Chương 285: Công Lao Phải Chia Đều
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Alan lạnh lùng.
Cáp Bột nhìn hai sĩ quan còn lại một cái, tầm mắt lại rơi xuống Nguyên ngọc của Alan:
-Đừng giả ngu nữa, chẳng phải ngươi lợi dụng bọn ta để dụ đàn kiến đi sao? Được rồi, hiện giờ ngươi đã giết kiến chúa, lập công lớn cũng nên đưa Nguyên ngọc cho bọn ta, tiện cho bọn ta ít nhiều chút chiến công.
-Da mặt ngươi dày thật.
Trung sĩ Ma Đức tức giận:
-Nghe đây, Alan cũng không thèm lợi dụng các ngươi, thậm chí còn muốn giúp các ngươi thu hút sự chú ý của kiến đao. Chỉ là các ngươi quá xui xẻo, vừa hay gặp phải kiến đao mà thôi. Hơn nữa, cho dù để các ngươi đi giết kiến chúa thì ngươi cũng phải có bản lĩnh đó. Hiện giờ người ta đã hoàn thành việc khó nhất, ngươi thì hay rồi, nhảy ra đòi tranh công. Cáp Bột, Nguyên lực của ngươi đều dùng cho da mặt hết sao?
Cáp Bột rút súng, chĩa về phía Ma Đức kêu lên:
-Ngươi nói chuyện cho cẩn thận.
Binh sĩ của Ma Đức lập tức giơ súng, lúc này mấy tiểu đội hai bên cũng giương cung bạt kiếm.
Alan thấy thế, cau mày:
-Mọi người bình tĩnh một chút, hiện giờ tổ kiến đã bị phá, kiến chúa cũng đã bị giết. Chiến công này bọn tôi cũng không dám độc chiếm, đương nhiên chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ. Về phần viên Nguyên ngọc này thì là thu hoạch ngoài ý muốn. Tôi muốn dùng nó đổi chút đồ, mong mọi người nhường nó cho tôi, sau này tôi sẽ bỏ ra bồi thường tương xứng.
Nghe Alan nói vậy, hai gã Trung sĩ đi theo Cáp Bột không có ý kiến gì. Trên thực tế Alan chia như vậy đã là vô cùng công bằng, tiểu đội của bọn hắn đúng như Ma Đức nói, họ đã phụ trách phần khó nhất. Cho dù Alan không có bồi thường khác thì Nguyên ngọc này thuộc về hắn cũng không có vấn đề gì. Vì vậy hai sĩ quan vung tay lên, bảo binh sĩ bỏ súng xuống.
Cáp Bột không cam lòng kêu lên:
-Ngươi đây là ra vẻ hào phóng, ai mà chẳng biết Nguyên ngọc của kiến chúa ít nhất có thể đổi được chiến công cấp ba. Ngươi muốn lấy nó đổi chiến công còn ra vẻ hào phóng? Ta chỉ có thể nói ngươi quá giả dối!
Alan hừ nhẹ một tiếng, lạnh lùng:
-Trung sĩ Cáp Bột, làm người phải biết chừng mực, được voi lại đòi tiên, cẩn thận tay vươn dài quá lại không thu về được.
-Ngươi uy hiếp ta?
Cáp Bột họng súng khẽ chuyển, chĩa về phía Alan.
Mọi người phía sau Alan biến sắc, đám người Nạp Tư lại giơ súng chĩa về phía Cáp Bột. Đúng lúc này, một luồng sáng trắng mờ xẹt qua súng của Cáp Bột, khẩu súng rất tiêu chuẩn của Cáp Bột lập tức bị quầng sáng chặt đứt.
Cáp Bột sững ra, đột nhiên cả thế giới xoay tròn, khi gã tỉnh táo lại mới giật mình bị người ta một quyền đánh bay, ngã thật mạnh xuống đất, má gã đau đến nóng rát. Cáp Bột vừa định đứng lên, trước mắt tối sầm, một chân trong mắt mở rộng vô hạn, sau đó cái đầu đau đớn, tiếp tục bị người đá bay.
Khi gã mồm miệng đầy máu đứng dậy mới nhìn thấy người đánh mình chính là Thiếu tá Kha Kiệt Tư chẳng biết đã đến hiện trường từ lúc nào. Kha Kiệt Tư nhẹ nhàng vung vẩy thanh chiến đao phiên bản dài của gã, duỗi ngón tay lau qua mũi đao.
Một đôi đồng tử màu lam lạnh lùng vô cùng khiến cả người tản ra sát khí làm cho lòng người kinh hãi.
Thiếu tá nhìn Cáp Bột bị sát khí của mình làm cho toàn thân run rẩy, từ miệng phun ra một câu:
-Có người anh em như ngươi, ta cũng thấy buồn nôn.
Sau đó mới nhìn về phía đám người Alan:
-Khảo hạch kết thúc, về thành tích, trở về căn cứ ta sẽ công bố. Hiện giờ các ngươi muốn thu súng theo ta trở về hay là ở đây tiếp tục tranh công?
Đương nhiên không ai muốn tiếp tục tranh luận.
