Chương 321: Tịch Diệt Ma Luân

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-------------------

Trong thiên địa phảng phất như xuất hiện một cầu vồng kim sắc, thần quang mênh mông vô tận, rực rỡ tươi đẹp mà sáng chói, tản ra khí tức uy nghiêm cùng thần bí, một cường giả mặc Hoàng Kim chiến giáp, đạp hư không mà đến, lập tức liền xuất hiện ở trước mặt mọi người.

- Đây là... đại năng Thông Thiên Cảnh của Hoàng Kim tộc?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lập tức nhận ra, người này chính là bảy người bọn họ vừa tiến vào tầng thứ hai, gặp được tuyệt thế cường giả kia.

Không nghĩ tới ở chỗ này, hai đại cường giả Thông Thiên Cảnh của Ma tộc tề tụ, tất cả đều bị Khương Tư Nam bắt gặp.

Cái này thật có thể nói là, phòng dột gặp mưa liên tục!

Một tấm Ngọc Hoàng phù, nếu chỉ có đại năng của Bát Tí Ma tộc, hắn còn có thể thừa cơ đào thoát, nhưng mà xuất hiện hai đại cường giả Thông Thiên Cảnh, hắn lại một tia cơ hội cũng không có!

Ma tộc xuất hiện ở mấy vạn năm trước, cùng Nhân tộc, Yêu tộc vẫn luôn là sinh tử đại địch, chỉ cần hai phe gặp được, vậy khẳng định là cục diện không chết không ngớt.

Chứng kiến đại năng của Hoàng Kim tộc xuất hiện, đám đệ tử Nhật Nguyệt thần giáo kia, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc tuyệt vọng.

Ma Kha thấy được cường giả Hoàng Kim tộc, ánh mắt cũng biến đổi, nhàn nhạt nói:

- Nguyên lai là La Côn huynh, không tệ, là tiểu tử này trộm Long Huyết Quả Thụ của ta, nhưng mà hiện tại hắn trong mắt ta đã là một người chết rồi, ở đây toàn bộ Nhân loại đều phải chết! Chỉ là La Côn huynh ngươi tới nơi này, không biết có chuyện gì?

Cường giả Hoàng Kim tộc La Côn toàn thân dâng lên kim quang, là một thanh niên vô cùng anh tuấn, sợi tóc kim sắc bay múa, trong ánh mắt lóe ra thần quang mênh mông, quanh thân có tiểu kiếm kim sắc lập loè, thoạt nhìn như một Thần Vương, cường đại phi phàm.

- Đám Nhân tộc kia bây giờ là càng ngày càng đáng giận, quả thực coi thế giới dưới lòng đất chúng ta trở thành Thú Liệp Tràng, xem ra không cho bọn hắn chút giáo huấn là không được rồi! Ta đã thông tri mười mấy đại tộc, phái ra cường giả, đối với đệ tử Tu Chân của Nhân tộc tiến hành càn quét, nếu có thể diệt trừ một ít thiên tài, đối với chúng ta mà nói coi như là cực kỳ có lợi!

La Côn cười nhạt nói, lườm mọi người phía dưới, không mang theo một tia cảm tình, phảng phất như đang nhìn một bầy kiến hôi.

- Ma Kha huynh, có cần ta ra tay hay không?

Ma Kha cười nhạt một tiếng nói:

- Cái này cũng không nhọc đến La Côn huynh xuất thủ, một bầy kiến hôi, trở tay có thể diệt! Chỉ là trên người tiểu tử kia có một đạo tàn hồn Long tộc, thập phần khả nghi, hơn nữa có thể mở hư không chi môn, ta đang buộc hắn ra tay!

Ánh mắt La Côn chấn động, con mắt như điện, nhìn chằm chằm Khương Tư Nam nói:

- Long tộc có thể mở hư không chi môn? Không đúng, thế giới này không có khả năng có Long tộc tồn tại, tiểu tử này xác thực khả nghi, nhất định phải bắt giữ đến cẩn thận khảo vấn!

Ma Kha nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng nói:

- Tiểu tử, ngươi là bức ta ra tay sao?

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện lên một tia lãnh mang, trong tay giữ chặt Ngọc Hoàng phù, dồn đến một bước này, hắn cũng chỉ có buông tay đánh cược một lần, nếu đột nhiên phóng ra Ngọc Hoàng phù, chỉ sợ hai đại năng Thông Thiên Cảnh kia bất ngờ không đề phòng, rất có thể sẽ bị trúng chiêu.

Khương Tư Nam cẩn thận suy nghĩ tất cả loại khả năng, tâm tư chuyển đổi, đem hết thảy khả năng đều suy tính tinh tường.

Hiện tại đã đến thời khắc nguy hiểm nhất, Khương Tư Nam cũng gặp phải nguy cơ lớn nhất trên con đường Tu Chân của mình, hắn lúc này mới đột nhiên phát hiện, một khi không có Long Hoàng, thực lực chân chính của mình là nhỏ bé như vậy.

Mình vẫn là quá ỷ lại Long Hoàng, hơn nữa, thực lực của mình cũng xác thực quá yếu!

Trong nội tâm Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, sinh ra một cảm giác vô lực.

Vừa lúc đó, Tịch Diệt Thái Tử hư không giẫm chân tại chỗ, chậm rãi đứng ở trước mặt Khương Tư Nam, khuôn mặt lãnh khốc, nhàn nhạt nhìn về phía Ma Kha.

- Ngươi muốn giết hắn, trước hết giết ta!

