Chương 276: Kỵ Sĩ Cuồng Lang
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Hình thái xã hội Đao Ma là bộ lạc văn minh tương đối phân tán, lấy bộ lạc cỡ trung cấp bậc khoảng một ngàn người làm ví dụ. Thành viên của bộ lạc có Tù trưởng, Tát Mãn, Thống lĩnh, Bách phu trưởng, tộc nhân và bộc thú. Mà trong mười bộ có biên chế Đại tư tế, Đại tướng quân cùng với Thiên phu trưởng. Từ đó có thể thấy, giai cấp Đao Ma vô cùng rõ ràng, biên chế quân đội nghiêm ngặt, nếu không cũng không thể chen vào hàng bảy đại cường tộc của tinh vực Ước Đốn.
Kha Kiệt Tư không phải là loại người chỉ truyền thụ lý luận kinh nghiệm, khi dung nhập những kiến thức này, đồng thời còn lấy một số tiêu bản sống để đám người Alan được luyện tập, mau chóng quen thuộc với cách chiến đấu của bộ lạc Đao Ma.
Trong số bộc thú, Sâu Đào Đất có thể nói là là loài bộc thú không có tính uy hiếp nhất. Chúng sợ lửa cùng với những đặc điểm tính hiếu chiến thấp, quyết định sự thật những loài nguy hiểm này thậm chí còn không so được với những vật hi sinh. Về phần Kiến Đao, chiến lực cá thể của chúng không cao, đừng nói Alan, cho dù là những binh sĩ như Nạp Tư cũng có thể dễ dàng đối phó được. Chỉ khi Kiến Đao tạo thành một đàn số lượng lớn, đây lại là một khái niệm khác.
Đối phó với bộc thú như Kiến Đao, chiến thuật của quân đội cơ bản là tụ tập lửa tầm xa để đánh giết.
Trong lúc đó, thậm chí Kha Kiệt Tư còn tìm một người Đao Phong Ma Nhân. Cho dù chỉ là một chiến sĩ bình thường của bộ lạc nhỏ nào đó, chiến sĩ cấp bảy như Nạp Tư cũng cần phải phối hợp với hai binh sĩ khác mới có thể tiêu diệt được Ma Đao này. Đương nhiên, đối với cấp bậc như Alan mà nói cũng chỉ là một bữa sáng mà thôi. Kha Kiệt Tư còn tìm tới một Ma Đao, khiến Alan tam đao kiêu thủ, càng có lực chứng minh hơn nữa.
Ngày ngày trôi qua, đợi khi Cáp Bột và những tiểu đội khác gia nhập vào chương trình học tập, tiến độ của tiểu đội Alan đã xa hơn bọn họ rất nhiều rồi.
Đảo mắt mà một tháng đã qua, Alan cơ bản đã quen thuộc với cuộc sống ở Minh Vực tinh. Ngày hôm nay bọn họ tiến hành một lần chiến đấu mô phỏng, phía thao trường truyền tới chấn động kịch liệt. Kha Kiệt Tư huýt sáo nói:
-Thật là thuận tiện cho các ngươi rồi, chiến đấu mô phỏng đã sửa thành thực chiến nhé!
Nạp Tư và những binh sĩ khác đều nhảy lên, sau khi bọn họ tới Minh Vực tinh thì không có thực chiến với đao thương thật, hiện tại cơ hội đã đến rồi!
Trên lưng hai binh sĩ có mang súng phun lửa, những binh sĩ khác thì nâng súng máy. Alan tự nhiên mang theo Tiêm Nha, dẫn theo tiểu đội đi về hướng thao trường. Trên đường, Alan nói với Lộ Thiến ở bên cạnh:
-Đừng cách quá xa tôi!
Lộ Thiến tặng cho hắn một nụ cười sáng lạn:
-Trông tôi nhìn mảnh mai yếu đuối vậy nhưng đừng quên, tôi cũng từng tham gia lôi đài Tử Vong.
Nháy mắt đã tới thao trường, trên thao trường rộng lớn, bốn con Sâu Đào Đất đang từ các hướng khác nhau phá đất mà ra. Alan ra thủ thế, đội ngũ ra dấu về phía con sâu cách gần nhất. Sau khi tiến vào phạm vi nhắm bắn, đám người Nạp Tư tìm kiếm vị trí chiến đấu, dùng súng máy áp chế sâu lớn. Hai binh sĩ phóng hỏa nhân cơ hội tiến lên, phun hỏa long về phía Sâu Đào Đất.
Lửa lớn bén thân khiến Sâu Đào Đất đau đớn không ngừng. Sâu lớn đột nhiên vặn vẹo thân thể, phần đuôi bắt lửa đang đánh về phía Nạp Tư. Binh sĩ biến sắc, đột nhiên mắt hoa lên, chính là Bố Lạc Y cao lớn đứng chắn trước mặt. Người Cao Địa giơ lên một tấm chắn chuyên dùng trong quân đội để ngừa bạo lực, thân thể cúi thấp trọng tâm, hai tay cầm thuẫn chống lại Sâu Đào Đất kia một kích. Đuôi của nó vỗ một cái vào Bố Lạc Y, sau khi đánh qua, người Cao Địa dùng lực, lấy thuẫn đẩy đuôi sâu ra. Nạp Tư nhân cơ hội đẩy lên, đặt họng súng đúng trên Sâu Đào Đất.
