Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
-----------------
Đại La Thiên Tông, dãy núi mờ ảo, tiên quang lượn lờ, Quỳnh Lâu cung điện thấp thoáng ở trong mây trắng, thoạt nhìn tựa như tiên cảnh.
Giờ phút này, trong quần sơn, có một ngọn núi hùng vĩ hiểm trở, chính là chỗ ở của trưởng lão nội môn Chu Nam Thành, trên ngọn núi tiếp liền thiên địa, một cung điện to lớn bàng bạc tọa lạc ở bên trên.
Trong cung điện trận pháp lập loè, linh quang tràn ngập, hoàn toàn phong cấm nơi đây, người bên ngoài không thể tiến vào, mà ngay cả lực lượng thần hồn cũng không thể dò xét tình hình trong đó.
Ở trong cung điện có bốn người, hai lão giả, đều vô cùng uy nghiêm, khí tức cường đại, mặc Thủy Hỏa đạo bào, phân ngồi ở trên thủ tịch, phía dưới đứng hai người trẻ tuổi anh tuấn bất phàm.
Hai người trẻ tuổi kia, nếu lúc này Khương Tư Nam có mặt nhất định sẽ nhận ra, một cái là Lâm Phong, một cái là vừa rồi từ thế giới dưới lòng đất trở về Chu Hạo.
Mà lão giả bên phải, râu tóc bạc trắng, dung nhan quắc thước, trong đôi mắt để lộ ra uy nghiêm, đúng là phụ thân của Lâm Phong, ngoại môn Tiên Duyên Điện trưởng lão Lâm Giác.
Lão giả bên trái, mặt giống như hài nhi hồng nhuận phơn phớt, tóc bạc mặt hồng hào, chỉ là ánh mắt có chút hung ác nham hiểm, chính là trưởng lão nội môn Chu Nam Thành, cũng là phụ thân của Chu Hạo!
Hôm nay hai đôi phụ tử tề tụ cùng một chỗ, sắc mặt đều có chút âm trầm, như mưu đồ lấy cái gì đó.
- Phụ thân đại nhân, lúc này đây thế giới dưới lòng đất thí luyện, nếu bàn về xuất lực tối đa, vậy khẳng định là ta! Nếu không phải Thiên Ẩn đại thần thông cùng Hỗn Nguyên Thanh Thiên kỳ của ta, bọn hắn sớm đã không biết chết bao nhiêu lần!
Khuôn mặt Chu Hạo khó coi, trong ánh mắt bắn ra một tia cừu hận, thanh âm lạnh lùng nói:
- Nhưng mà nhận được gốc Long Huyết Quả Thụ kia, chúng ta mỗi người chỉ được chia một viên, những thứ khác tất cả đều bị tiểu tử Khương Tư Nam cầm đi! Hắn hà đức hà năng gì? Tu vi thấp kém như thế, nhưng lại dám dựa vào thân phận đệ tử Thiên Đạo Phong trắng trợn cướp đoạt, phụ thân, ta không phục!
Lâm Phong cũng lạnh lùng cười nói:
- Chu sư huynh nói không sai, tiểu tử kia là cái khinh bỉ, nếu không có ta hắn căn bản vào không được Đại La Thiên Tông, hôm nay đắc thế liền bắt đầu hung hăng càn quấy, chẳng những khi nhục ta cùng Chu sư huynh, ngay cả phụ thân cùng Chu trưởng lão các ngươi cũng không để vào mắt, nhất định phải cho hắn cái giáo huấn!
Chứng kiến Chu Hạo cùng Lâm Phong ở phía dưới lên tiếng, sắc mặt Lâm Giác bất động, nhìn Chu Nam Thành cười nhạt một tiếng nói:
- Chu sư huynh, ngươi thấy thế nào?
