Chương 210: Vương Xà Xuất Hiện

Chương 210: Vương Xà Xuất Hiện

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Mũi gấu còn bị trực đao một đao cắt xuống non nửa, máu gấu phun ra, hóa thành một luồng sương máu, trong không khí lập tức tràn ngập mùi máu nồng nặc.

Gấu bạo chúa bị tập kích bất ngờ nhưng không hề sợ hãi, ngược lại bị Alan khơi dậy hung tính.

Nó dựng người lên, vị trí trái tim đột nhiên Nguyên lực sáng rực, gấu bạo chúa há mồm phát ra một tiếng rít gào rung trời về phía Alan.

Alan bị tiếng kêu lớn này chấn động đến đầu váng mắt hoa, nhiệt độ quanh người chợt giảm, bề mặt da nhanh chóng xuất hiện hoa tuyết, hiển nhiên trong tiếng rít gào của gấu bạo chúa này mang theo năng lực nào đó.

Hoa tuyết tản ra hàn khí nhiệt độ thấp đáng sợ, chui vào theo lỗ chân lông khiến hắn như rơi xuống hố băng, máu dường như cũng vì vậy mà đông lại.

Động tác không khỏi trì trệ, gấu bạo chúa nhân cơ hội lao đến, Nguyên lực trong cơ thể Alan gào thét bay lộn, trong nháy mắt chạy tuần hoàn trong huyết quản, phá tan hàn khí xâm chiếm làm Alan lần nữa hoạt động được tay chân.

Nhưng lúc này gấu bạo chúa đã xông đến.

Trước tiên, một chân Alan điểm lên mặt đất, sau đó thu đao chắn trước ngực, đồng thời kích hoạt năng lực Trầm Tịch Thủ Hộ, hình thành một vòng bảo hộ Nguyên lực nhạt bên ngoài cơ thể.

Gấu bạo chúa đụng đến vòng bảo hộ Nguyên lực vỡ tan nát vụn, toàn thân Alan chấn động mạnh, giống như bị một chiếc xe bay đụng phải khiến người bay ra ngoài, đụng tan một đống tuyết, cuối cùng va vào trên một cây sam thô to cách đó mười mấy mét rồi mới rơi xuống đất.

Khí huyết một trận sôi trào, Alan há miệng ho ra một ngụm máu tươi, áp lực ở ngực chợt nhẹ đi, hô hấp cũng trở nên thông thuận.

Hắn hì hì lau vết máu, dùng đao chống đất lần nữa đứng dậy.

Khi nãy, nếu không bảo hộ đầy đủ mà cứ thế va vào con cự thú này, chỉ sợ thương thế nhẹ nhất cũng gãy mấy chiếc xương, đâu chỉ đơn giản là phun một búng máu như vậy.

Kinh nghiệm giao phong với Huyết Thủ cuối cùng cũng được thể hiện vào thời khắc này.

Đối mặt với cao thủ mang tính áp đảo như Huyết Thủ, Alan gần như ép từng phần tiềm năng của hắn mới có thể giữ được mạng dưới tay y.

Lúc đó, ngay cả chịu đòn liên tiếp cũng trở thành một môn học vấn.

Làm sao để làm giảm cường độ công kích của đối thủ, làm sao để bảo vệ bản thân có hiệu quả hơn, tất cả những động tác này đều phải hoàn thành với tốc độ cao.

Lúc đó suy nghĩ đã không theo kịp biến hóa, chỉ có trực giác mới có thể đưa ra phán đoán chính xác nhất.

Mà hiện giờ, những kinh nghiệm này đã trở thành bản năng của Alan, tự nhiên giống như hít thở.

Gấu bạo chúa thở hổn hển, từ lỗ mũi máu chảy không ngừng phun ra hai luồng khí.

Đôi mắt nhỏ của nó tỏa ra ánh mắt oán hận, hận không thể lập tức nhào đến bầm thây vạn đoạn Alan.

Những chủng nguy hiểm cấp sáu, trí tuệ của chúng đã không kém một người đàn ông trưởng thành.

Nó nhìn đao trong tay Alan mang theo chút ý kiêng kị.

Alan chỉ trực đao ra phía xa, Nguyên lực toàn lực vận chuyển, trước trán hình thành Liệu Nguyên Chi Nhận.

Ầm một tiếng, ngọn lửa trên trực đao hô hấp, rồi chợt bùng lên khiến đôi mắt của gấu bạo chúa hơi híp lại. Bắt được khoảnh khắc ngắn ngủi này, Alan nổi lên làm loạn.

Gấu bạo chúa rít gào một tiếng, dang cánh tay đón nhận.

Khi một người một gấu nhìn như sắp va vào nhau, đột nhiên động tác của gấu bạo chúa trở nên chậm lại.

Alan không biết nó xảy ra chuyện gì, hắn chỉ biết đây là cơ hội hiếm có, liền một đao đoạn hầu.

Khi chém đầu con cự thú này, một âm thanh quen thuộc bỗng vang lên bên tai Alan.

