vừa đột phá, trưởng lão trong tông môn quả thật đều ngồi không yên, muốn thu một tuyệt thế thiên tài như vậy làm môn hạ!

- Thiên Hình Đại trưởng lão cũng đến rồi, ở trong Đại La Thiên Tông ta, Thiên Hình Đại trưởng lão, Truyền Công Đại trưởng lão, Tru Ma Đại trưởng lão cùng Nhiệm Vụ Đại trưởng lão tịnh xưng tứ đại trưởng lão, xa xa cao hơn những trưởng lão ngoại môn, nội môn kia, gần với chưởng giáo Chí Tôn cùng các vị Thái Thượng trưởng lão, mà Thiên Hình Đại trưởng lão càng là đứng đầu trong tứ đại trưởng lão, xem ra Ngư sư huynh thực thành bánh trái thơm ngon rồi!

Mọi người nghị luận nhao nhao, một bên những trưởng lão ngoại môn nội môn kia đều nở nụ cười khổ, tu vi của bọn hắn cao nhất bất quá là Anh Thiên Cảnh đỉnh phong, nửa bước Thông Thiên Cảnh, mà Thiên Hình Đại trưởng lão nghe nói đã là nửa bước Vương Thiên Cảnh, vô cùng cường đại, bọn hắn coi như là cố tình tranh đoạt, sợ cũng đoạt không lại.

- Thiên Hình Tử, làm đệ tử của ngươi có cái gì tốt? Nên nhập Tru Ma điện ta, dùng thiên phú của hắn, tăng thêm ta dạy dỗ, tương lai bất khả hạn lượng!

Lúc này, xa xa lại có một thân ảnh bay tới, là một trung niên nhân, thân mặc Tử sắc chiến giáp, dung mạo uy nghiêm, khí tức vô cùng cuồng bạo, tản ra sát khí cường đại, như một Thiên Thần đỉnh thiên lập địa.

Hắn cưỡi một con Bích Nhãn Kim Tình Thú, từ trên đám mây rơi xuống, trong ánh mắt thần quang trạm trạm, nhìn Ngư Hóa Long, thoả mãn nhẹ gật đầu.

- Thiên Tru Tử lão nhân, Ngư Hóa Long này là ta vừa ý trước, cùng ngươi có quan hệ gì? Học trò của ngươi nhiều đệ tử như vậy, cũng không kém một cái này, Ngư Hóa Long đã chú định cùng ta có duyên phận thầy trò!

Người đến là Tru Ma Đại trưởng lão, người xưng Thiên Tru Tử, chưởng quản Tru Ma điện, phụ trách Đại La Thiên Tông đối ngoại chinh phạt, vô cùng cường hoành.

Vừa nhìn thấy Thiên Tru Tử, thần sắc Thiên Hình Tử trì trệ, ánh mắt có chút tức giận nói.

- Ha ha ha, Thiên Hình lão nhân, Ngư Hóa Long là Kim Đan Cửu phẩm, loại tư chất này giao cho ngươi cũng là lãng phí lương tài mỹ ngọc, để cho ta đến dạy mới tốt!

Thiên Tru Tử khẽ cười nói.

Thiên Hình Tử lập tức có chút hổn hển nói:

- Hảo hảo hảo, Thiên Tru Tử lão nhân, ngươi dám cùng ta đoạt đồ đệ, ta và ngươi không để yên, có bản lĩnh ta và ngươi chiến một hồi, ai thắng thì thu Ngư Hóa Long làm đồ đệ!

- Đánh thì đánh, chả lẽ lại sợ ngươi?

Thiên Tru Tử khinh miệt cười nói.

Hai người này đều là nửa bước Vương Thiên Cảnh, nhưng mà hiện tại bởi vì Ngư Hóa Long vậy mà tranh đến mặt đỏ tới mang tai, một lời không hợp liền muốn động thủ.

Tất cả mọi người sợ ngây người, không nghĩ tới trong nháy mắt tứ đại trưởng lão, vậy mà đến hai cái, hơn nữa còn là hai cái hiếu chiến nhất.

Ngư sư huynh thật đúng là đại phúc duyên!

Chúng đệ tử vô cùng hâm mộ thầm nghĩ, đừng nói là Nội Môn Đệ Tử vừa đột phá đến Pháp Thiên Cảnh, coi như là Anh Thiên Cảnh Chân Truyền Đệ Tử, cũng không nhất định có thể bái hai Đại trưởng lão này làm môn hạ.

- Hai vị sư đệ không cần thiết động thủ, kẻ này cùng ta hữu duyên, nhập môn hạ của bổn tọa a!

Vừa lúc đó, một thanh âm giống như Thiên Lôi vang lên, trên hư không tiên âm tràn ngập, Thiên Hoa Loạn Trụy, một cầu vồng sáng chói từ đằng xa phóng tới, từ phía trên đi xuống một khí thế lão giả ngập trời, thoạt nhìn như trên chín tầng trời mà đến, vô cùng khôi ngô.

Mặt mũi của hắn uy nghiêm, có một cỗ bá khí Duy Ngã Độc Tôn, từng bước một phóng ra, phảng phất như cả phiến thiên địa đều theo hắn mà động, như Thiên Địa Vương giả, tản ra một cỗ ý vị vô địch.

Lão giả này vừa xuất hiện, sắc mặt tất cả mọi người, kể cả Khương Tư Nam đều thay đổi.

Người này Khương Tư Nam bái kiến, đúng là đệ nhất Thái Thượng trưởng lão Đệ Nhất Thánh!

Hắn là Đại La Thiên Tông đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, hơn nữa họ Đệ Nhất, tên Thánh, ở trong Đại La Thiên Tông vô cùng cường hoành, ngay cả chưởng giáo Chí Tôn Phong Thiên Quân luận bối phận, cũng là sư điệt của hắn.

Nói thật, Khương Tư Nam đối với đệ nhất Thái Thượng trưởng lão này cực kỳ không thích, lúc ấy ở trong Đại La Thiên Cung bị hắn áp bách, hôm nay còn rõ mồn một trước mắt.

- Bái kiến đệ nhất Thái Thượng trưởng lão!

Tất cả mọi người trên mặt lộ vẻ kính sợ, thi lễ một cái.

Coi như là Thiên Hình Tử cùng Thiên Tru Tử, thấy được đệ nhất Thái Thượng trưởng lão cũng có chút sắc mặt mất tự nhiên, chậm rãi nói:

- Đệ nhất sư huynh môn hạ đã có Đế Nhất, là đệ nhất Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông ta, vì sao còn muốn cùng chúng ta tranh đoạt Ngư Hóa Long?

Đệ nhất Thái Thượng trưởng lão cười nhạt một tiếng nói:

- Hai vị sư đệ, Kim Đan Cửu phẩm chính là thành tựu viên mãn cực cảnh, tuyệt thế thiên tài như thế nhất định phải hảo hảo dạy bảo, không thể mai một thiên tư của hắn, so với nhau, vẫn là bái ta làm thầy thích hợp hơn!

Hắn ý ở ngoài lời, hai người các ngươi chỉ là nửa bước Vương Thiên Cảnh, tu vi quá yếu, căn bản không xứng thu Ngư Hóa Long làm đệ tử, trong thanh âm bá khí, chuyên quyền độc đoán hết sức rõ ràng.

Thiên Hình Tử cùng Thiên Tru Tử đều ánh mắt lạnh lẽo, sắc mặt hết sức khó coi.