Chương 344: Liên tiếp khiêu khích

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

Oanh!

Khương Tư Nam một quyền oanh đến, đơn giản mà thô bạo, ánh mắt lạnh nhạt, lập tức như bài sơn đảo hải, mãnh liệt bành trướng đến cực hạn!

Hai mươi tám viên Chí Tôn Tinh Thần, lập tức bị pháp lực vô tận dung hợp, trực tiếp xuất hiện ở trong hư không, kim quang sáng chói, ầm ầm đánh tới Ân Huyết Kiếm!

Tứ Tượng thần quyền, có thể dẫn dắt Tinh Thần Chi Lực của Chu Thiên nhị thập bát tú, nhưng mà ở dưới quyền cương của Khương Tư Nam, bị pháp lực ngưng tụ thành thực chất, trực tiếp nghiền ép đến, thế không thể đỡ.

Ầm ầm!

Sắc mặt Ân Huyết Kiếm đại biến, liên tiếp sử xuất vài loại Huyết Đạo tiểu thần thông, huyết sắc phi kiếm trong tay bộc phát ra hào quang vô lượng, nhưng mà trảm ở trên hai mươi tám viên tinh thần, giống như con sâu cái kiến rung cây, lập tức bị một cỗ thần lực vô tận phản chấn, chỉ có thể trơ mắt nhìn những Chí Tôn Tinh Thần kia nghiền ép đến, vô cùng tuyệt vọng.

Khí thế ngập trời tràn ngập tứ phương, để cho một đám Ngoại Môn Đệ Tử phía dưới sắc mặt đều trắng bệch, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.

Bọn hắn căn bản không thể tưởng được, Khương Tư Nam lại cường hãn như thế!

- Ha ha ha, các ngươi bọn phế vật này cũng dám tới khiêu chiến thiếu gia nhà ta? Hiện tại tự rước lấy nhục đi à nha!

Lý Kim Long một bộ e sợ cho thiên hạ bất loạn, tùy ý cười to.

Khương Tư Nam gần kề chỉ dùng Tứ Tượng thần quyền, hời hợt tầm đó liền trấn áp Ân Huyết Kiếm.

Phần thong dong, bình tĩnh cùng tự tin này, xem ở trong mắt các Ngoại Môn Đệ Tử, để lại ấn tượng vô cùng khắc sâu.

- Xem ra Khương sư huynh có thể đi vào Thiên Đạo Phong, dùng tu vi Chân Thiên Cảnh trở thành Chân Truyền Đệ Tử, cũng không phải chỉ dựa vào Đại La Thiên Lệnh!

Có người thì thào tự nói, thậm chí xưng hô bất tri bất giác trở nên cung kính.

Giờ phút này trong nội tâm Lâm Phong lại nhấc lên sóng lớn kinh thiên.

- Hắn làm sao có thể có thần thông của Nhật Nguyệt thần giáo? Mặc dù Tứ Tượng thần quyền này chỉ là tiểu thần thông, nhưng lại không phải Chân Truyền Đệ Tử không thể tu luyện, ẩn chứa một loại áo nghĩa thần thông đỉnh cấp, Đại La Thiên Tông ta tuyệt đối không có loại tiểu thần thông này, không phải tiểu tử này là gian tế của Nhật Nguyệt thần giáo chứ?

Lâm Phong phảng phất như rất tinh tường thần thông của Nhật Nguyệt thần giáo, ánh mắt biến ảo bất định, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Ầm ầm!

Hai mươi tám viên Chí Tôn Tinh Thần nghiền ép đến, mênh mông vô tận, trong ánh mắt Ân Huyết Kiếm lộ ra một tia thần sắc tuyệt vọng, biết rõ mình ở trước mặt những tinh thần này, không có bất kỳ cơ hội tránh né.

Nhưng mà sau một khắc, thời điểm Chí Tôn Tinh Thần bay đến trước mắt hắn, lại dừng lại.

- Muốn giết cứ giết, Ân Huyết Kiếm ta tuyệt đối sẽ không cầu xin tha thứ!

Ân Huyết Kiếm ngẩn người, lạnh lùng nói.

- Ngươi muốn đi chết như vậy? Giữa chúng ta vốn là tỷ thí, cũng không có thâm cừu đại hận gì, hơn nữa Đại La Thiên Tông môn quy sâm nghiêm, cũng không cho phép đệ tử tầm đó chém giết, ta chỉ là muốn để cho ngươi biết, Tu Chân giả, chúng ta hướng lên trời đoạt mệnh, cũng không phải vì làm tay sai cho những người khác!

Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, liếc nhìn Lâm Phong ở xa xa.

Hắn vung tay lên, những Tinh Thần kia hóa thành một đạo lưu quang, lập tức bị hắn thu vào, ở giữa thiên địa lại khôi phục bình tĩnh.

Thần sắc Ân Huyết Kiếm có chút phức tạp, nhìn Khương Tư Nam ôm quyền, sau đó không nói một lời phóng lên trời.

Lâm Phong cũng không có chào hỏi, trực tiếp đi ra.

- Này, Ân Huyết Kiếm cũng bị thiếu gia nhà ta đánh bại, không mặt mũi dừng lại, các ngươi còn chưa cút?

Lý Kim Long là nhân vật kiến phong sử đà, không chút lưu tình quát bọn người Lâm Phong.

Sắc mặt Lâm Phong hết sức khó coi, trong ánh mắt bắt đầu khởi động lấy lửa giận vô tận, hắn thật không ngờ, mình thật vất vả mời đến Ân Huyết Kiếm, lại bị Khương Tư Nam một câu nói động, đi thẳng không một lời từ giã.

