Diệp Chân không phải loại nhu nhược, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hồng Báo, không chút nhượng bộ.
Kinh nghiệm những ngày qua đã khiến cho Diệp Chân rõ ràng một chuyện, cái kia chính là võ giả, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn, càng không thể nhu nhược nhượng bộ.
Trước khi đánh Ô Kiến tơi bời, mỗi ngày Diệp Chân đều phải nén giận, mặc dù tu luyện, nhưng lúc tu luyện, ngay cả khí huyết vận chuyển cũng không thông thuận.
Nhưng sau khi thực lực tăng vọt, đánh Ô Kiến tơi bời, đả bại Mã Nguyên Vũ, Diệp Chân rõ ràng cảm giác được, lúc tu luyện khí huyết vận chuyển hết sức thông thuận, hiệu quả tu luyện càng tốt hơn mấy phần.
So sánh cả hai, Diệp Chân liền ngộ ra một đạo lý, chỉ là trong lòng rõ ràng, nhưng cụ thể lại không nói ra được.
Sau khi đệ tử ngoại môn ở trước người Diệp Chân rời đi, lão chấp sự kia tiếp nhận bí tịch mà Diệp Chân lựa chọn, thuận miệng nói.
- Lấy ngọc bài thân phận của ngươi ra, Ngũ Nhạc Thần Quyền một trăm điểm cống hiến tông môn, Xà Du Bộ một trăm năm mươi điểm cống hiến tông môn.
- Cần điểm cống hiến tông môn? Chấp sự đại nhân, đệ tử ngoại môn mới vào không phải mỗi người có thể miễn phí lựa chọn một quyển công pháp, võ kỹ, thân pháp sao?
Diệp Chân nghi ngờ nói.
- Ngươi thuộc nhóm vài ngày trước kia? Ngươi còn chưa chọn? Lấy ngọc bài thân phận ra đi.
Lão chấp sự có chút giật mình.
Không chỉ như thế, đám đệ tử ngoại môn ở sau lưng càng giật mình, bọn hắn làm sao cũng không nghĩ ra, tồn tại dám khiêu chiến Hồng Báo xếp thứ hai trên Địa Bảng, lại là một đệ tử ngoại môn ngay cả công pháp bí tịch cũng chưa chọn?
Ánh mắt của Hồng Báo trừng lớn, chỉ vào Diệp Chân tức giận mắng.
- Con mẹ nó, một đệ tử ngoại môn mới vào liền dám đối nghịch với thứ hai trên Địa Bảng như ta, không muốn sống sao, xem về sau lão tử chơi không chết ngươi...
Lão chấp sự trừng mắt, làm cho tiếng mắng của Hồng Báo dừng lại.
- Không sai, ngươi xác thực chưa dùng cơ hội miễn phí kia, hai quyển bí tịch này ngươi có thể lấy, có điều, bản Xà Du Bộ này, ta khuyên ngươi chọn quyển khác đi!
- Vì sao?
Diệp Chân nghi ngờ nói.
- Rất khó luyện, lão phu thủ ở lầu một Tàng Kinh Các vài chục năm, cho tới bây giờ còn chưa thấy đệ tử nào có thể luyện thành Xà Du Bộ.
Diệp Chân lại có chút không tin.
- Ta muốn thử xem.
Lão chấp sự lộ ra vẻ sớm biết ngươi sẽ như vậy, mang tới hai quyển bí tịch, đưa cho Diệp Chân.
- Mỗi một đệ tử chọn Xà Du Bộ lại bị lão phu khuyên, đều biểu hiện giống như ngươi bây giờ. Cùng là bí tịch Phàm giai thượng phẩm, Xà Du Bộ một trăm năm mươi điểm điểm cống hiến tông môn, cũng không phải không có lý do.
- Cảm ơn chấp sự đại nhân nhắc nhở, ta vẫn muốn thử một chút.
Diệp Chân kiên trì nói.
- Kế tiếp!
Khuyên bảo vô hiệu, lão chấp sự không nói thêm nữa, Diệp Chân cũng quay người rời đi.
Diệp Chân quay người rời đi, thời điểm đi ngang qua Hồng Báo, thanh âm hung tợn của Hồng Báo vang lên bên tai Diệp Chân.
- Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta, chơi không chết được ngươi...