Sau khi ngồi xe tải trở lại căn cứ Huyết Ưng, binh sĩ giải tán tại chỗ, mấy Trung sĩ như Alan thì được Kha Kiệt Tư dẫn đến phòng họp.
Kha Kiệt Tư khoanh tay nhìn những Trung sĩ này, lạnh nhạt:
-Hiện giờ ta tuyên bố thành tích khảo hạch, đội đạt yêu cầu có đội Alan, đội Ma Đức...
Lần này có năm đội đạt yêu cầu, theo thứ tự là Alan, Ma Đức, Diệp Phong và hai sĩ quan đi theo Cáp Bột. Về phần Cáp Bột và hơn bốn đội khác ngay cả tổ kiến ở đâu cũng không tìm thấy, đồng thời bị loại.
-Những đội bị loại ngày mai sẽ bị cưỡng chế trục xuất về Địa Cầu. Ngay cả khảo hạch đơn giản thế này cũng không qua, ta nghĩ đội canh phòng mặt đất thích hợp với các ngươi hơn.
Kha Kiệt Tư lạnh lùng.
-Không không không!
Cáp Bột kêu lên, gã nói với Kha Kiệt Tư:
-Khốn kiếp, Kha Kiệt Tư anh không thể đưa ta về được, chúng ta là anh em, anh phải giúp ta chứ!
Kha Kiệt Tư bước tới, gần như dán lên mặt Cáp Bột:
-Chính vì chúng ta là anh em nên ngươi vẫn còn đứng ở đây, nếu không, chỉ dựa vào những lời ngươi sỉ nhục nguyên soái, ta đã sớm xử lý ngươi rồi. Cáp Bột, ngươi chính là một đống bùn, một đống bùn không thể trát tường.
Cáp Bột tuyệt vọng nhìn Thiếu tá, mãi vẫn không nói nên lời.
-Hôm nay kết thúc ở đây, cũng không cần tiến hành các huấn luyện khác. Đội ngũ bị loại tự trở về ký túc thu dọn hành lý, những người còn lại tự do hành động.
Kha Kiệt Tư nói.
Alan lấy Nguyên ngọc của kiến chúa ra:
-Thiếu tá, tôi muốn dùng nó đổi lấy vài thứ.
-Nguyên ngọc của kiến chúa đại khái đổi chiến công cấp ba cho cậu.
Kha Kiệt Tư nói.
-Không, tôi không muốn đổi chiến công, tôi muốn đổi mấy thứ khác.
-Hả? Cái gì?
-Vũ khí, cùng với chút tài liệu.
Alan xòe tay:
-Trong số đội viên của tôi còn có hai người không có vũ khí thích hợp.
Kha Kiệt Tư gật đầu:
-Lát nữa viết danh sách cho ta, ta không đảm bảo chắc chắn có thể lấy được, nếu trong kho vật tư có thì ta sẽ đổi cho cậu.
Gã nhận Nguyên ngọc từ tay Alan:
-Về phần cái này thì giao cho ta đi.
Ngày hôm sau, Alan và các binh sĩ khác đều nhận được một bộ đồng phục mới. Kiểu dáng đồng phục không có thay đổi quá lớn, chỉ là trên ngực thêm chút hoa văn. Bên trái ngực là hình một con sói trắng như tuyết, đó là ký hiệu của quân đoàn Thiên Lang Tinh.
Bên phải ngực là một con phi ưng màu đỏ, đại diện cho biên chế của căn cứ Huyết Ưng. Thay xong bộ quần áo này, bọn hắn không còn là thân phận thực tập sinh nữa mà chính thức gia nhập hàng ngũ chiến đấu của căn cứ Huyết Ưng, điều này khiến các binh sĩ đều rất hưng phấn.
Alan cũng lấy được những thứ hắn muốn từ chỗ Kha Kiệt Tư, bao gồm một đôi giáp cánh tay, một đôi song thủ trọng phủ (búa rìu loại nặng), hai mô hình cơ bản và một số tài liệt chế tác Nguyên Điểm Tự Liệt.
Ngoài ra còn có một bộ công cụ chế tác Tự Liệt là Kha Kiệt Tư cho hắn mượn, nhưng Alan nếu muốn hoàn thành chế tác Tự Liệt hoàn chỉnh và công việc khảm nhập cuối cùng thì vẫn phải đến xưởng bảo trì Tự Liệt của căn cứ để hoàn thành.
Một Nguyên ngọc kiến chúa thực ra không đổi được nhiều thứ như vậy, đặc biệt là quyền hạn sử dụng xưởng Tự Liệt, nhưng tài liệu chi tiết của Alan đã sớm nằm trong hồ sơ mà Thượng tá Bối Lý lấy được.
Kha Kiệt Tư cầm danh sách của Alan đập lên bàn làm việc của Thượng tá, Bối Lý lập tức ký tên đồng ý, hơn nữa còn cho phép Alan sử dụng xưởng Tự Liệt. Phương diện này ông không chỉ nể mặt Ôn Toa Bối Lạc mà còn xuất phát từ sự tôn trọng đối với Tự Liệt sư.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!