Chu Nam Thành khí tức cường đại, hơn nữa so với Lâm Giác còn mơ hồ hơn hẳn một bậc, giờ phút này thanh âm lạnh lùng nói:
- Lâm sư đệ, ý tứ của đệ nhất Thái Thượng trưởng lão ta và ngươi đều tinh tường, tuy tiểu tử này ngang ngược càn rỡ, nhưng mà không thể không thừa nhận, xác thực thiên phú tuyệt luân, hắn đã dám ngỗ nghịch đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, tự nhiên là không thể giữ lại, lúc này đây xem ra kế hoạch của chúng ta không có đạt hiệu quả, tu vi của Dịch Thiên Cơ thật không ngờ cường đại!
Thời điểm Chu Nam Thành nói tới Dịch Thiên Cơ, thanh âm đều không tự giác nhỏ đi, trong ánh mắt hiện lên một tia kiêng kị.
Lâm Giác cũng thở dài một hơi nói:
- Đúng vậy, lúc này đây chúng ta vẫn là xem thường Dịch Thiên Cơ, không nghĩ tới Tam đại Vương giả cùng một chỗ cũng không lưu hắn lại, còn bị hắn cứu Khương Tư Nam, tu vi của hắn càng cao, đối với đệ nhất Thái Thượng trưởng lão uy hiếp lại càng lớn, nhưng mà sự tình giống như đã có chút vượt qua chúng ta khống chế rồi!
Thanh âm của Chu Nam Thành lạnh lùng nói:
- Nhân vật như Dịch Thiên Cơ, tự nhiên không phải chúng ta có khả năng phỏng đoán, bất quá hắn tự nhiên có đệ nhất Thái Thượng trưởng lão đối phó, chúng ta không cần hỏi đến, việc cấp bách, là muốn diệt trừ tiểu tử Khương Tư Nam kia!
Trong ánh mắt Chu Nam Thành hiện lên một tia sát cơ sâm lãnh.
- Đúng vậy, từ mười năm trước sau sự kiện kia, Thiên Đạo Phong cũng đã suy sụp, những năm này đã biên giới hóa, đệ nhất Thái Thượng trưởng lão ở trong Đại La Thiên Tông có thể nói là nhất ngôn cửu đỉnh! Nguyên bản Dịch Phi kia, tuy thiên tư bất phàm, nhưng mà đầu óc ngu si, rất dễ đối phó, nhưng mà Khương Tư Nam, thoạt nhìn tâm cơ có chút âm trầm!
Lâm Giác tiếp lời.
Chu Nam Thành nhàn nhạt nói:
- Đệ tử Thiên Đạo Phong đặc thù, tất cả đều là Chân Truyền Đệ Tử, nhưng mà Chân Truyền Đệ Tử bình thường đều là Anh Thiên Cảnh, tuy hắn là Chân Thiên Cảnh, nhưng mà có chút quy củ hắn cũng không thể không tuân thủ!
- Ngươi nói là?
Ánh mắt Lâm Giác bỗng nhiên sáng ngời.
- Đúng vậy, tấn chức Chân Truyền Đệ Tử sẽ có nửa năm thời gian tu luyện củng cố, nhưng mà nửa năm sau nhất định phải vì tông môn làm một nhiệm vụ, đã là vì Đại La Thiên Tông ta làm cống hiến, cũng là khảo nghiệm tu vi chiến lực, có thể nói là một thí luyện rất trọng yếu! Tiểu tử kia đã nhập môn hơn hai tháng a, tiếp qua mấy tháng hắn nhất định phải tham gia chân truyền thí luyện, đến lúc đó nha...
Khóe miệng Chu Nam Thành lộ ra một tia lãnh ý.
Lâm Giác cũng lạnh lùng cười nói:
- Đúng vậy, hai người chúng ta chưởng quản lấy ngoại môn cùng nội môn khảo hạch thí luyện, đến lúc đó chỉ cần chúng ta động tay chân, thì có thể làm cho hắn vô thanh vô tức biến mất rồi!
Lâm Phong cùng Chu Hạo nghe xong, nhìn nhau, cũng đều lộ ra dáng tươi cười sâm lãnh.
