Chương 339: Ngăn cửa khiêu khích

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-------------------

- Lâm Phong?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, khóe miệng lập tức lộ ra một tia cười lạnh.

Hắn tự nhận là không có cùng Ngoại Môn Đệ Tử khởi xướng xung đột, nhưng mà Lâm Phong này lại ngoại lệ, có thể nói hai người vừa vào tông, liền đã không có chỗ trống cứu vãn.

Lâm Phong vong ân phụ nghĩa, mưu đồ Động Thiên chí bảo của mình, thậm chí không tiếc để cho Lâm Giác ở nhập môn khảo hạch ăn gian, hôm nay lặp đi lặp lại nhiều lần, tới Thiên Đạo Phong khiêu khích, tự nhiên khơi dậy lửa giận trong lòng hắn.

- Nhị sư huynh, sư tôn có nói đối phó những người ngăn cửa khiêu khích này, nên làm gì hay không?

Dịch Phi vừa nghe nói có bóng dáng Lâm Phong ở bên trong, lập tức cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, hắn cũng cười lạnh một tiếng nói:

- Sư tôn nói, chỉ cần không đánh chết, thế nào đều được, dám chắn sơn môn Thiên Đạo Phong ta, vậy thì phải trả giá thật nhiều!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, ánh mắt bình thản nói:

- Chúng ta liền đi gặp bọn hắn một lần a!

Dùng tu vi của Khương Tư Nam hôm nay, cường giả trong Chân Thiên Cảnh hắn không sợ ai, nhưng hắn cũng sẽ không chủ quan.

Dù sao Đại La Thiên Tông Ngoại Môn Đệ Tử hơn mười vạn, khẳng định cũng tàng long ngọa hổ, có không ít đập vào chủ ý như hắn, ở Chân Thiên Cảnh tích lũy nội tình, chuẩn bị hậu tích bạc phát.

Nhất là đệ tử trên Sơn Hà Bảng, có thể từ trong hơn mười vạn người bộc lộ tài năng, vốn liền đại biểu cho một loại biểu tượng thực lực.

Khương Tư Nam cùng Dịch Phi cao hứng bừng bừng, mang theo bọn người Lý Kim Long, hạo hạo đãng đãng đi tới dưới chân núi Thiên Đạo Phong.

Thiên Đạo Phong là một huyền không Thánh Phong, cùng tám ngọn núi chung quanh vây quanh Đại La Thiên Cung trung ương nhất, mênh mông nguy nga, hùng vĩ bàng bạc, tản mát ra một cỗ khí tức ngập trời.

Ở dưới chân núi, mây mù lượn lờ, Khương Tư Nam từ xa nhìn lại, liền phát hiện mười mấy Ngoại Môn Đệ Tử khí tức cường đại, nữ có nam có, nam anh tuấn phiêu dật, nữ xinh đẹp thoát tục, giờ phút này thấy được Khương Tư Nam từ trên núi xuống, đều là thần sắc khác nhau.

Khương Tư Nam chứng kiến Lâm Phong cùng một thanh niên ôm kiếm bị mọi người vây ở chính giữa, hiển nhiên là nhân vật trọng yếu trong đám người.

Thanh niên ôm kiếm kia ánh mắt đóng chặt, toàn thân tản ra một cỗ huyết tinh sát khí, phảng phất như từ núi thây biển máu đi ra, để cho Khương Tư Nam không khỏi nhìn nhiều hai mắt.

- Các ngươi bọn phế vật này, cũng dám chắn sơn môn Thiên Đạo Phong ta, chẳng lẽ ngứa da sao?

Dịch Phi thấy đám người kia, lập tức trừng mắt, rống lớn một tiếng, thanh âm chấn thiên địa, ầm ầm rung động, để cho bầy Ngoại Môn Đệ Tử đối diện kia lập tức run lên, sắc mặt hơi trắng bệch.

Đại Phi ca uy danh vang xa, được xưng năm đó đánh khắp Ngoại Môn Nội Môn vô địch thủ, là phần tử hiếu chiến nhất, rất nhiều người đều nếm qua hắn thiệt thòi, hôm nay tận mắt thấy tên sát tinh này, một đám Ngoại Môn Đệ Tử Chân Thiên Cảnh đều sợ tới mức đại khí cũng không dám thở gấp.

Lâm Phong chứng kiến loại tình huống này, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng cười nói:

- Dịch Phi ngươi thật đúng là uy phong thật to, đường đường Chân Truyền Đệ Tử uy hiếp một đám Ngoại Môn Đệ Tử, cũng không sợ ném đi thân phận của mình sao? Hôm nay chúng ta đến đây cũng không phải muốn chắn sơn môn Thiên Đạo Phong, mà là nghe nói Thiên Đạo Phong tân tấn Chân Truyền Đệ Tử Khương Tư Nam, thiên tư tuyệt thế, chiến lực siêu phàm, Ngoại Môn Đệ Tử chúng ta tâm hướng học tập, muốn cùng Khương sư huynh luận bàn thoáng một phát mà thôi!

Lúc Lâm Phong nói chuyện, thanh niên ôm kiếm bên cạnh hắn vẫn hai mắt nhắm nghiền, không nói một lời, lộ ra thập phần vô lễ.

Lâm Phong đối với mấy Ngoại Môn Đệ Tử bên cạnh đưa mắt liếc ra ý, bọn hắn lập tức hiểu ý, tăng thêm lòng dũng cảm hô:

- Đúng vậy, chúng ta ngưỡng mộ đại danh của Khương sư huynh, hôm nay đến thỉnh giáo, kính xin Khương sư huynh chỉ điểm chúng ta!

