Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
------------------
Thật lâu sau, Hoàng Thiên Y quần áo chỉnh tề đứng ở trong sơn động, nhìn Khương Tư Nam còn đang ngủ say, trong ánh mắt lộ ra một tia sát ý cùng nổi giận.
Tóc dài của nàng sáng chói chói mắt, con mắt tuyết cơ, dung nhan tuyệt lệ, phong hoa tuyệt đại, quanh thân có một tầng ngũ sắc quang mang nhàn nhạt, thân thể thướt tha cao ngất mềm mại giấu ở dưới váy bồng bềnh, cả người tán lấy một cỗ khí tức thần bí cùng tôn quý.
Khí tức trên thân nàng càng cường đại hơn, phảng phất như đột phá một cảnh giới khác, mang theo một loại phiêu phiêu dục tiên, như Cửu Thiên Tiên tử lâm phàm.
Trong lòng nàng có một tia sát cơ bắt đầu khởi động, hận không thể lập tức giết thiếu niên hư mất trong sạch của mình kia, nhưng mà càng nhiều nữa vẫn là xấu hổ cùng phức tạp.
Nàng biết rõ, hoàn toàn là vì Long tinh chi độc, cùng thiếu niên này không có chút quan hệ nào, hơn nữa nếu không có thiếu niên này cứu giúp, nàng nhất định đã chết ở trong miệng Hoang Thú.
Hơn nữa để cho nàng kinh ngạc nhất chính là, thiếu niên này cực kỳ không đơn giản, trên người cất dấu bí mật nào đó, vừa rồi trên người hắn hiện lên hỏa diễm vậy mà mang theo một tia Vạn Hỏa Chi Vương, khí tức của hỏa diễm Bản Nguyên, thế cho nên huyết mạch trên người mình mới bị kích hoạt, hơn nữa nhận được cô đọng thật lớn.
Hôm nay nàng chẳng những thương thế tận khỏi, hơn nữa tu vi còn tăng lên tới một độ cao mới, hôm nay nàng so với trước đâu chỉ cường đại hơn gấp 10 lần?
Nhưng mà thiếu niên này vẫn quá ghê tởm, bất kể như thế nào trong sạch của mình là hủy trên tay hắn a!
Đầu ngón tay của Hoàng Thiên Y bắt đầu khởi động lấy một cỗ sát cơ lăng lệ ác liệt, mấy lần nâng lên mấy lần lại để xuống, cuối cùng nhất còn không cách nào làm ra quyết định giết chết Khương Tư Nam.
Trong mắt nàng bắt đầu khởi động lấy một tia phức tạp, nhìn xem Khương Tư Nam khẽ thở dài một tiếng, thân hình lóe lên, biến mất ở trong sơn động.
- Ngươi nhớ kỹ, mạng của ngươi, người của ngươi, đều là của ta!
Một thanh âm uyển chuyển êm tai vang lên ở bên tai Khương Tư Nam.
Chờ thời điểm sắc mặt của Khương Tư Nam phức tạp mở hai mắt ra, trong sơn động làn gió thơm bắt đầu khởi động, một tia nhuyễn ngọc ôn hương còn chưa tiêu tán, nhưng mà người ấy đã biến mất.
Trong nội tâm Khương Tư Nam vắng vẻ, trong đầu của hắn dần hiện ra hình ảnh điên cuồng vừa rồi, hắn biết rõ thân xử nam của mình, cứ như vậy bị nữ tử bá đạo và ôn nhu kia cướp đi!
- Cuối cùng không phải là người của một thế giới, cho nên ngươi không giết ta chỉ là bởi vì ta đã cứu ngươi sao?
Khương Tư Nam khẽ thở dài một tiếng, chậm rãi đứng lên.
- Nhưng mà, ngươi đã thành nữ nhân của ta, vậy thì vĩnh viễn đều là nữ nhân của ta! Ta sẽ tới tìm ngươi.
Khương Tư Nam mỉm cười, tự nhủ.
Đúng lúc này, một thanh âm lười biếng ở trong óc hắn vang lên.
- Tiểu tử, đừng nghĩ nữa, nữ nhân kia đã đi xa, nàng nghe không được ngươi nói, bằng không thì nàng nhất định sẽ hối hận không có giết ngươi!
Khương Tư Nam giật mình, vô cùng cảnh giác nhìn bốn phía hô:
- Là ai? Nhanh lăn ra đây!
- Thiếu niên, đừng gấp gáp như vậy, ta chính là phiến Long Lân ngươi mang về kia!
Khương Tư Nam tâm thần khẽ động, thần hồn chìm vào Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tầng không gian thứ hai, ánh mắt của hắn lóe lên, chứng kiến phía trên Long Lân, một Thần Long dài khoảng một tấc, trôi nổi ở giữa không trung, trong ánh mắt lộ ra một vẻ trêu tức nhân tính hóa.
- Ngươi là. . . Long Hoàng? Ngươi vậy mà không chết!
Tưởng Tư Nam kinh hô một tiếng, bộ dáng Thần Long kia cùng Long Hoàng biến ảo thành Thần Long vạn trượng, quả thực là giống như đúc, nhưng mà hiện tại hắn chỉ còn lại có linh hồn, hơn nữa thần hồn chi lực ít đến thương cảm, chỉ còn lại có một tia đáng thương.