- Khương Tư Nam, các ngươi không nên hung hăng càn quấy, việc này còn không để yên! Chúng ta đi!

Lâm Phong đặt xuống một câu ngoan thoại, mang một đám Ngoại Môn Đệ Tử, trực tiếp bay xuống Thiên Đạo Phong, chỉ là thoạt nhìn cực kỳ hốt hoảng, như gà trống đấu bại.

- Xéo đi a!

Lý Kim Long nhìn đám người Lâm Phong lạnh lùng cười cười, làm động tác khinh bỉ.

- Khương sư huynh thật lợi hại, chỉ dùng một loại tiểu thần thông liền đánh bại Ân Huyết Kiếm, nếu Khương sư huynh muốn đi khiêu chiến Sơn Hà Bảng, ít nhất cũng có thể đi vào Top 10!

Vân Hi nháy động mắt to, lông mi thật dài vụt sáng, đối với Khương Tư Nam ngây thơ cười nói.

- Ha ha ha, tiểu nha đầu ngươi là đánh giá thấp tiểu sư đệ, nếu tiểu sư đệ đi khiêu chiến Sơn Hà Bảng, tuyệt đối là đứng đầu bảng, coi như là Ngư Hóa Long kia cũng phải nhượng vị!

Dịch Phi tự nhiên biết rõ thực lực của Khương Tư Nam, có thể nói coi như là so với hắn cũng không kém bao nhiêu, ánh mắt của hắn bỗng nhiên sáng ngời, nói với Khương Tư Nam:

- Tiểu sư đệ, ngươi muốn đi khiêu chiến Sơn Hà Bảng thoáng một phát? Hỗn cái Sơn Hà Bảng đệ nhất đến chơi đùa hay không?

Khương Tư Nam lại khẽ mĩm cười nói:

- Được rồi, trong khoảng thời gian này ta vừa vặn muốn hảo hảo tu luyện, không thể nói trước rất nhanh có thể đột phá đến Pháp Thiên Cảnh rồi!

Khương Tư Nam nghĩ tới sự tình một tháng sau, Long Hoàng khôi phục thực lực, mình tu luyện Chu Thiên Thôn Lôi Thuật, tháng này phải hảo hảo tăng trạng thái lên tới cực hạn, tự nhiên là không cách nào bận tâm đến những sự tình vụn vặt này.

Dù sao ở Khương Tư Nam xem ra, Sơn Hà Bảng cũng tốt, Sơn Hà Bảng đệ nhất cũng thế, cũng không có bị hắn để ở trong lòng.

Mọi người trở lại Thiên Đạo Phong.

Ngày hôm sau, Khương Tư Nam vẫn còn trong tu luyện, Lý Kim Long vội vội vàng vàng chạy tới.

- Không tốt rồi, thiếu gia, tiện nhân Lâm Phong kia lại đây ngăn cửa khiêu chiến!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lập tức liền lộ ra một tia lãnh mang.

- Hắn đến cùng có hết hay không? Đi, mang ta đi nhìn xem!

Đám người Dịch Phi cũng nhận được tin tức, cùng Khương Tư Nam đi về phía dưới núi, thần sắc mọi người đều có chút khó chịu.

Loại chuyện ngăn cửa khiêu chiến này, vốn là một sự tình rất mất mặt, nếu những Ngoại Môn Đệ Tử này dám đi ngọn núi hạch tâm khác ngăn cửa, sớm đã bị đánh chết hoặc tàn phế rồi, cũng chỉ có Thiên Đạo Phong, đã có truyền thống bị ngăn cửa, bọn hắn mới dám tới đây khiêu khích.

- Tiểu sư đệ, tiểu tử Lâm Phong này không biết làm cái quỷ gì, xem ra không cho hắn một giáo huấn, hắn sẽ không dứt!

Sắc mặt Dịch Phi âm trầm, ẩn ẩn cảm giác được ở trong đó giống như có âm mưu gì.

Khương Tư Nam cũng nhẹ gật đầu, đi đến chân núi, phát hiện lại là Lâm Phong, mang theo mười mấy Ngoại Môn Đệ Tử, kêu gào muốn khiêu chiến Khương Tư Nam.

Bọn hắn liền đập vào chủ ý Khương Tư Nam sẽ không thể không nghênh chiến, bằng không thì truyền đi mặt mũi của Thiên Đạo phong liền ném sạch.

Hơn nữa đồng môn luận bàn, Khương Tư Nam cũng không cách nào hạ tử thủ.

Lâm Phong lộ vẻ trang nhã, lúc này đây ngược lại học thông minh, núp ở phía sau không ra tay, một đám Ngoại Môn Đệ Tử kia như cũ kêu gào lấy muốn khiêu chiến Khương Tư Nam, cuối cùng bị Lý Kim Long đánh ngã.

Lúc này đây Lâm Phong mời tới hai cao thủ Sơn Hà Bảng, phân biệt bài danh ở hai trăm cùng hai trăm linh một, là một đôi huynh đệ song bào thai, vô cùng khôi ngô, lực lớn vô cùng, nhưng cuối cùng vẫn bị Khương Tư Nam bạo đánh một chầu, đuổi ra khỏi Thiên Đạo Phong.

Lâm Phong giống như người không có việc gì, lạnh lùng cười cười đặt xuống một câu ngoan thoại, quay người đi.

Ngày hôm sau, thanh âm Lý Kim Long đồng dạng hổn hển truyền đến trong lỗ tai Khương Tư Nam.

- Thiếu gia, tiện nhân Lâm Phong kia lại đây ngăn cửa khiêu chiến!