Chương 118: Cường thế nghiền ép

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

----------------

Lão gia tử ngạnh kháng Kim Kiếm Phù Bảo một kích, lục phủ ngũ tạng chấn động, bị một tí nội thương, nhưng cũng không quá nghiêm trọng, phục dụng Linh Đan chữa thương do Khương Tư Nam luyện chế, rất nhanh liền khôi phục.

Khương Tư Nam chứng kiến lão gia tử không có gì trở ngại, lúc này mới yên lòng, xoay đầu lại nhìn quét tứ phương, con mắt như tia chớp, thần quang trạm trạm, thần sắc lạnh như băng.

- Các ngươi hôm nay dám công kích Võ Thành Vương Phủ, phải có chuẩn bị lưu mệnh lại a, kế tiếp hưởng thụ thời khắc tử vong cuối cùng đi!

Khóe miệng Khương Tư Nam khẽ nhếch, mang theo một tia tà dị, toàn thân hắn Kim Hà lập loè, chân khí tràn đầy đến đỉnh phong, hóa thành kim quang sáng chói, thân thể khẽ run lên, thì như núi lửa bộc phát, mang tất cả Thiên Địa.

Hắn con mắt lóe lên, đầu tiên liền tập trung vào Tề trưởng lão cùng Tiêu Tuấn.

Trong lòng của hắn sinh ra sát cơ đầm đặc, vừa rồi nếu hắn đến chậm một hồi, lão gia tử liền nguy hiểm.

- Càn Nguyên Tông thì như thế nào? Dám phạm Võ Thành Vương Phủ ta, chiếu giết không tha!

Thanh âm của Khương Tư Nam lành lạnh, chân khí toàn thân chấn động, Phong Lôi Kiếm tử khí dạt dào, xông lên trời, chém về phía Tiêu Tuấn cùng Tề trưởng lão.

Tiêu Tuấn cùng Tề trưởng lão đều sắc mặt đại biến, không chỉ bởi vì Khương Tư Nam ngang trời xuất thế, càng bởi vì thần hồn của hai người bọn họ đều xuất hiện đau nhức kịch liệt, sau đó từng sợi thần hồn chi lực vậy mà bắt đầu tiêu tán!

Là loại tiêu tán không cách nào khôi phục này, chỉ trong nháy mắt, thần hồn của Tề trưởng lão muốn ngã xuống dưới Chân Thiên Cảnh, hắn sợ tới mức tâm hồn đều nứt, liền phục dụng vài loại Linh Đan giải độc, nhưng đều không có hiệu quả.

- Ngươi vậy mà... Hạ độc! Đây là cái độc gì? Vậy mà có thể làm cho thần hồn tiêu tán?

Tề trưởng lão rống to, ánh mắt như phóng hỏa, nhưng mà nghênh đón hắn lại là Phong Lôi Kiếm vô cùng cuồng bạo.

- Tật Phong Phá Hải triều!

Thanh như lôi chấn, lập tức khắp nơi cuồng phong đột khởi, Phong Lôi Kiếm kiếm quang như biển, cực tốc như gió, mang theo khí tức ngập trời chém về phía hai người.

Tề trưởng lão sắc mặt đại biến, vội vàng ném ra một tấm linh phù, hóa thành kết giới dày ba thước, đồng thời pháp lực toàn thân phún dũng, khống chế thần kiếm xông tới.

Mà Tiêu Tuấn thì trên mặt ghen ghét cùng oán độc, bọn hắn vậy mà bất tri bất giác bị Khương Tư Nam hạ độc, sa vào đến tình cảnh như thế.

- Khương Tư Nam, ta muốn ngươi chết!

Hắn không để ý thần hồn đau nhức kịch liệt, sắc mặt vô cùng dữ tợn, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi ở trên Kim Kiếm Phù Bảo, thần kiếm kim sắc lập tức ngang trời, chém về phía Khương Tư Nam.

Nhưng mà Kim Kiếm Phù Bảo đã có một tia vết rạn, dù sao cũng là phù bảo, có số lần sử dụng hạn chế, chỉ sợ lại dùng hai lần liền báo hỏng rồi.

Còn lần này, bởi vì thần hồn của Tiêu Tuấn bị thương, căn bản không có phát huy ra toàn bộ uy lực của Kim Kiếm Phù Bảo, kim sắc thần kiếm cũng nhỏ một vòng.

Chỉ là Khương Tư Nam sớm có chuẩn bị, dưới chân Phong Lôi Bộ nhanh như tia chớp, lập tức trốn tránh đi, Phong Lôi Kiếm cùng thần kiếm chạm vào nhau, toàn thân Tề trưởng lão run lên, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn mặt mũi tràn đầy không thể tin, không nghĩ tới Khương Tư Nam vậy mà cường đến loại tình trạng này.

- Cuồng Lôi Đãng Thiên Yêu!

Ánh mắt Khương Tư Nam lạnh thấu xương, lập loè mũi nhọn, khí tức toàn thân mang tất cả Thiên Địa, Phong Lôi Kiếm tử khí xông lên trời, phảng phất như Thần Lôi, khí thế vô cùng bá đạo, lại một kiếm hung hăng chém tới hai người.

Tề trưởng lão khổ không thể tả, hắn phải bảo vệ Tiêu Tuấn, bởi vậy chỉ có thể ngạnh kháng Khương Tư Nam công kích, mà phù bảo của Tiêu Tuấn tuy uy lực cường đại, nhưng mà tính linh hoạt không được, Khương Tư Nam xuất quỷ nhập thần, căn bản không có chút tác dụng, toàn bộ trảm không.

