Chương 242: Tộc Trưởng
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
-Được rồi, không nói chuyện này nữa.
Hoắc Ân thu lại nụ cười, nghiêm túc:
-Đêm qua A Đại Nhi bị tập kích à?
-Ông nội nghe nói rồi sao?
Hoắc Ân gật đầu:
-Lão Khải Đặc (Kate) đang nổi trận lôi đình vì chuyện này, cũng gây áp lực cho lãnh đạo cấp cao của khách sạn Duy Nạp Tư, yêu cầu bọn họ cho nhà Ma Sâm một câu trả lời. Việc này, khách sạn Duy Nạp Tư chắc chắn cũng có liên quan, chuyện này xảy ra ngay dưới mắt bọn họ, cho dù không liên quan đến bên khách sạn thì hệ thống bảo vệ của họ chắc chắn cũng có lỗ hổng lớn. Nếu lần này khách sạn Duy Nạp Tư không xử lý tốt, danh tiếng của họ sẽ bị tổn thất, dù sao người bị tập kích cũng là một tiểu thư tài phiệt, hơn nữa là huyết thống gia tộc. Nếu khách sạn xử lý không khéo, về sau ai dám tiêu tiền chỗ họ chứ?
Hoắc Ân lại hừ lạnh:
-Hiện giờ một số kẻ đúng là không coi chúng ta ra gì, trước là cháu, giờ lại là A Đại Nhi. Ai nấy đều làm lơ quy tắc vô hình mà chúng ta đặt ra. Những quy tắc này ngoài việc bảo vệ huyết mạch đời sau của gia tộc, quan trọng nhất là phòng ngừa trong gia tộc nảy sinh mối huyết thù không thể hóa giải. Nếu đến nội bộ Babylon cũng mâu thuẫn trùng trùng thì cả Liên bang quả thực xong đời.
Alan ngẩn ra, hắn không biết mấy cái gọi là mấu chốt đó còn liên quan đến tồn vong của Liên bang.
Nếu các hào môn thế gia nội loạn thì cả Liên bang quả thực sẽ sụp đổ tan rã.
-Đương nhiên, chuyện lão Khải Đặc gây áp lực cho khách sạn chung quy cũng khó bắt được hung thủ phía sau. Loại chuyện này luôn là đẩy một kẻ chết thay ra cho xong việc, dù sao người dám hạ thủ với A Đại Nhi, chắc chắn lai lịch cũng không nhỏ. Trừ phi lão Khải Đặc chịu khai chiến toàn diện, còn không chỉ đành bỏ mặc.
Hoắc Ân nhìn Alan:
-Ta từng nghĩ đến việc lão Khải Đặc sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào, điều quan trọng là A Đại Nhi vẫn còn sống, nếu không sẽ là cục diện khác. Vì vậy lần này lão Khải Đặc nợ cháu một ân tình, Alan cháu làm tốt lắm.
Alan nói:
-A Đại Nhi là bạn của cháu, cho dù không có ân tình này của nhà Ma Sâm thì cháu cũng vẫn toàn lực cứu cô ấy.
-Nên như vậy, nếu không sao có thể gọi là bạn bè chân chính.
Hoắc Ân dừng một chút:
-Ta rất vui vì cháu kết bạn với những người bạn như A Đại Nhi, Lai Ngang. Có bọn họ thì cháu sẽ có điểm tựa vững chắc ở Babylon. Ta còn nghe nói thiếu gia của Kim gia tối qua ra mặt thay cháu chống đối Tạp Tu?
-Kim Liên Thành hiện giờ cũng coi như bạn của cháu.
-Được, Đông Phương Kim thị và nhà Ma Sâm đều là phú thương giàu có. Cháu kết bạn được với Kim Liên Thành, về sau sẽ rất có lợi cho sự nghiệp của cháu. Nếu ta đoán không sai, mấy tiểu tử bọn cháu đã kết thành liên minh rồi hả?
-Đúng là không gì có thể qua mắt được ông.
Alan thành thật nói.
….
Trong thư phòng vang lên tiếng cười vui sướng của Hoắc Ân, ông lắc đầu:
-Điều này có gì khó đoán chứ, nhớ năm xưa khi ta lớn chừng cháu, cũng tổ thành một đội liên minh nho nhỏ cùng tiến cùng lui với mấy người Khải Đặc, Trân Ni Phất, cuối cùng mọi người có được thành tựu hiện tại. Chỉ đáng tiếc là cùng với sự trôi đi của thời gian, sự chuyển biến về thân phận của mọi người, chúng ta đúng là đã hoàn thành mục tiêu mà mình đặt ra năm xưa nhưng lại mất đi sự chân thành đó. Hiện tại người có thể giao cả tính mạng, cũng chỉ còn có mình lão Khải Đặc, còn về mấy người khác…
Ánh mắt Hoắc Ân buồn bã, bùi ngùi nói:
-Không nhắc đến nữa, tóm lại, cố gắng trân trọng tình bạn hiện nay của các cháu, ra sức bồi dưỡng, nó sẽ là điểm tựa quan trọng đế chống đỡ cho các cháu đi đến mục tiêu của bản thân.