- Lúc nào cũng sẵn lòng!
Diệp Chân trả lời, thiếu chút nữa làm Hồng Báo nổi điên, một người mới, lại dám hung hăng càn quấy như vậy. Thời điểm còn muốn nói hăm dọa vài câu, Diệp Chân đã đi xa.
Rầm rầm rầm!
Tiếng quyền như lôi, lá rụng như mưa.
Trong rừng cây ít có dấu chân người, thân hình của Diệp Chân không ngừng di động, quyền thế mạnh mẽ thoải mái, động như lôi đình, tĩnh như gió nhẹ, một quyền đánh ra, một cây Thiết Tùng lớn cỡ cái chén ăn cơm đứt gãy.
So với thời điểm làm đệ tử tạp dịch vất vả, với tu vi hôm nay, hạ một cây Thiết Chi Tùng là cực kỳ nhẹ nhõm.
- Hát!
Quát lớn một tiếng, Diệp Chân dùng Ngũ Nhạc Phá Không đánh về phía một cây Thiết Tùng, tinh lực mạnh mẽ như sóng theo quyền kình quét ngang toàn thân, một loại khí thế như núi cao sừng sững sinh ra.
Xoạt!
Trong tiếng răng rắc, Thiết Tùng ầm ầm đứt gãy, nhưng quả đấm của Diệp Chân cách Thiết Tùng lại chừng một thước, nhìn thấy một màn này, trên mặt Diệp Chân hiện ra vẻ vui mừng.
- Thành rồi, Ngũ Nhạc Thần Quyền quyền kình ly thể, rốt cục đã luyện thành rồi.
Nửa tháng, Diệp Chân tu luyện Ngũ Nhạc Thần Quyền rốt cục có thành tựu, có điều, Diệp Chân không lập tức dừng tay, mà nhắm mắt suy ngẫm cảm giác lúc ra quyền, nghĩ đến loại cảm giác kia, lần nữa nắm chặt thời gian luyện tập.
Liên tiếp oanh oanh ra trên trăm quyền, ngoại trừ mấy quyền đầu tiên lúc linh lúc không, mấy chục quyền sau, mỗi khi Diệp Chân oanh ra một quyền, đều là quyền chưa tới, quyền kình đã đến.
Thẳng đến thời điểm huyết khí trong đan điền tiêu hao hết, Diệp Chân mới dừng tay, xếp bằng ngồi dưới đất, vận chuyển Tinh Huyết Nguyên Thể Công, khôi phục lại lực lượng huyết khí trong cơ thể.
Sau một hồi lâu, Diệp Chân mới chậm rãi đứng dậy, nhắm mắt hồi tưởng cảm giác luyện quyền vừa rồi. Quyền Ý đã chín mùi, kế tiếp là vấn đề khổ luyện, để Quyền Ý thu phát tùy tâm.
Có điều, hôm nay Diệp Chân không dám luyện Ngũ Nhạc Thần Quyền nữa.
Nguyên nhân rất đơn giản, trước khi đột phá đến Chân Nguyên cảnh, lúc võ giả tu luyện, huyết khí tiêu hao cực lớn, huyết khí bắt nguồn từ tinh huyết của nhân thể, nếu hao tổn quá mức, sẽ tổn thương đến bản nguyên.
Cũng may thức ăn của đệ tử ngoại môn rất tốt, các loại thịt số lượng không hạn chế, bao ăn no, thậm chí có thể đóng gói mang đi một phần. Nếu không, mỗi ngày Diệp Chân tu luyện cường độ cao như vậy, coi như thân thể không đổ cũng cách suy sụp không xa.
Nghỉ ngơi một hồi, thân hình của Diệp Chân rung động mạnh mẽ, giống như rắn du tẩu, bắt đầu tập luyện Xà Du Bộ.
Thân hình như rắn trườn, trong tiếng phát lực xuy xuy xùy, thân hình của Diệp Chân chuyển động quỷ dị vây quanh một cây đại thụ, thỉnh thoảng giống như đánh ra một chiêu Ngũ Nhạc Thần Quyền.
Đây là Diệp Chân luyện tập dùng Ngũ Nhạc Thần Quyền phối hợp Xà Du Bộ công kích.
