Mãi đến khi màn đêm buông xuống, ánh trăng trong sáng rọi chiếu lấm tấm vào trên mặt đất, Trương Siêu Quần mới đến chỗ cần đến, đồng thời căn cứ vào vị trí định vị trước đó đặt ở trên di vật quốc gia, cuối cùng cũng coi như tìm tới mục tiêu, kẻ ăn trộm di vật quốc gia!
Trương Siêu Quần không dám kinh động đến tên trộm, có thể làm cho hắn bám theo theo đến tận ba ngày hai đêm liền thì không phải là nhân vật tâm thường, xuyên thấu qua kẻ lá của bụi cây có thể nhìn thấy tên trộm kia tựa hồ đang ngồi ăn uống, ánh lửa cháy rất thấp, Trương Siêu Quần thầm nghĩ: Xác thực rất chuyên nghiệp!
Lặng lẽ gỡ cái ba lô trên vai, ngồi thấp xuống từ bên trong lấy ra liên tiếp từng đoạn sắt thép tháo rời, hai tay hắn tiến hành lấy một loại động tác với tốc độ khiến người ta nhìn hoa cả mắt. Nếu như có kẻ chuyên nghiệp ở đây, nhất định sẽ giật nảy cả mình, dùng tốc độ này lắp ráp khẩu súng bắn tỉa bán tự động nếu như không có rõ như trong lòng bàn tay cấu tạo của súng, thì tuyệt đối không thể nào lắp ráp nhanh như thế.
Tầm 30 giây không tới, Trương Siêu Quần đã ráp xong khẩu súng bắn tỉa, không sai, hắn muốn một phát một giải quyết gọn tên trộm này, từ khoảng cách 50 mét, nếu như không giết chết hắn, Trương Siêu Quần nhất định không thể lại lại được di vậy quốc gia kia, bằng vào tốc độ rất nhanh của tên ăn trộm, Trương Siêu Quần tự nhận mình không bằng hắn, tốc độ đó nếu so sánh với ngay cả đệ nhất trong giới sát thủ “Gió lạnh” cũng không theo kịp.
Trương Siêu Quần đang để khẩu súng lên trên giá đỡ, nhưng bỗng cảm thấy một vật lạnh lẽo vững vàng dí vào ở trên đầu hắn, trong lúc nhất thời hắn lạnh người đổ mồ hôi, theo kinh nghiệm nhiều năm của người linh đặc công, hắn biết đây là nòng súng của một khẩu súng ngắn, hơn nữa người dùng khẩu súng ngắn này là một phụ nữ!
Quả nhiên, lập tức liền nghiệm chứng ý nghĩ của hắn, chỉ nghe đối phương lạnh lùng nói:
– Đem khẩu súng trên tay anh ném ngay, giơ tay lên!
Trương Siêu Quần nghe được thanh âm này hơi sững sờ, gió đêm kéo tới, đối phương chẳng khác nào chim Hoàng Anh rời tổ, giọng nói ở sát bên người hắn truyền đến một mùi thơm say đắm lòng người, mùi hương thơm của một cô gái, rõ ràng là một cô gái còn rất trẻ ! Quan trọng là giọng nói của cô không phải là người Trung Quốc.
Trương Siêu Quần lúc này mới chú ý ra vị trí nơi tên trộm ngồi ăn uống nghỉ đã không cón bóng người, nói cách khác khẩu súng đang chĩa vào đầu hắn từ phía sau này chính là tên ăn trộm đó….