Alan gật đầu nói vâng, lại nhớ đến đứa con trai của Hải Đức Lý Khắc:
-Ông, tối qua cháu đã gặp Á Sắt.
Miệng Hoắc Ân nhắc đi nhắc lại cái tên Á Sắt:
-Đứa con trai này của lão tứ, lòng dạ rất thâm sâu, điểm này khá giống với lão tứ, cháu cảm thấy nó thế nào?
-Cháu cứ cảm thấy rất khó cư xử với anh ta.
Alan thành thực.
-Cháu có cảm giác này cũng bình thường, dù sao trước đó có chuyện của Khoa Đa Phu, hơn nữa thiên tính của đứa trẻ Á Sắt như vậy, đúng là khó mở lòng với nhau. Trong thế hệ này của các cháu, Lôi Kiệt Tư cũng là một đứa khó hòa đồng, chỉ là khác với Á Sắt, Lôi Kiệt Tư mang đầy gai trên mình, chỉ cần xé lớp gai của nó ra, cháu sẽ phát hiện thật ra nó là đứa rất đơn giản, rất thuần túy.
Hoắc Ân mỉm cười.
Đối với cách nhìn này của ông ngoại, Alan bày tỏ sự đồng ý sâu sắc.
-Ta lại hỏi cháu, nếu ngày sau cháu tiếp quản vị trí của ông, đối với mấy ông chú của cháu và người của họ, cháu sẽ xử lí thế nào?
Hoắc Ân đột nhiên nói.
Alan ngẫm nghĩ, nói:
-Chỉ cần họ không làm ra chuyện gì nguy hại đến gia tộc và cháu, cháu nhất định sẽ không động đến họ mà càng trọng dụng. Bởi vì họ đều là huyết mạch quan trọng của gia tộc.
-Cháu có thể nghĩ như vậy, rất tốt.
Hoắc Ân gật đầu:
-Biết vì sao ông lại chọn người thừa kế trong thế hệ của các cháu không? Đó là bởi vì, bốn đứa con này của ông đều có khuyết điểm rõ rệt. Lão đại hành quân đánh trận còn được nhưng tính tình lại quá thô tục, để nó quản lí gia tộc thì có nghĩ cũng không bao giờ nghĩ đến nhưng nó đối với ông và gia tộc đều rất trung thành. Điểm này thì không có gì nghi ngờ.
-Học thức của lão nhị đứng đầu trong bốn đứa, hơn nữa là một cánh tay đắc lực của ông trong phương diện quản lí tài chính. Nhưng cơ thể nó mang khiếm khuyết thiên bẩm, không có cách nào thắp lên hỏa chủng, chỉ là một người bình thường. Chỉ điểm giới hạn này đã khiến nó vô duyên với ngôi vị tộc trưởng. Còn về lão tam, tư chất của nó khá tốt, chỉ cần thêm thời gian, nó sẽ có hy vọng chạm đến cánh cửa của chiến lực đỉnh cao nhưng tính tình của nó quá cực đoan, không phải sự lựa chọn cho người lãnh đạo.
Hoắc Ân hơi dừng lại, rồi tiếp:
-Còn về lão tứ, lĩnh vực nó học rất nhiều. Các lĩnh vực về chính trị, văn học, nghệ thuật gần như đều động đến. Còn về mặt Nguyên lực, thiên tư của nó không bằng lão tam, sàn sàn với lão đại. Nhưng lão tứ có một khiếm khuyết trí mạng, nó quá thông minh, chuyện gì cũng chỉ nghĩ đến dùng trí lại không biết được thân là tộc trưởng, mưu trí mặc dù quan trọng nhưng có lúc lại cần đến sự dũng cảm khi gặp khó khăn. Vì vậy lão tứ làm một trợ tá còn được, nếu là tộc trưởng thì nó còn thua xa.
Alan ghi nhớ trong lòng, hôm nay Hoắc Ân đã đặc biệt phân tích ưu khuyết điểm của bốn người chú, tất có thâm ý.
-Vì vậy cháu xem đấy, người thừa kế này ông chỉ có thể chọn trong thế hệ của các cháu. Mà cho đến bây giờ, biểu hiện của Alan cháu rất tốt, điều này khiến ông rất vui mừng. Thế nhưng có một điểm cháu phải ghi nhớ, giả sử sau này cháu có cơ hội tiếp nhận ngôi vị tộc trưởng từ tay ông, nhất định phải hiểu đạo lý biết người mà dùng. Thế giới này không có đen trắng thuần túy, phần nhiều là màu xám. Cháu phải đặt ra một ranh giới cho mình, chỉ cần không vượt qúa giới hạn này thì cứ việc dùng. Phải biết rằng, cứ một mực diệt kẻ khác mình chỉ là cách làm hạn hẹp nhất.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!