- Tiểu tử, không cần ngạc nhiên như vậy có được không, lão tử uy vũ hùng tráng, Sất Trá Phong Vân một vạn năm, đâu có dễ dàng chết như vậy!
Long Hoàng có chút không vừa ý nói.
Khương Tư Nam liếc mắt, có chút nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ngươi cái lão lưu manh hèn hạ vô sỉ, chính là ngươi hạ Long tinh chi độc cho Hoàng Thiên Y, thân xử nam của thiếu gia ta đều bị ngươi làm hại, sớm như vậy liền vứt bỏ!
Long Hoàng khinh thường liếc hắn nói:
- Ta nói thiếu niên, ngươi không cần được tiện nghi còn khoe mẽ! Ngươi xem tiểu nương bì Hoàng Thiên Y kia, dáng người, khuôn mặt, chậc chậc chậc, lão tử không có hạ thủ thành công, tất cả đều tiện nghi ngươi, nếu không phải ta ngươi có thể có số đào hoa tốt như vậy sao? Thiếu niên phải hiểu được có ơn tất báo, tôn kính tiền bối biết không?
Khương Tư Nam giống như cười mà không phải cười nói:
- A? Nói như vậy ta còn phải cảm tạ ngươi rồi, ngươi muốn cái thù lao gì?
Long Hoàng nghe Khương Tư Nam nói, lập tức tinh thần tỉnh táo, thân hình nhỏ bé ở trong hư không trở mình, lười biếng cười nói:
- Thấy thiếu niên ngươi thành tâm như vậy, lão tử liền cho ngươi một cơ hội, đưa cho ta trăm vạn Linh Thạch Cực phẩm là được rồi!
- Ồ, không đúng, hiện tại ta không dùng được Linh Thạch, thiếu niên ngươi liền cho lão tử mấy vạn cân Dưỡng Hồn Thạch a!
Long Hoàng lệch cái đầu nhỏ nói.
- Ta đi đại gia ngươi!
Khương Tư Nam tức giận chửi ầm lên, còn trăm vạn Linh Thạch Cực phẩm, hắn ngay cả một viên Linh Thạch Cực phẩm cũng không có a.
Phải biết rằng Linh Thạch cũng chia là Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm cùng Cực phẩm, lẫn nhau hối đoái đều là một so một trăm, như vậy tính xuống một khối Linh Thạch Cực phẩm giá trị một trăm vạn Linh Thạch Hạ phẩm, hắn trong khoảng thời gian này tân tân khổ khổ luyện đan, cướp Tinh Thần Điện, cộng lại cũng không quá đáng chỉ là mấy ngàn khối Linh Thạch Hạ phẩm.
Lão lưu manh này thật không khách khí, há miệng liền trăm vạn Linh Thạch.
Về phần Dưỡng Hồn Thạch, càng vô cùng trân quý, không chỉ có thể uẩn dưỡng thần hồn, hơn nữa còn là tài liệu luyện chế Linh khí linh hồn cực phẩm, lão hỗn đản kia há miệng liền mấy vạn cân Dưỡng Hồn Thạch, hắn cho rằng Dưỡng Hồn Thạch là đá vụn sao.
- Ai ai ai, ta nói thiếu niên, ngươi không nên kích động a, dù bây giờ ngươi tìm không thấy, chờ về sau tu vi ngươi đề cao, khẳng định có thể tìm được, lão tử không nóng nảy, ta có thể chậm rãi đợi. Hơn nữa, ngươi có biết lão tử tâm địa tốt cỡ nào hay không, nếu người khác sớm liền trực tiếp đoạt xá nhục thể của ngươi rồi, ở đâu cùng ngươi nói nhảm nhiều như vậy, cho nên ngươi phải đối với lão tử tốt một chút, bằng không lão tử khó chịu, trực tiếp đoạt xá tiểu tử ngươi!
Long Hoàng lải nhải, một chút cũng không có phong phạm của Chí Cường Giả, ở trong không gian Hỏa Chi Bản Nguyên duỗi lưng một cái, sau đó bay đến trên Càn Khôn Lô, tìm vị trí thoải mái nhất, nhàn nhã nằm xuống.
- Ồ, cái bếp lò này không tệ, khí tức thuần khiết, hơn nữa có chứa một tia Hỏa Chi Bản Nguyên, không tệ không tệ, về sau cái này là chỗ ở của lão tử, tiểu tử ngươi không có việc gì đừng tới quấy rầy ta!
Khương Tư Nam khí cực mà cười, hắn sớm cảm giác được lão hỗn đản kia vô sỉ hèn mọn, nhưng mà không nghĩ tới vậy mà vô sỉ đến loại tình trạng này.
Thần hồn của hắn khẽ động, một tia hỏa diễm từ trong Bản Nguyên hỏa chủng bay lên, lập tức bao vây Long Hoàng lại, bắt đầu đốt cháy.
- A a a… tiểu tử ngươi cái này là muốn chết, ngươi có biết uy danh của lão tử chấn động thiên hạ hay không, Vô Tận Thế Giới cũng biết lão tử, ngươi không tôn kính tiền bối như vậy, chờ lão tử khôi phục lại, nhất định phải hung hăng giáo huấn ngươi, a… đừng đốt, tiểu tổ tông của ta, đau chết á. . .
Long Hoàng bị giật mình, lúc mới bắt đầu còn gọi mắng liên tục, nhưng mà rất nhanh liền không có khí tiết bắt đầu cầu xin tha thứ.