- Ầm ầm!

Ngoài thân hai người bao phủ kết giới lập tức nổ tung, Tề trưởng lão ngăn ở trước Tiêu Tuấn càng như bị sét đánh, toàn thân run rẩy không thôi, khóe miệng chảy xuống vết máu.

Hắn hôm nay thân trúng Thiên Hà Lưu Quang, phát huy ra thực lực đã rơi xuống Chân Thiên Cảnh, mà Khương Tư Nam thì chiến lực vô tận, vốn có thể vượt cấp khiêu chiến, hôm nay được Kiếm Ý quán thể, đạt đến Tiên Thiên Cửu Trọng, càng hoàn toàn nghiền ép Tề trưởng lão.

Gần kề chỉ hai kiếm, Tề trưởng lão liền nhận lấy trọng thương.

- Ngươi đi chết đi!

Sắc mặt Tiêu Tuấn dữ tợn, chứng kiến Tề trưởng lão bị thương, mà Kim Kiếm Phù Bảo của mình lại không đối phó được Khương Tư Nam, đột nhiên từ trong Túi Càn Khôn lấy ra ba tấm linh phù.

Trong đó một tấm hóa thành một đạo kết giới, bảo vệ hai người, mà hai tấm khác, một tấm tạo thành hỏa diễm ngập trời, cuộn tất cả lên, bao phủ Khương Tư Nam, một tấm hóa thành một đạo lưu quang lập tức chui vào mi tâm Khương Tư Nam.

Đồng thời, Tề trưởng lão rất có ăn ý tế ra thần kiếm, cực tốc đánh tới.

- Cấm Thần Phù?

Khương Tư Nam tâm thần khẽ động, không nghĩ tới Tiêu Tuấn vậy mà cũng có Cấm Thần Phù, nhưng mà Cấm Thần Phù này đối với hắn căn bản không có chút tác dụng nào, có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp bảo vệ thần hồn, căn bản không có đồ vật gì có thể xúc phạm tới thần hồn của hắn, quang mang bạch sắc chiếu rọi, phù văn của Cấm Thần Phù đã bị phai mờ toàn bộ.

- Có lẽ chết đi à nha?

Tề trưởng lão nhìn về phía biển lửa trong hư không, có chút không xác định nói.

Ba tấm linh phù này hắn cũng biết, đều là Đại trưởng lão cho Tiêu Tuấn bảo vệ tánh mạng, theo thứ tự là Kim Cương phù, Hỏa Linh Phù và Cấm Thần Phù, hơn nữa phẩm giai cực cao, uy lực khó lường, Khương Tư Nam có lẽ không cách nào ngăn cản uy lực của linh phù.

Trên mặt Tiêu Tuấn cũng mang theo một tia tàn nhẫn, đồng thời trong nội tâm vô cùng đau lòng, ba tấm linh phù này đều là lá bài tẩy của hắn, vậy mà toàn bộ dùng hết rồi.

Nếu có thể chém giết Khương Tư Nam, coi như ra một ngụm ác khí trong lòng.

Nhưng mà trong nháy mắt, sắc mặt của hắn liền thay đổi.

Liệt Hỏa phiên cổn, biển lửa tung hoành, thân ảnh của Khương Tư Nam lập tức xuất hiện, hỏa diễm vậy chung quanh căn bản đối với hắn không có chút tác dụng nào, hắn như quân vương trong lửa, sợi tóc bay lên, bễ nghễ thế gian.

Hắn hôm nay thân hình dung hợp Hỏa Chi Bản Nguyên, há sẽ sợ Chân Linh Chi Hỏa.

Hơn nữa trong lòng bàn tay hắn, thần kiếm vậy mà vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn, vừa rồi tâm thần hắn khẽ động, Kiếm Ý toàn thân bắt đầu khởi động, chuôi thần kiếm này vậy mà như đối mặt Kiếm Vương, lập tức bị thuần phục.

Khương Tư Nam tâm thần khẽ động, thần kiếm lập tức bị hắn thu vào trong Hỏa Nguyên không gian, Tề trưởng lão lập tức cảm giác mình cùng Linh kiếm mất đi liên hệ, trên mặt mang một tia biểu lộ như gặp quỷ rồi.

- Ngươi vậy mà thu Linh kiếm của ta? Hỏa Linh Phù cùng Cấm Thần Phù vậy mà đối với ngươi không có tác dụng!

Tiêu Tuấn cũng như rơi vào băng uyên, trong ánh mắt bắt đầu lộ ra thần sắc sợ hãi.

Kim Kiếm Phù Bảo cùng các loại linh phù đều đối với Khương Tư Nam không có tác dụng, vậy còn có đồ vật gì có thể đối phó hắn?

Khương Tư Nam mỉm cười, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng, sau một khắc thân hình lóe lên, liền xuất hiện ở bên cạnh hai người, khí tức toàn thân bộc phát, nhắm kết giới Kim Cương phù, liền oanh ra mấy chục quyền.

- Ầm ầm!

Kết giới Kim Cương phù phát ra gợn sóng, kịch liệt lay động, tuy Kim Cương phù rất cường đại, nhưng mà như một bia ngắm bị Khương Tư Nam cuồng oanh loạn tạc, rất nhanh liền trở nên hư nhược.

Trên mặt Tề trưởng lão cùng Tiêu Tuấn đều lộ ra thần sắc kinh khủng, chỉ cần kết giới Kim Cương phù vừa vỡ, hai người bọn họ tuyệt đối là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!