( Quyển 1) Chương 62: Thoát khỏi trùng huyệt
Bên ngoài nhất định đã xảy ra đại sự, nếu không lũ trùng nhân này không có khả năng khuynh sào xuất động, Ngô Minh không phải người thông minh cũng biết cơ hội không thể bỏ lỡ.
Vì gần như tất cả những trùng nhân trong toàn bộ trùng huyệt đã rời khỏi tổ, nếu mình không nhân cơ hội rời đi sẽ thực sự trở thành nhị ngốc tử.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh lập tức bật dậy khỏi mặt đất, vận động tứ chi, lấy răng bọ ra, kêu A mỗ rồi lao ra khỏi hang mà anh đã ẩn náu hơn một tháng.
A mỗ phi thường thông linh và thập phần nhân tính, nó liền bỏ ấu trùng đang ăn dỡ lập tức theo sao anh ta.
Chắc chắn lối đi đã trống rỗng không một trùng nhân nào. Ngô Minh chạy thật nhanh, vừa đi qua kén ấp ấu trùng thì sửng sốt một chút thoáng nghĩ ra điều gì đó, anh vội vàng tiến về phía trước tóm lấy một ít ấu trùng vừa nở chưa kịp ký sinh, dùng nguyên khí chế tác chúng thành thẻ bài.
Ấu trùng của con bọ ký sinh được biến đổi thành thẻ, đây là những gì Ngô Minh đã học được bằng cách dựa vào công thức nguyên khí cơ bản trong hơn một tháng.
Trên thực tế, Ngô Minh cũng có thể biến ấu trùng thành 'thẻ nguyên liệu', nhưng khi đó ấu trùng tương đương với vật thể chết không có tác dụng gì. Để biến ấu trùng thành thẻ sinh vật là một công thức nguyên khí được Ngô Minh sáng tạo ra. Đây cũng là nhờ A mỗ đã giúp anh ta bắt ấu trùng để thử nghiệm, nếu không sẽ không bao giờ thành công.
Trong hai ngày này Ngô Minh vận dụng công thức nguyên khí để chế tác ấu trùng thành thẻ bài cho đến khi nhuần nhuyễn, cho nên Ngô Minh dự định sẽ chế tác một ít ấu trùng thành thẻ bài để nô dịch trước khi thoát ra ngoài, sau này tìm một số xác chết để ký sinh cho ra số trùng nhân làm nô bộc.
Thời gian không còn nhiều, phải mất năm đơn vị nguyên khí để hóa thẻ một ấu trùng. Ngô Minh đã tiêu tốn 20 điểm nguyên khí để hóa thẻ bốn lần và chỉ thành công ba lần. Đây đã là tỷ lệ thành công rất cao.
Sau đó Ngô Minh thu hồi ba thẻ ấu trùng tiếp tục đi về phía trước.
A mỗ cực kỳ nhanh nhẹn và dường như biết được ý đồ của Ngô Minh chủ động đi trước dẫn đường, điều này cũng giúp Ngô Minh giảm không ít phiền toái. Trùng huyệt này như một mê cung mạng nhện, vận khí không tốt rất có thể lang thang nữa ngày cũng không có cách nào thoát khỏi.
Nhưng với A mỗ dẫn đường thì khác, Thạch tượng quỷ ngàn năm tuổi dễ dàng tìm thấy lối ra của trùng huyệt đưa Ngô Minh lao ra ngoài chưa đầy mười phút.
Giờ phút này mặt trời đang lặn, Ngô Minh nhìn hoàng hôn nhuộm máu trên bầu trời hít thở không khí trong lành, tâm trạng tự nhiên vô cùng thoải mái. Tuy nhiên, cảnh tượng trước mắt đột ngột dập tắt tâm trạng tốt đẹp của Ngô Minh.
Lúc này, Vũ Thành thậm chí còn đổ nát hơn một tháng trước, thêm vào đó 'thiên thạch' liên tục vụt ngang bầu trời mang theo ngọn lửa đập lên mặt đất.
“Đây là một lần rơi thẻ nữa!”
Ngô Minh lập tức nhận ra chuyện gì đang xảy ra, chỉ cách đó vài trăm mét, ngay phía trên trùng huyệt có một đám trùng nhân dày đặc đang vây công vài con quái vật.