Thanh âm mấy người đệ tử này vừa ra, cũng không có bất kỳ ý khiêu khích, ngược lại trong ngôn ngữ mang theo đầy đủ tôn kính, chỉ là trong ánh mắt trêu tức lại có chút kỳ quái.

Sắc mặt của Khương Tư Nam lạnh nhạt mà bình tĩnh, không hề bận tâm, căn bản không có ai biết hắn đang suy nghĩ gì.

Vân Hi đứng ở bên người Khương Tư Nam, mùi thơm thiếu nữ xông vào mũi, nhẹ nhàng nói:

- Khương sư huynh, bọn Ngoại Môn Đệ Tử đối diện này, ngoại trừ thanh niên ôm kiếm kia ra, mặt khác đều không phải người trên Sơn Hà Bảng.

- Thanh niên ôm kiếm kia tên là Ân Huyết Kiếm, trên Sơn Hà Bảng bài danh hai trăm linh tám, bản thân tu luyện có vài loại tiểu thần thông, đều đã đến viên mãn, am hiểu nhất đúng là kiếm đạo thần thông, cộng thêm Huyết Kiếm thuật quỷ dị, nếu đánh với hắn, ngươi phải cẩn thận một chút.

Khương Tư Nam nhìn Vân Hi mỉm cười, tiểu nha đầu lại có chút thẹn thùng cúi đầu.

- Liền đám củi mục các ngươi, cũng muốn khiêu chiến thiếu gia nhà ta? Cũng không trở về soi mặt vào trong nước tiểu xem mình có bao nhiêu cân lượng, có bản lĩnh trước cùng ta đến đánh, ta cam đoan đánh không chết các ngươi!

Lý Kim Long lên tiếng, xùy cười một tiếng nói.

Nếu cảnh giới ngang nhau, Thiên Đạo Phong chỉ có hắn và Khương Tư Nam là Chân Thiên Cảnh, Lý Kim Long tự nhiên biết rõ thiếu gia nhà mình lợi hại, đây chính là ngay cả Anh Thiên Cảnh Đại Yêu cũng có thể hàng phục, làm sao có thể để ý những Ngoại Môn Đệ Tử này?

Những người này nói luận bàn, trên thực tế không biết có ý xấu gì, Lý Kim Long tự nhiên không thể nhẫn nhịn.

Lâm Phong khinh thường liếc nhìn Lý Kim Long nói:

- Ngươi xem như cái thứ gì? Bất quá là một nô bộc, cũng dám ở trước mặt chúng ta làm càn? Chúng ta muốn tìm là chủ tử của ngươi, không phải ngươi, ngươi còn chưa đủ tư cách!

Lý Kim Long lập tức giận dữ nói:

- Ngươi cái tiện nhân vong ân phụ nghĩa này còn có mặt mũi tới đây? Nếu không phải thiếu gia nhà ta, ngươi sớm đã chết ở trong Đại Hoang Sơn, lão tử coi như là nô bộc của thiếu gia, nhưng mà lão tử trung thành và tận tâm, so với tiện nhân ngươi còn mạnh hơn trăm lần vạn lần, có gan ngươi đi ra cùng ta đấu?

Lý Kim Long vốn là nhân vật không dễ chọc, nhanh mồm nhanh miệng, ở trong thế tục đã sớm tôi luyện vô cùng linh hoạt, ở đâu quản Lâm Phong là ai, mắng hắn máu chó xối đầu.

Sắc mặt Lâm Phong trở nên tái nhợt, ngón tay run rẩy chỉ vào Lý Kim Long, ánh mắt giống như muốn phun ra lửa, lạnh lùng nói:

- Lớn mật! Ngươi cái nô bộc thấp kém này, dám cùng ta nói như vậy, ta... Ta...

Nhưng Lý Kim Long lại không ăn hắn một bộ này, cười nhạo nói:

- Ta cái gì ta, có bản lĩnh ngươi cắn ta a?

- Ta muốn giết ngươi!

Lâm Phong lập tức thất khiếu toát ra khói xanh, trong nội tâm bị lửa giận tràn ngập, thân hình lóe lên, đột nhiên đánh về phía Lý Kim Long.

- Ha ha ha, tới tốt, xem Kim Long đại gia ta đến sửa chữa tiểu tiện nhân ngươi!

Lý Kim Long vui mừng không sợ, cười to một tiếng cũng lập tức xông tới.

Lâm Phong lửa giận công tâm, pháp lực toàn thân phún dũng, một quyền nén giận như tinh thần rơi đập, cấp tốc oanh về phía Lý Kim Long, Lý Kim Long cũng một quyền đập phá lên.

Chỉ là nắm đấm của Lý Kim Long thoạt nhìn rất kỳ dị, phảng phất như có vô số phù văn đang lóe sáng, óng ánh lập lòe.

Oanh!

Hai quyền chạm nhau, phù văn nổ tung, hào quang hoa mỹ sáng chói bắn ra bốn phía, hai thân ảnh đồng thời chấn động, bị cự lực chấn thối lui.

Chỉ bất đồng chính là, Lý Kim Long lui lại mấy bước liền đứng vững vàng thân hình, mà Lâm Phong thì lui về phía sau vài chục bước.

- Loại phế vật như ngươi, ngay cả ta cũng không bằng, cũng dám khiêu chiến thiếu gia nhà ta?

Lý Kim Long một quyền đắc thủ, trong nội tâm đại định, lại bắt đầu chế ngạo Lâm Phong.

Lâm Phong mặt tím tím xanh xanh, trong nội tâm kinh sợ nảy ra, hắn thật không ngờ, mình lại bị một nô bộc đánh lui, còn rơi vào hạ phong, hơn nữa giờ phút này nghe Lý Kim Long nói, phổi cũng sắp bị chọc giận nổ!