Mấy chữ lạnh như băng từ trong miệng Tịch Diệt Thái Tử thốt ra, toàn thân hắn pháp lực cuồng bạo, một đạo khí lạnh mênh mông vô tận dâng lên, khủng bố ngập trời.

- Cái gì?

Ánh mắt Ma Kha lóe lên, liếc nhìn Tịch Diệt Thái Tử, lập tức nhịn không được cười nói:

- Tiểu tử, dùng tuổi thọ của ngươi bây giờ đạt tới tu vi như thế, xác thực được xưng tụng là thiên tung chi tư, nhưng mà muốn xuất đầu, chỉ sợ còn non lắm!

Trong nội tâm Khương Tư Nam cũng chấn động, không biết vì sao Tịch Diệt Thái Tử lại vì mình xuất đầu, lúc trước hắn cũng không nhận ra Tịch Diệt Thái Tử, nếu quen biết, hắn và Nhị sư huynh của mình giống như có chút sâu xa, nhưng mà đối với mình mà nói lại cực kỳ lạ lẫm.

Hắn không nghĩ ra, vì sao Tịch Diệt Thái Tử sẽ đứng ra.

- Vị huynh đài này, hảo ý của ngươi ta tâm lĩnh, nhưng mà dùng tu vi của hai cường giả Ma tộc này, chúng ta không phải là đối thủ! Ngươi vẫn là lui ra đi, ta không sợ hắn!

Khương Tư Nam có chút cảm kích nói, ánh mắt càng ngày càng sáng, có một loại cảm giác khí phách bay lên.

- Ngươi... Không phải đối thủ của bọn hắn, ta có lẽ có thể miễn cưỡng thử một lần, ngươi yên tâm, có ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho hắn động tới ngươi mảy may!

Thanh âm của Tịch Diệt Thái Tử như cũ là vô cùng lãnh khốc, dáng người cao ngất như núi, như thần kiếm ngông nghênh boong boong.

- Tiểu tử, ngươi đã muốn chết, ta sẽ thanh toàn ngươi!

Ma Kha đã đợi không kiên nhẫn nữa, hai mắt như Huyết Nguyệt, lóe ra sát cơ vô cùng bạo ngược, tám cánh tay như tám chuôi Thần Đao, mang theo thần quang khủng bố bạo động, phảng phất như hư không cũng run rẩy, nhằm thẳng về phía Tịch Diệt Thái Tử.

Ánh mắt của Khương Tư Nam khẽ động, liền muốn liều lĩnh phóng ra Ngọc Hoàng phù.

Nhưng mà, một thanh âm kỳ dị vang lên, tản mát ra một cỗ hoang vu, khí tức Tịch Diệt cùng tuyệt vọng, thân hình Tịch Diệt Thái Tử bất động, một ma luân màu đen xông lên trời, phía trên Lục Đạo Luân Bàn chuyển động, phù văn khủng bố mà mênh mông, lập tức cùng cánh tay của Ma Kha chạm vào nhau.

Ầm ầm!

Hư không rung động lắc lư, Thiên Địa nổ tung, mang theo vô số thần âm, tản ra chấn động kinh khủng nhất, cánh tay của Ma Kha như bị sét đánh, lập tức bị bắn ra, hơn nữa bị từng sợi Tịch Diệt khí cơ quét trúng, trên cánh tay để lại một tia vết máu màu đen, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.

- Tịch Diệt Ma Luân!

Ma Kha cùng La Côn đều trăm miệng một lời hét lớn, trong ánh mắt mang theo thần sắc không dám tin, nhưng mà lập tức lộ ra vẻ tham lam nồng đậm.

Bọn hắn đều nhận ra, lai lịch ma luân trong tay Tịch Diệt Thái Tử.

Tịch Diệt Ma Luân chính là chí bảo thành danh của tông chủ Tịch Diệt Ma Môn Tịch Diệt Vương, là một kiện Linh khí Vương phẩm, vô cùng cường đại, coi như là ở trong thập đại tông môn đỉnh cấp, cũng có thể được xưng tụng loại chí bảo cường đại nhất.

Tịch Diệt Ma Luân Lục Đạo Luân Bàn, như Lục Đạo Luân Hồi, có thể phóng ra sát cơ mênh mông nhất, có thể phai mờ thần hồn, huyết nhục, thân hình, diệt sát hết thảy huyết nhục sinh linh, vô cùng khủng bố.

Năm đó, Tịch Diệt Vương dựa vào Tịch Diệt Ma Luân uy chấn thiên hạ, giết rất nhiều Chí Cường Giả nghe tin đã sợ mất mật, không thể địch nổi, không nghĩ tới bây giờ đã rơi vào trong tay một thiếu niên.

- Không nghĩ tới a, ngươi thậm chí có Tịch Diệt Ma Luân, vậy ngươi khẳng định là nhi tử của Tịch Diệt Vương, người xưng Tịch Diệt Thái Tử a! Bất quá hôm nay, Tịch Diệt Thái Tử sẽ chôn xương ở thế giới dưới lòng đất, mà Tịch Diệt Ma Luân cũng sắp sửa đổi chủ!

Thanh niên Hoàng Kim tộc La Côn cười lạnh một tiếng, lập tức không hề bình tĩnh, thần lực mênh mông vô tận, tiểu kiếm kim sắc toàn thân phát ra gợn sóng nhàn nhạt, đột nhiên chụp về phía Tịch Diệt Thái Tử.

Ma Kha cùng La Côn, sau khi nhìn đến Tịch Diệt Ma Luân, dĩ nhiên là đồng thời buông xuống tôn nghiêm cường giả, bắt đầu vây công Tịch Diệt Thái Tử!