Rõ ràng, chính những thẻ sinh vật này đã đập vào trùng huyệt và những trùng nhân đó xông ra để bảo vệ tổ, sức mạnh của những con quái vật đó rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều so với những trùng nhân, hầu như đòn tấn công nào cũng có thể giết chết vài trùng nhân. Nhưng sức mạnh của trùng nhân nằm ở số lượng khổng lồ của chúng, hàng chục ngàn trùng nhân cùng nhau lao vào vây công, ngay cả những con quái vật ở cấp độ người đá khổng lồ cũng không thể chiếm được nhiều lợi thế.
Đối với Ngô Minh, đây đương nhiên là một cơ hội tốt, anh ta và A mỗ vội vàng rời đi tránh khỏi nơi thị phi này, dù có gặp phải một số trùng nhân trên đường đi cũng không phải là mối đe dọa dưới sự tấn công của A mỗ.
Nửa giờ sau, Ngô Minh đã thoát ra khỏi vòng vây trốn trong một tòa nhà. Đây là một khách sạn cao cấp, Ngô Minh phá khai một phòng trong số dãy phòng cùng một tầng của khách sạn. Sau đó anh nằm trên tấm thảm mềm thở hổn hển, A mỗ đã rất thông linh đi tuần tra tầng này và một khi nhận ra mối uy hiếp nào sẽ loại bỏ ngay lập tức.
Lúc này, lại một thẻ bài khác rơi xuống, bên ngoài trở nên hỗn độn, các loại quái vật mới lần lượt xuất hiện lập tức nổ ra nhiều trận chiến thảm khốc để tranh giành lãnh thổ, hiển nhiên đi ra ngoài lúc này là hành vi cực kỳ thiếu khôn ngoan.
Ngô Minh chỉ hy vọng rằng không có quái vật nào đột nhập vào tòa nhà này.
Chẳng mấy chốc, A mỗ không phát hiện ra mối uy hiếp nào nên đã trở lại, Ngô Minh nhìn lướt qua không khỏi có chút xót xa. Khi vừa ra khỏi trùng huyệt vừa rồi, để bảo vệ mình A mỗ đã bị vài trùng nhân tấn công, để lại một số vết thương trên người và máu như thủy ngân tuôn ra.
“A mỗ, thạch hóa khôi phục vết thương!”
Ngô Minh nhìn thấy A mỗ bị thương mà vẫn muốn đứng gác bảo hộ cho mình, anh ta lập tức ra lệnh.
A mỗ nhìn chằm chằm Ngô Minh lên tiếng vài lần, thấy Ngô Minh vẫn kiên định đành bất lực kêu lên vài tiếng 'A mỗ ~ A mỗ! ', sau đó bay lên treo ngược lên chiếc đèn chùm sang trọng trên trần nhà, thạch hóa thành một bức tượng.
Ngô Minh biết rằng A mỗ là một Thạch tượng quỷ rất độc đáo, nó chắc chắn vẫn giữ được đặc điểm của Thạch tượng quỷ, đó là tốc độ hồi phục vết thương sau khi thạch hóa sẽ tăng lên gấp mấy lần.
Nhìn thấy A mỗ thạch hóa, Ngô Minh cũng cảm thấy nhẹ nhõm, sau hơn một tháng chung sống, Ngô Minh đã có cảm giác ỷ lại vào đứa nhỏ này rồi, tự nhiên anh không muốn nó bị thương.
Từ trên thảm ngồi dậy, Ngô Minh tự tin lục soát tầng này, vì A mỗ đã tuần tra rồi nên chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì, Ngô Minh tuyệt đối tin tưởng A mỗ về điểm này.
Ngô Minh rút một dây đai vòi dài từ hộp cứu hỏa ra, dùng nó để buộc cửa của hai lối thoát hiểm, về phần thang máy đã ngừng hoạt động từ lâu nên không cần lo lắng.
Ngoài ra, Ngô Minh còn tìm thấy một chiếc rìu cứu hỏa khá sắc bén và một số bộ dụng cụ y tế khẩn cấp. Mặc dù rìu cứu hỏa không cứng rắn và sắc như răng bọ nhưng nó có kích thước tốt hơn. Với sức mạnh hiện tại của Ngô Minh, một khi sử dụng sẽ có uy lực không hề thua kém răng bọ.
Sau đó, Ngô Minh khóa cửa phòng tổng thống nơi anh ta đang ở, đóng hết rèm cửa, rồi từ từ quan sát tình hình bên ngoài qua khe hở cửa sổ.
Lúc này màn đêm đã buông xuống, đợt rơi thẻ này cũng đã kết thúc, ước tính sơ sơ có hàng trăm lá bài đã rơi xuống nằm rải rác ở nhiều khu vực khác nhau của Vũ Thành.
