Quay lại đến Bách Tùng phong, thái độ của rất nhiều đệ tử tạp dịch Bách Tùng phong đối với Diệp Chân càng cung kính hơn, khiến cho Diệp Chân rất có cảm giác áo gấm về quê.
Giờ phút này, Diệp Chân âm thầm quyết định, chờ ổn định lại, thoáng tu luyện thành công, nhất định phải mau chóng về nhà một chuyến.
Không vì cái gì khác, làm cho nét mặt phụ mẫu rạng rỡ, khiến cho phụ mẫu đỡ buồn mà thôi.
- Diệp Chân, trở thành đệ tử ngoại môn cảm giác thế nào?
Nhìn thấy Diệp Chân đang ở trong lời chúc mừng của rất nhiều đệ tử tạp dịch Bách Tùng phong đi tới, Triệu quản sự đang chờ Diệp Chân cười vang hỏi.
Diệp Chân lại chỉ vào một tồn tại khủng khiếp vừa bay qua trên bầu trời cười gượng nói.
- Vẫn là con kiến hôi, một con kiến hôi hơi mạnh hơn so với trước đây mà thôi.
Ban đầu Triệu quản sự đang cười, chợt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Không tệ! Diệp Chân, ngươi quả thật không tệ. Ta còn tưởng rằng ngươi trở thành đệ tử ngoại môn hưng phấn tới tìm không ra phương hướng.
Diệp Chân giành được chút thành tựu, nhưng so với những tồn tại bởi vì thiên phú huyết mạch xuất chúng trực tiếp được nhận làm đệ tử ngoại môn này, bọn họ chẳng qua chỉ là nhóm tệ nhất trong đệ tử ngoại môn.
Đừng nói Nhậm Tây Hoa năm đó cùng Diệp Chân nhập môn lấy thiên phú tuyệt thế lục mạch thượng phẩm trực tiếp được Tề Vân tông thu nhận làm đệ tử nội môn, đám tồn tại đệ tử tạp dịch Diệp Chân bọn họ vừa chen bể đầu tiến thân làm đệ tử ngoại môn, bọn họ lại tính là cái gì?
Có người nói, Nhậm Tây Hoa nhập môn một tháng, lại là Luyện Huyết tứ trọng. Nhập môn nửa năm, lại ngưng tinh tụ nguyên thành công. Có người nói nếu không phải trưởng bối của tông môn sợ hắn căn cơ không ổn, vẫn cứ ép hắn mấy tháng, bằng không, Nhậm Tây Hoa có thể đã sớm ngưng tinh tụ nguyên hơn.
- Diệp Chân, ngươi cũng không cần coi nhẹ chính mình. Một đường võ đạo, quý ở không khiếp sợ. Có thể đi tới một bước nào, hoàn toàn phải xem số phận của ngươi.
Dừng một chút, Triệu quản sự lại nói.
- Ngươi không vào Tàng Kinh Các, vậy Lưu chấp sự có phải đã quát ngươi hay không? Ngươi có biết, vì sao ta căn dặn không cho ngươi tiến vào Tàng Kinh Các lựa chọn công pháp bí tịch hay không?
- Làm sao ngươi biết?
Diệp Chân đầu tiên thấy kỳ quái, sau đó lắc đầu.
- Không biết được rõ ràng.
- A, trước khi ngươi xông vào Ngư Long Đạo, lão phu đã từng đáp ứng, nếu ngươi thành công xông qua Ngư Long Đạo, tất có một phần quà tốt đưa tiễn. Điều này thật ra lại có liên quan tới món quà tốt lão phu sắp đưa cho ngươi!
Triệu quản sự nói.
Quà tốt?
Diệp Chân nghe vậy, tim không khỏi đập thình thịch. Lẽ nào Triệu quản sự muốn đưa cho hắn công pháp bí tịch?
