Chương 333: Long Hoàng thức tỉnh

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

Đám người Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt, chứng kiến Khương Tư Nam về, đều rất kinh hỉ, đồng thời cũng đối với tiểu sư đệ thoạt nhìn tu vi yếu ớt, bay lên kính ý thật sâu.

Ở thời khắc nguy cơ, hắn bất quá là Chân Thiên Cảnh, lại dám một người đối mặt đại năng Thông Thiên Cảnh, vì mấy người bọn họ tranh thủ đến thời cơ đào thoát.

Không còn có người khinh thị hắn, trái lại trải qua lần sinh tử nguy cơ này, cảm tình của mọi người càng sâu một bước.

Khương Tư Nam cũng cao hứng, khẽ cười nói:

- Mấy vị sư huynh sư tỷ, hiện tại chúng ta không phải hảo hảo ở đây sao? Không nói những sự tình mất hứng kia, đi, hôm nay ta mời mọi người uống rượu!

- Tốt!

Tất cả mọi người cười cười.

Ngay ở trên Thiên Đạo Phong, bên cạnh Tử Trúc Lâm, Lý Kim Long mở một thần tuyền, nước suối ung dung, hình thành dòng suối nhỏ thanh tịnh, thoải mái phiến Tịnh Thổ này.

Tử Trúc Lâm vô cùng u tĩnh, Linh khí mờ mịt, Dịch Thiên Cơ buông Khương Tư Nam ra, đã sớm lòng như lửa đốt không biết chạy đi đâu.

Khương Tư Nam, Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt… ngồi vây quanh bên cạnh bàn đá, trên bàn bày đầy linh quả món ăn, thịt nướng Hoang Thú cường đại, tất cả đều màu sắc óng ánh, thoạt nhìn để cho người muốn ăn.

Lý Kim Long, Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị chứng kiến Khương Tư Nam bình an trở về, cũng hết sức cao hứng, ở một bên ra sức thu thập thịt Hoang Thú, tẩy trừ linh quả bảo dược.

Khương Tư Nam lấy ra bình Hầu Nhi tửu cuối cùng, lập tức để cho mấy người mắt sáng rực lên.

Hầu Nhi tửu này tuy hiện tại xem ra, chất chứa Linh khí tinh hoa đối với bọn họ mà nói cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà Hầu Nhi tửu khẩu vị tinh thuần, hương vị vô cùng tốt, có một loại cảm giác dư vị, cũng không lâu lắm mọi người bắt đầu ăn uống linh đình.

Nhất là Long Thu Nguyệt, uống đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, mắt to óng ánh lập lòe, linh động mà chất chứa vui vẻ, trên da thịt giống như ngọc thạch óng ánh bao phủ một tầng đỏ ửng, thoạt nhìn càng thêm vũ mị.

- Khương sư đệ, ngươi thiên phú siêu tuyệt, trí dũng song toàn, hơn nữa trọng tình trọng nghĩa, ngươi cái bằng hữu này ta kết giao định rồi!

Lưu Quy Nguyên mập mạp, một tay cầm chân Hoang Thú không biết tên gặm, một bên ục ục thì thầm nói với Khương Tư Nam.

- Đúng vậy, Khương sư đệ, về sau nếu có sự tình gì, chỉ cần ngươi nói, Hồng Vũ ta muôn lần chết không chối từ.

Mọi người ăn uống linh đình, sau khi cơm nước no nê, chân trời một vòng Minh Nguyệt sáng tỏ đã lên, bỏ ra ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng, sáng chói mà rực rỡ tươi đẹp.

Đến cuối cùng, Long Thu Nguyệt thậm chí cùng Khương Tư Nam kề vai sát cánh, trận trận mùi thơm xử nữ truyền đến trong mũi Khương Tư Nam, ánh mắt Long Thu Nguyệt mê ly, mị nhãn như tơ, đối với hắn cười khanh khách nói:

- Khương sư đệ, ta xem trọng ngươi a, nói thật đi, ngươi không phải thích tỷ tỷ của ta chứ? Không có gì không có ý tứ, hơn phân nửa đệ tử Đại La Thiên Tông đều ưa thích nàng, chỉ cần ngươi nói một tiếng, ta sẽ giới thiệu tỷ tỷ của ta cho ngươi!

Khương Tư Nam có chút dở khóc dở cười, trong nội tâm bỗng nhiên muốn trêu cợt Long Thu Nguyệt thoáng một phát, để sát vào bên tai nàng khẽ cười nói:

- Long sư tỷ, tỷ tỷ ngươi quá lạnh rồi, như Băng Sơn tuyên cổ bất hóa, so sánh với đó ta còn ưa thích sư tỷ ngươi hơn, ngươi xem coi thế nào?

- Đi chết!

Long Thu Nguyệt mắt trắng không còn chút máu, cười khanh khách nói:

- Không nghĩ tới a, tiểu tử ngươi thoạt nhìn thiếu niên mới lớn, vậy mà học được đùa giỡn sư tỷ, ngươi cái này là muốn truy sư tỷ sao? Chờ tu vi ngươi vượt qua ta rồi nói sau!

Long Thu Nguyệt giãy dụa vòng eo, cười đến thân thể mềm mại loạn chiến, sau khi uống rượu, dưới ánh trăng trong trẻo, có một loại khí chất khác, mị thái tự nhiên, mê hoặc chúng sinh, phong hoa tuyệt đại, để cho Khương Tư Nam cũng không khỏi trong nội tâm nổi lên gợn sóng.