Đúng là Ngô Minh rất muốn thu thập một số thẻ bài, nhưng tình hình bên ngoài lúc này quá nguy hiểm. Trùng nhân liên tục đi ngang qua các con phố bên dưới, và một số quái vật khác bao gồm cả 'Vô tâm sư tộc' mà anh đã nhìn thấy trước đây. Cùng một con quái vật khổng lồ có gai trông như một con nhím và nhiều quái vật khác mà ngay cả Ngô Minh cũng không thể gọi tên. Trên không trung thường xuyên có những bóng đen lướt qua, đó cũng là Thạch tượng quỷ, nhưng nó là một loại hoàn toàn khác với A mỗ, nó thích săn giết mọi sinh vật, lại có vẻ ngoài xấu xí. Thạch tượng quỷ chắc chắn là một tồn tại cực kỳ nguy hiểm.
Đối với Ngô Minh hiện tại, mục tiêu hàng đầu đương nhiên là rời khỏi Vũ Thành để tìm Lý Hạ và Lưu Bân, nhưng khôn ngoan hơn hết là ở lại đây, ít nhất là đến rạng sáng.
Đôi mắt của Ngô Minh không ngừng chuyển động, anh thấy mái của một tòa nhà cách khách sạn chưa đầy 100 mét đã bị đập thủng và khói dày đặc đang bốc lên từ đó.
Nhìn thấy điều này, hai mắt của Ngô Minh sáng lên.
Không nghi ngờ gì nữa, đó là điểm rơi thẻ và có vẻ như thẻ rơi chưa được kích hoạt, nếu anh ta đi lấy ngay bây giờ thì khả năng nhận được thẻ này là cực kỳ cao.
Chỉ là hiện tại khắp nơi đều có quái vật mà anh ta lại vừa mới thoát khỏi trùng huyệt. Nói thật, Ngô Minh thật sự không muốn mạo hiểm nữa.
Nhưng con người là như vậy, nhìn thấy một tấm thẻ không xa, chỉ cần đi qua là có được một thẻ bài mạnh mẽ, sự dụ hoặc này khó mà cưỡng lại.
Ngô Minh xoa xoa tay trong phòng, nhìn rìu cứu hỏa một hồi, sau đó kiểm tra Áo giáp hợp kim nguyên khí rách nát trên người, cuối cùng điểm ra Tạp phiến kiểm tra thẻ bài bên trong.
Có bốn thẻ nguyên tố Đất và sáu thẻ huyết nhục, nhưng thẻ huyết nhục bây giờ vô dụng, hơn nữa Tạp phiến có giới hạn nên không được Ngô Minh chấp nhận.
Sinh vật màu cam Thiết tượng tạm thời không thể kích hoạt vì anh ta không có thẻ nguyên tố Lửa. Ngô Minh dò tới dò lui và thấy những thẻ duy nhất anh ta có thể sử dụng là ba thẻ 'ấu trùng ký sinh' mà anh ta vừa lấy được từ trùng huyệt, cộng thêm một A mỗ.
Cho dù có ba tên trùng nhân nô bộc thì thực lực như vậy vẫn chưa đủ nhìn, nguy cơ thất thủ trong hoàn cảnh này là quá lớn.
“Có lẽ đợi đến hừng đông mới đi ra ngoài sẽ an toàn hơn!” Ngô Minh tự lẩm bẩm, vừa lúc Ngô Minh quyết định từ bỏ đi ra ngoài đột nhiên nghĩ đến kiếp trước. Chính mình cũng giống như thế này, làm việc lo trước lo sau cuối cùng dẫn tới mất đi rất nhiều cơ hội, nếu trọng sinh một lần, vì sao chính mình vẫn là như vậy?
Chẳng lẽ còn muốn giẫm lên vết xe đổ? Hơn nữa nếu chờ đến hừng đông, tấm thẻ đó nói không chừng đã sớm tự động kích hoạt rồi, chính mình chẳng phải lại mất đi một lần cơ hội?
Có câu nói, rủi ro đi kèm với phần thưởng cao, nếu khư khư cầu ổn định thì cũng giống như kiếp trước chẳng có thành tựu gì, ông trời đã cho ta cơ hội này, vì cái gì không dám nắm lấy.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh nghiến răng nắm chặt hai tay, hạ quyết tâm đoạt lấy tấm thẻ đó ngay lập tức.