- Đưa ngươi công pháp bí tịch cao cấp? Lão phu còn chưa có bản lĩnh đó. Công pháp mạnh nhất của lão phu cũng chẳng qua chỉ là nhân cấp hạ phẩm, không khá hơn công pháp bí tịch của Tàng Kinh các tầng một bao nhiêu. Hơn nữa, lão phu cũng không tư cách truyền cho ngươi công pháp bí tịch đó. Môn quy của Tề Vân tông ngươi cũng không phải không biết. Tự ý truyền công pháp bí tịch tông môn, sẽ bị phế công, trục xuất ra khỏi tông môn.
Triệu quản sự dường như có thể nhìn thấu tâm tư của Diệp Chân, khiến cho Diệp Chân đỏ mặt. Một tia thất vọng chợt lóe lên ở trong mắt của Diệp Chân. Diệp Chân vốn tưởng rằng, Triệu quản sự có thể sẽ cho hắn một quyển công pháp bí tịch cao cấp một chút. Hiện tại xem ra, vẫn là hắn suy nghĩ quá nhiều. Hơn nữa quy định tông môn cũng bày ra ở đó.
Chân Huyền đại lục lưu truyền công pháp bí tịch lâu đời, phẩm cấp chia ra làm tứ giai mười hai phẩm. Tứ giai chia ra làm thiên, địa, nhân, phàm. Mỗi giai lại chia ra làm ba phẩm.
Như Huyết Khí quyết và Hùng Vương Đam Sơn Quyền được Tề Vân tông truyền cho đệ tử tạp dịch, đều là công pháp bí tịch phàm giai hạ phẩm. Tàng Kinh lâu của Tề Vân tông tổng cộng có năm tầng. Theo số tầng khác nhau, thu thập, tàng trữ công pháp bí tịch phẩm cấp cũng khác nhau.
Tầng thứ nhất thu thập, tàng trữ phần lớn đều là công pháp bí tịch phàm giai. Từ phàm giai hạ phẩm đến phàm giai thượng phẩm đều có. Tầng thứ hai thu thập, tàng trữ tất nhiên là công pháp bí tịch, thứ ba nhân giai. Tầng thứ tư thu thập, tàng trữ theo thứ tự là công pháp bí tịch địa giai và thiên giai. Về phần tầng thứ năm, có người nói chỉ có chưởng môn Tề Vân tông Quách Kỳ Kinh mới có tư cách đi vào.
Dưới tình huống bình thường, công pháp phẩm cấp đệ tử ngoại môn có thể học tập được, cao nhất cũng chính là phàm giai thượng phẩm. Về phần công pháp bí tịch nhân giai, đều là tiến thân vào đệ tử nội môn mới có tư cách học tập.
Thỉnh thoảng có đệ tử ngoại môn lập được công lớn cho tông môn, cũng có thể may mắn được tông môn ban cho công pháp bí tịch nhân giai.
- Chỉ có điều, tuy rằng lão phu không thể truyền cho ngươi công pháp bí tịch, lão phu lại có thể cho một cơ hội ngươi tự mình thu được công pháp bí tịch tốt hơn.
Thấy Diệp Chân lộ vẻ thất vọng, Triệu quản sự chuyển đề tài câu chuyện nói.
Thần sắc Diệp Chân đột nhiên từ thất vọng chuyển thành vui mừng bất ngờ. Triệu quản sự lại lên tiếng.
- Chỉ có điều, ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm. Lão phu cũng chỉ chỉ cho ngươi một con đường mà thôi. Có thể thành công hay không, hoàn toàn phải xem số phận của ngươi.
- Vẫn mong Triệu quản sự chỉ điểm!