Khương Tư Nam ho nhẹ một tiếng, không dám nhìn nàng nữa, đối với mọi người khẽ cười nói:

- Chư vị sư huynh sư tỷ, lúc này chúng ta đến thế giới dưới lòng đất thí luyện, có thể nói là viên mãn, hiện tại liền đến chia của a!

Nói xong trong tay của hắn lóe lên linh quang, xuất hiện một gốc cây nhỏ, đỏ thẫm như máu, sáng chói chói mắt, như lưu động hỏa diễm, hơn nữa tản ra một loại Long Uy nhàn nhạt.

Cành lá từng cục như rồng, phiến lá tinh xảo, phía trên giắt mười tám trái Long Huyết Quả, như mười tám viên tinh thần sáng lạn, chập chờn làm đẹp, rơi ra điểm điểm hào quang sáng chói.

Long Huyết Quả Thụ vừa xuất hiện, quả nhiên ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn tới.

- Gốc Long Huyết Quả Thụ này tổng cộng có mười tám viên Long Huyết Quả, chúng ta tổng cộng bảy người, tiểu đệ có một đề nghị, các ngươi sáu người mỗi người ba trái Long Huyết Quả, gốc Long Huyết Quả Thụ này quy ta, coi như là sư đệ ta chiếm cái tiện nghi, như thế nào?

Khương Tư Nam nhìn mấy người bọn họ khẽ cười nói.

- Vậy sao được!

Hồng Vũ lập tức cự tuyệt nói:

- Khương sư đệ, nếu không có ngươi một mình một người dẫn đi đại năng Bát Tí Ma tộc, chúng ta đã sớm táng thân ở thế giới dưới lòng đất rồi, lại càng không cần phải nói phân Long Huyết Quả gì, nhưng mà Long Huyết Quả này đối với chúng ta đột phá đến Anh Thiên Cảnh, có tác dụng rất lớn, cho nên ta mặt dày đề nghị, sáu người chúng ta mỗi người một viên Long Huyết Quả, những thứ khác tất cả đều quy ngươi, ngươi thấy thế nào?

- Đúng vậy, nên như vậy!

- Nếu Khương sư đệ ngay cả điểm ấy cũng không tiếp thụ, chúng ta liền không lấy!

Lý Thừa Phong cùng Lưu Quy Nguyên cũng lên tiếng tỏ vẻ, thái độ rất kiên quyết.

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng nói:

- Các vị sư huynh sư tỷ, không nói ở thế giới dưới lòng đất các ngươi chiếu cố ta rất nhiều, nếu không có các ngươi ta cũng không cách nào đoạt được Long Huyết Quả Thụ, mười tám viên Long Huyết Quả này chúng ta nên chia đều!

Nhưng mà vô luận Khương Tư Nam nói như thế nào, mấy người bọn họ đều không tiếp thụ, coi như là Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt cũng lắc đầu cự tuyệt.

- Khương sư đệ, chúng ta đột phá đến Anh Thiên Cảnh, một viên Long Huyết Quả là đủ, nhiều hơn cũng không dùng đến, ngươi không cần chối từ, nếu không chúng ta một viên cũng sẽ không lấy!

Đến cuối cùng Long Thu Nguyệt lên tiếng, lúc này Khương Tư Nam mới lắc đầu cười khổ, thu Long Huyết Quả còn lại vào.

Đã nhận được Long Huyết Quả, đám người Long Thu Nguyệt cũng cao hứng, chuẩn bị chờ tu vi ma luyện viên mãn, cảm ngộ đến cơ hội, sẽ bế quan đột phá.

Đợi đến lúc trăng lên giữa trời, đám người Long Thu Nguyệt liền tán đi.

Nhị sư huynh Dịch Phi vỗ vỗ bả vai Khương Tư Nam, cười hắc hắc chui xuống đất.

Ngày bình thường Dịch Phi tu luyện, đều là ở trong lòng núi Thiên Đạo Phong tiến hành, coi như là nghỉ ngơi cũng chìm ở trong lòng núi, một bên hấp thu đại địa chi khí, một bên ngủ.

Đến cuối cùng, trong Tử Trúc Lâm, chỉ còn lại có Khương Tư Nam.

Hắn nhìn Minh Nguyệt trên bầu trời, như một vòng thần hoàn treo cao hư không, trong nội tâm không khỏi hiện lên một tia cảm xúc nhàn nhạt, phảng phất như nhớ tới đám người gia gia, Đại ca cùng đại bá.

Chỉ là hôm nay cách xa nhau vô tận, cũng không biết khi nào mới có thể gặp lại.

Bỗng nhiên tầm đó, ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, cảm thấy một tia khí tức mênh mông dần dần thức tỉnh.

Hắn lập tức đưa thần hồn vào Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tầng thứ ba, phát hiện Long Hoàng chôn mình ở trong Cửu Âm Thánh Thủy, chậm rãi giơ đầu lên, trong Long Nhãn tản ra một tia tang thương, nhàn nhạt nhìn Khương Tư Nam.

- Long Hoàng tiền bối, ngươi đã tỉnh?

Trong nội tâm Khương Tư Nam vui vẻ, hắn nguyên lai tưởng rằng Long Hoàng không biết muốn ngủ say tới khi nào, nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy liền tỉnh lại!