-Alan…

Giọng nói êm dịu nhẹ nhàng khiến cả người Alan kịch chấn, hai mắt bắn ra ánh nhìn không thể tin nổi.

Đó là giọng nói của Lan Ny!

-Mẹ?

Alan dừng bước, tay vẫn cầm trực đao đang thiêu đốt, xoay người nhìn về phía sau.

Phía sau hắn là phía đông khu rừng, núi tuyết Toàn Vân dưới ánh trăng lộ ra đường nét mờ ảo.

Trong bóng râm của khu rừng phía xa, một bóng dáng mảnh khảnh mơ hồ xuất hiện.

Bóng dáng kia nhìn qua có mấy phần giống với Lan Ny.

-Alan, đến bên mẹ nào…

Giọng nói của Lan Ny như có như không vấn vít bên tai.

Alan hai mắt dần trở nên mê man.

Trong mắt hắn, bóng dáng phía xa dường như lại rõ ràng hơn chút.

Hắn dường như nhìn thấy mẹ hắn đứng dưới gốc cây thông già nào đó, đang nhẹ nhàng mỉm cười.

Phút chốc như trở lại hồi còn sống ở trấn nhỏ Bích Qua kia, khi hắn ở bên ngoài vui chơi một ngày trở về nhà sẽ luôn nhìn thấy mẹ hắn đứng bên cửa, dùng ánh mắt bảy phần thương yêu, ba phần quở trách nhìn hắn còn tấm bé.

Tất cả còn có thể trở lại sao?

-Đương nhiên là có thể, con trai, mẹ ở đây này.

Lan Ny khẽ gọi.

Khi ánh mắt của Alan dần mất tiêu điểm, hắn máy móc nhấc chân lên, đi về phía bóng dáng trong mắt kia.

Hắn chưa từng biết giờ phút này Ác Ma Lễ Tán đeo bên hông, ác ma bảo thạch ở chuôi đao đang tỏa ra ánh sáng như máu.

Ác ma bảo thạch không ngừng sáng lên, cuối cùng ở trên đất tuyết đột ngột lóe ra, Nguyên lực trong cơ thể Alan đột nhiên trở nên kích động, Liệu Nguyên Chi Nhận giữa trán hào quang mãnh liệt.

Như đáp lại khắc ấn, ngọn lửa trên trực đao ầm một tiếng tăng vọt, ngọn lửa bắn ra thậm chí còn tung tóe lên tay Alan khiến hắn bị phỏng, Alan đau đớn không khỏi nhẹ buông tay, trực đao rơi thẳng xuống đất.

Đôi mắt Alan cũng khôi phục tiêu điểm, định thần nhìn lại, rừng rậm xa xa nào có bóng dáng của Lan Ny.

Khóe mắt hoa lên, gấu bạo chúa bước qua người Alan.

Cự thú loạng choạng cơ thể mập mạp, từng bước đi về phía đông khu rừng.

Không chỉ gấu bạo chúa, Alan cũng kinh ngạc nhìn thấy phía sau mình đột nhiên thêm rất nhiều loài nguy hiểm, sói dữ răng kiếm, thằn lằn khổng lồ Thái Lan, sư tử nhiều sừng...

Từng loài nguy hiểm từ các hướng trong rừng đi ra, giống như nhận được lời triệu tập nào đó, ánh mắt dại ra rồi đi về phía núi tuyết Toàn Vân.

Alan nhặt trực đao lên, nhớ lại tình cảnh ban nãy, quả thực giống như bị thôi miên.

Tình hình này có chút giống với người Mã Lợi Thản từng gặp ở phố Đen, chỉ có điều lần trước hắn nhanh chóng tỉnh lại.

Còn lần này rõ ràng là nghiêm trọng hơn nhiều, may là hắn đã kích hoạt khắc ấn khiến ngọn lửa thiêu đốt phóng ra làm phỏng mà tỉnh lại.

Hắn lại không biết, sau khi bản thân tỉnh táo lại, Ác Ma Lễ Tán sau thắt lưng đã khôi phục như thường.

Nhìn những loài nguy hiểm khác bị thôi miên còn chưa tỉnh lại, Alan chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh.

Rốt cuộc là thứ gì mới có thể phóng ra dị lực tinh thần khổng lồ như vậy, từ đó ảnh hưởng đến rất nhiều loài nguy hiểm.

Đột nhiên Alan nghĩ tới một thứ tương tự.

Hắc Mộ Vương Xà!

Hắc Mộ Vương Xà là loài nguy hiểm cấp mười, vương xà trưởng thành thân dài trăm mét, cơ thể to bằng vại dầu có thể phun nọc độc, sức cắn đủ để một ngụm cắn đứt đại thụ che trời.

Thế nhưng đây không phải điều đáng sợ nhất của vương xà, nó nguy hiểm ở chỗ có các năng lực ảnh hưởng tâm linh, điều này khiến việc đối địch với nó trở thành chuyện vô cùng nguy hiểm.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!