Thỉnh thoảng, bả vai của Diệp Chân hung hăng vọt tới đại thụ, trong nháy mắt đụng vào, thân thể quỷ dị run run vài cái, lực phản kích khi va chạm đại thụ lập tức giảm mấy thành.
Đây là pháp môn mượn lực giảm lực trong Xà Du Bộ, tên là Hoạt Xà Thức, có thể trung hòa một phần lực lượng nhất định, nghe nói nếu đại thành, có thể hóa giải phần lớn lực lượng công kích của đối thủ, rất quỷ dị.
Xùy!
Trong lúc du tẩu, thân hình của Diệp Chân xoay chuyển, cơ hồ như Xà vương xoay mình, dưới tần suất kỳ quái, thân hình mạnh mẽ bắn ra, như mũi tên, Xà Du Bộ… Xà Đạn Thảo!
Thân hình Diệp Chân bắn ra ngoài sáu mét, vẻ thất vọng hiện lên trên mặt hắn.
Nửa tháng trước Diệp Chân từ lầu một Tàng Kinh Lâu chọn hai quyển bí tịch, thành quả tu luyện Ngũ Nhạc Thần Quyền không tệ, hôm nay đã luyện đến quyền kình ly thể, xem như có chút thành tựu.
Thế nhưng Xà Du Bộ, Diệp Chân khổ luyện nửa tháng, tiêu tốn thời gian còn nhiều hơn Ngũ Nhạc Thần Quyền, nhưng tiến bộ không lớn. Bộ pháp cơ bản đều thuộc như cháo, nhưng như Xà Đạn Thảo, Hoạt Xà Thức, luyện thế nào cũng không có thành tựu.
Hoạt Xà Thức miễn cưỡng có thể trung hòa một chút lực đạo, nhưng Xà Đạn Thảo, lại ngay cả nhập môn cũng không có, bắn ra chỉ ở trong sáu mét.
Với tu vi của Diệp Chân hôm nay, nhẹ nhõm nhảy lên, có thể vượt qua năm mét, thêm chút lực, nhảy hơn sáu mét không tính là gì, dưới tình huống như thế, Xà Đạn Thảo cũng không có tác dụng gì.
Sau khi bắn ra, ít nhất phải nhảy ra mười mét, mới có thể xem như luyện thành Xà Đạn Thảo này, theo bí tịch ghi lại, nếu Xà Đạn Thảo đại thành, một khi bắn ra, khoảng cách ít nhất cũng hai mươi, ba mươi mét.
- Chẳng lẽ giống như lão chấp sự nói, Xà Du Bộ này không phải đệ tử ngoại môn có thể luyện thành?
Diệp Chân có chút nhụt chí.
Nhưng hắn lại khổ luyện lần nữa.
- Ta cũng không tin, ta chịu khổ cực mà vẫn không luyện được Xà Du Bộ này.
Khổ luyện một hồi, mắt thấy sắp tới giữa trưa, Đạn Xà Bộ vẫn không tiến triển, Diệp Chân chuẩn bị trở về Đông Lai phong ăn cơm.
Chỗ tốt của đệ tử ngoại môn ngay ở đây, cơm canh mỗi ngày đều có người cung ứng, số lượng thịt không giới hạn, ngay cả quần áo, cũng do nữ đệ tử tạp dịch giặt thay, căn bản không cần đệ tử ngoại môn quan tâm.
Đệ tử ngoại môn so sánh với đệ tử tạp dịch, một cái là chủ nhân, cái khác là nô bộc!
Thời gian giữa trưa, rất nhiều đệ tử ngoại môn trở về ăn cơm, tu luyện một buổi sáng, Diệp Chân cũng rất đói bụng, đi rất gấp.
Đột nhiên, một thân ảnh mạnh mẽ quét ngang, chắn ở trước người Diệp Chân.
Mặt Diệp Chân trầm xuống, còn tưởng rằng có người đến tìm phiền phức, đang muốn quát mắng, lại chứng kiến người ngăn mình là Đông Lai Phong chấp sự Lưu chấp sự.
- Diệp Chân bái kiến Lưu chấp sự.
Diệp Chân vội vàng vấn an.
Lưu chấp sự hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt đen giống như đáy nồi.
- Diệp Chân, ta hỏi ngươi, ngươi làm nhiệm vụ tông môn tháng này chưa?
- Nhiệm vụ tông môn? A!