Nhưng sau khi sâu lớn ra sức một lần liền chết đi. Chỉ là mấy người Nạp Tư lần đầu tham gia chiến đấu khó tránh có chút hưng phấn, lại không nhìn thấy con sâu đã chết. Đến khi Alan hô ngừng, bọn họ mới ngừng bắn, Alan lại ra hiệu rồi chỉ chỉ về phía thông đạo địa huyệt. Bố Lạc Y đi đầu tiên, tay cầm tấm chắn đi về hướng địa huyệt, Alan nhìn thấy liền nghĩ tới chuyện tìm một vũ khí vừa tay cho anh ta.
Nhìn từ lộ tuyến phát triển của Bố Lạc Y, trường đao Cương ưng của quân đội cũng không thích hợp, Bố Lạc Y cần vũ khí công kiên như một chiến chùy hoặc là rìu lớn. Cũng không biết trong căn cứ Huyết Ưng có loại vũ khí này không. Tuy nhiên đó cũng là chuyện sau khi chiến đấu kết thúc. Tay Alan cầm Tiêm Nha cùng Uy Lợi Khắc một trái một phải tản ra. Lộ Thiến thì hơi tụt lại phía sau. Còn sau lưng bọn họ là binh sĩ của tiểu đội.
Còn tưởng rằng sẽ có kiến lớn từ địa huyệt xông lên nhưng trong thông đạo đột nhiên vang lên tiếng sói tru.
Khi nghe thấy tiếng sói tru, sắc mặt Kha Kiệt Tư biến hóa. Ngay sau đó, một bóng dáng màu xám thẫm từ trong thông đạo địa huyệt này nhảy ra ngoài, đáp xuống mặt đất. Đó là một con sói xám to như con trâu nhỏ, có bốn con mắt xanh biếc như ngọc. Dưới mép sói, chính là răng nanh màu vàng đục hiện ra. Ở xương khớp tứ chi có một đoạn gai xương đen kịt. Về phần đầu trán của sói, lại mọc một cái sừng dài theo hình chữ Z.
Sói Cuồng Giác!
Nhưng hấp dẫn ánh mắt của đám người Alan không phải là con sói Cuồng Giác này mà là một bóng dáng khác trên người sói xám.
Trong mắt có hào quang màu tím như vụn băng chợt lóe lên, hai cánh tay có một cốt nhận màu thâm đen xuyên ra từ trong da thịt. Người Đao Phong Ma Nhân ngồi trên sói Cuồng Giác hung hãn liếc mắt nhìn mọi người ở đây, tiếp theo thân thể cao gầy kia phát ra tiếng rít gào nặng nề không hề tương xứng với hình thể.
Không ngờ lại là một kỵ sĩ Cuồng Lang!
…
Nhìn thấy kỵ sĩ Cuồng Lang, Kha Kiệt Tư lập tức quát:
-Trung sĩ Alan, bảo người của cậu trở về!
Alan gật đầu, đang định hạ lệnh thì mấy binh sĩ Nạp Tư đã đỏ mắt gầm lên giết qua. Cũng không biết là bị sát khí của kỵ sĩ Cuồng Lang kích thích hay tâm trạng kích động của trận chiến đầu vẫn chưa khôi phục, binh sĩ không chờ Alan hạ lệnh đã tự tiện hành động.
Năm khẩu súng máy điên cuồng bắn về phía kỵ sĩ Cuồng Lang, luồng đạn kim loại nóng rực như một ngọn roi lửa quét qua sói Cuồng Giác và Đao Phong Ma Nhân. Những viên đạn cày mặt đất bùn cát tung tóe, mắt thấy sắp bắn trúng kỵ sĩ, Đao Phong Ma Nhân kẹp mạnh bụng sói, sói Cuồng Giác bốn bộ vuốt chống đất mang theo kỵ sĩ nhảy về phía sau.
Rơi xuống đất, trượt ngang, xung phong!
Các động tác của sói Cuồng Giác nhanh nhẹn đơn giản, nháy mắt sừng đã như luồng hỏa điện vọt tới mấy binh sĩ Nạp Tư. Đao Ma trên lưng sói kêu to dương tí nhận (đao gắn liền trên vai) lên muốn cắt đầu người. Đúng lúc này, Bố Lạc Y mang theo thuẫn đánh tới, va mạnh vào người sói rồi đánh cả sói và kỵ sĩ bay đi. Đao Ma bắn lên, rời khỏi vật cưỡi.
Đao Ma linh hoạt lăn một vòng trên mặt đất rồi lại bắn lên. Còn chưa kịp tổ chức vòng tấn công mới, bỗng trong không khí vang lên một trận nổ như sét đánh. Đao Ma quay mạnh đầu về phía phát ra âm thanh, tầm mắt bị một nắm tay chiếm hết.
Uy Lợi Khắc một quyền đánh thật đau vào lồng ngực nó, Trọng Pháo Quyền triển khai toàn bộ uy năng, nơi có quyền phong một luồng không khí mật độ cao nổ tung khiến lồng ngực Đao Ma máu thịt mơ hồ, người như con diều đứt dây bay ra. Uy Lợi Khắc hừ một tiếng đuổi theo, tiếp tục truy kích.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!