- A, Diệp Chân, ở Tề Vân tông ta, chỉ có đệ tử nội môn có tư cách một mình bái sư. Mặc dù nói đệ tử ngoại môn cũng đã xếp vào bên trong tường môn, nhưng bởi số lượng quá nhiều, cho nên đệ tử ngoại môn bình thường chỉ có thể tự mình lựa chọn từ công pháp tông môn, tự mình tu luyện. Chỉ có điều, tông môn cũng không phải hoàn toàn không quan tâm tới đệ tử ngoại môn, cho nên an bài mười vị giáo tập cho đệ tử ngoại môn ở Đông Lai phong. Chuyện này, ngươi hẳn đã biết.
Nghe vậy Diệp Chân gật đầu.
- Diệp Chân, vậy ngươi cũng biết mười vị giáo tập tông môn ở Đông Lai phong có trách nhiệm gì không?
- Lưu chấp sự nói, lúc đệ tử ngoại môn có nghi ngờ gì ở trên phương diện tu hành, có thể đi thỉnh giáo giáo tập tông môn.
Diệp Chân hơi nghi ngờ đáp.
- Vậy Diệp Chân ngươi cảm thấy mười vị giáo tập tông môn này có thể đưa đến tác dụng thế nào?
- Chắc hẳn tương tự với lão sư?
Nghe được Diệp Chân trả lời, Triệu quản sự giống như trận gió xoáy, xoay người lại.
- Tương tự với lão sư? Vậy ngươi ngược lại nói cho ta nghe thử, những đệ tử ngoại môn mới tiến vào như các ngươi, người đối đãi với giáo tập tông môn như lão sư sao? Những đệ tử ngoại môn mới tiến vào này trước khi lựa chọn công pháp bí tịch, đã từng hỏi qua giáo tập tông môn mình thích hợp với một loại công pháp bí tịch nào không?
Ánh mắt Diệp Chân chợt sáng ngời, hình như nắm được điều gì.
- Thật ra, không chỉ một nhóm đệ tử ngoại môn mới tiến vào các ngươi, gần như tất cả đệ tử ngoại môn trong những năm gần đây đều xem mười vị giáo tập tông môn ở Đông Lai phong trở thành vật trang trí. Đến nỗi vị trí giáo tập tông môn trong những trong trước kia quyền uy cực lớn người người tranh đoạt, những năm gần đây chậm rãi biến thành chức vụ nhàn tản thải hồi. Cũng khiến cho trong đệ tử ngoại môn xuất hiện tinh anh càng thêm ít ỏi.
Nói tới chỗ này, Triệu quản sự với ý tứ sâu xa nhìn Diệp Chân nói:
- Phải biết rằng, giáo tập tông môn lại là tồn tại số lượng không nhiều lắm trong tông môn nắm giữ khả năng truyền thụ công pháp. Diệp Chân, ngươi có hiểu rõ ý của ta không?
- Hiểu rõ!
Diệp Chân liên tục gật đầu, Triệu quản sự cũng đã nói đến mức như vậy, hắn lại không rõ nữa, đó chính là đầu óc có vấn đề.
- Hiểu rõ vậy là tốt rồi. Chỉ có điều, giáo tập tông môn chỉ đạo tính tình rất tùy ý, có thể thu được lợi ích hay không, vậy phải xem bản lĩnh và tạo hóa của ngươi.
- Đã hiểu rõ, cảm ơn Triệu quản sự chỉ điểm!
Diệp Chân khom người nói cảm ơn.
- Vậy ngươi có thỏa mãn về phần món quà lão phu tặng cho ngươi hay không?
Triệu quản sự cười híp mắt hỏi.
- Thoả mãn, hết sức hài lòng!
Diệp Chân liên tục gật đầu.
- Vậy còn không đi mau?
Diệp Chân đang muốn xoay người đi ra cửa, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội vàng nhìn Triệu quản sự hỏi.
- Triệu quản sự, huynh đệ của ta Sa Phi hiện tại còn đang ở Bách Tùng phong. Sau này ta có thể thường xuyên tới Bách Tùng phong thăm hắn hay không?
- Đương nhiên có thể, ngươi tới Bách Tùng phong, ta hoan nghênh còn không kịp.
Triệu quản sự nói.