Chu Hạo nghĩ nghĩ, bỗng nhiên lên tiếng nói:
- Phụ thân, Lâm trưởng lão, tiểu tử Khương Tư Nam kia ở dưới mặt đất thí luyện, chiến lực có chút bất phàm, mấy tháng này chúng ta cũng không thể để hắn nhàn rỗi, có thể để cho cao thủ trên Sơn Hà Bảng đi khiêu chiến, thăm dò ra chiến lực chính thức của hắn, cũng làm cho hắn không cách nào hảo hảo tìm hiểu thần thông, ở trong thời gian ngắn đột phá đến Pháp Thiên Cảnh!
Chu Nam Thành nghe xong, lập tức thoả mãn gật đầu nói:
- Đúng vậy, biết mình biết người, mới có thể bách chiến bách thắng, tiểu tử này quả thật có chút tà môn, tuy Dịch Thiên Cơ bao che khuyết điểm, nhưng mà sớm liền bắn tiếng, chỉ cần ở cùng một đại cảnh giới khiêu chiến đệ tử của hắn, hắn đều mặc kệ, mấy tháng này vừa vặn thăm dò thực lực của hắn thoáng một phát, hắn có thể vượt cấp khiêu chiến, những thiên tài Sơn Hà Bảng Top 10 kia, ai không thể vượt cấp khiêu chiến? Nếu không được, có thể cho Ngư Hóa Long ra tay!
Vừa nghe đến Ngư Hóa Long, mấy người lập tức đều nở nụ cười.
Ngư Hóa Long là Thiên Cương Bảng thứ nhất, chiếm lấy đầu bảng đã có ba năm, áp chế mình không đột phá chính là vì gia tăng nội tình, lĩnh ngộ càng nhiều tiểu thần thông, ở thời điểm cô đọng thần thông Kim Đan, có thể đạt tới viên mãn, nhất ngộ phong vân liền hóa rồng!
Nghe nói chiến lực của hắn vô cùng cường đại, coi như là Nội Môn Đệ Tử Pháp Thiên Cảnh trung kỳ cũng không phải đối thủ!
Chu Hạo cùng Lâm Phong đều tin tưởng, nếu Ngư Hóa Long ra tay, Khương Tư Nam tuyệt đối là thua không nghi ngờ!
- Liền tính toán hiện tại không cách nào giết hắn, cũng phải hảo hảo nhục nhã hắn một chầu!
Trong ánh mắt Lâm Phong cùng Chu Hạo đều lóe ra sát khí lạnh như băng, trong nội tâm đối với Khương Tư Nam dĩ nhiên là hận tới cực điểm.
Ngày hôm sau, tia nắng ban mai hơi lộ ra, trên đỉnh Thiên Đạo Phong nghênh đón luồng Đông Lai tử khí thứ nhất.
Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị đã biết Khương Tư Nam muốn vì bọn họ tẩy luyện Yêu Anh, đều kích động không kềm chế được.
Hai người bọn họ đều là dã yêu tu trong Đại Hoang Sơn, không có truyền thừa, dựa vào một người lục lọi tu luyện đến Đại Yêu cảnh, nhưng đã đạt đến cực hạn.
Yêu Anh của bọn hắn ẩn chứa đại lượng tạp chủng, hơn nữa không có thần thông đạo pháp gì, làm cho chiến lực rất thấp, ngay cả một ít cường giả Pháp Thiên Cảnh cũng không bằng.
Bọn hắn những ngày này tu luyện Long Hoàng truyền thừa thần thông, đều vô cùng chăm chỉ, đã có sở thành, tinh khí thần đại biến, dần dần có một tia khí thế Đại Yêu.
Giờ phút này đối với Khương Tư Nam, bọn họ là triệt để khăng khăng một mực, không còn có nhị tâm, hơn nữa nhìn Khương Tư Nam vì bọn hắn tiến nhập thế giới dưới lòng đất tìm Cửu Âm Thánh Thủy, nội tâm hai người đều cảm động không kềm chế được, âm thầm thề, về sau phải vì thiếu gia nhà mình xuất sinh nhập tử!