Chương 204: Truy Tìm
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Mười phút sau khi hắn rời khỏi, Huyết Thủ lại hiện ra trước cây linh sam Alan vừa nghỉ ngơi.
Y dùng mũi ngửi ngửi, rồi cau mày:
-Là mùi của Lang độc thảo, cuối cùng thằng này là dòng dõi quý tộc kiểu gì mà ngay cả phương pháp dùng Lang độc thảo ẩn giấu cũng biết. Ta thấy hắn lại giống thợ săn hoặc sát thủ hơn, tuy nhiên, vậy thì càng thú vị.
Huyết Thủ cười cười, phát động Nguyên lực, khắc văn Tiên Huyết Nô Đãi lại hiện ra.
Lần này, ánh mắt của Huyết Thủ nổi lên một mảnh màu máu, đồng tử co rút kịch liệt lại tạo thành hình dáng chữ thập cổ quái.
Y cười:
-Tuy nhiên, trò chơi lần này cũng nên kết thúc. Nếu không, ông chủ Bối Tư Kha Đức kia sẽ không vui đâu.
Truy Tung Huyết Khí lại là một loại năng lực khác của Huyết Thủ.
Có thể trực tiếp quan sát dấu vết huyết khí lưu lại, ở trên cây linh sam, Huyết Thủ có thể nhìn rõ mảng sáng bằng máu nhàn nhạt từ trên cây kéo xuống lại di chuyển chui vào chỗ rừng sâu dày đặc, biểu thị quỹ tích hành động của Alan.
Vết huyết khí lưu lại trong không khí kia, đương nhiên chính là dấu vết tản ra từ miệng vết thương trên cánh tay hắn.
Dù sao, đây cũng là năng lực thêm vào của huyết trảo.
…
- Thiếu gia, tôi đề nghị tạm thời nghỉ ngơi và chỉnh đốn cho thỏa đáng. Cậu xem, bây giờ trời cũng đã tối rồi.
Người nói là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, khuôn mặt trắng nõn.
Trên người y khoác một chiếc áo gió bó sát người, vạt áo để mở, trên cổ tay áo là một vòng họa tiết hình bụi gai, chỗ ngực áo là một phù hiệu chữ thập lơ lửng trên ngọn lửa.
Phù hiệu Chữ thập trên ngọn lửa, đây là ký hiệu của đội trưởng đội hộ vệ trong gia tộc Cách Lan Đặc.
Nếu ở góc dưới bên trái của chữ thập có thêm một thanh trường kiếm thì là Phó Thống Lĩnh, về phần Đại Thống Lĩnh thì là trường kiếm và búa cán dài giao nhau ở phía dưới hoa văn chữ thập, có thể nhìn vào đó để phân biệt.
Lan Đăng năm nay ba mươi hai tuổi, đang ở trong thời kỳ hoàng kim đỉnh cao của cuộc đời, Giác Tỉnh giả cấp hai mươi, người được coi là tay kiếm xuất sắc nhất trong đội hộ vệ, có một tiền đồ rộng lớn trong gia tộc Cách Lan Đặc.
Với thiên phú của gã, chỉ cần chăm chỉ bảy tám năm, có thể được thăng chức làm Phó Thống Lĩnh, thậm chí là Đại Thống Lĩnh.
Nhưng hôm nay, gã vẫn còn là một đội trưởng hộ vệ, nếu không Địch Á Ca cũng không thể chỉ huy được gã, mặc dù Địch Á Ca có hứa hẹn sẽ cung cấp cho Lan Đăng một thanh Thập Đương Kích Kiếm.
Giữa các cấp bậc của quý tộc phân chia rất rõ ràng, lấy gia tộc Cách Lan Đặc làm ví dụ, thế hệ sau bình thường chỉ điều động được nhân vật cấp Đội trưởng.
Phó Thống Lĩnh thì chỉ nghe lệnh người quan trọng trong gia tộc, còn Đại Thống Lĩnh chỉ nghe lệnh Tộc trưởng.
Địa vị thân phận, quyền hạn thực lực cấu thành một xã hội giai cấp nghiêm khắc như vậy.
-Đội trưởng Lan Đăng, ta biết dựa theo quy trình, bây giờ chúng ta phải lựa chọn nơi hạ trại. Tuy nhiên hiện tại tên mập đã tìm được tung tích cái tên đáng chết kia, tên Alan đó, hắn làm nhục ta, cũng là làm nhục toàn bộ gia tộc Cách Lan Đặc!
Địch Á Ca nghiến răng nghiến lợi:
- Cho nên hiện tại chúng ta không nên nghỉ ngơi, mà là mau chóng tìm được hắn. Không băm thây hắn ra vạn mảnh, khó tiêu tan mối hận trong lòng ta!
Lan Đăng bất đắc dĩ, chỉ đành gật đầu:
- Yên tâm đi thiếu gia, chỉ cần tên Alan kia dám xuất hiện, tôi sẽ làm theo ý muốn của cậu.
Địch Á Ca cười gằn:
- Nhớ kỹ, phần đặc sắc nhất phải để ta tự mình ra tay.
- Đương nhiên.
Lan Đăng khẽ khom người.
- Thiếu gia, bên này...
Cách mười mét trong rừng truyền đến tiếng hô của tên mập, Địch Á Ca vung tay lên, vài tên hộ vệ và Đầu mào gà đi trước, y đi sau bọn họ, Lan Đăng thì ở sau cùng của đội ngũ.
Đội trưởng hộ vệ nhìn Địch Á Ca ở phía trước, khẽ lắc đầu.
Gã không biết rốt cuộc tên tiểu tử Alan kia đã làm những gì, trong gia tộc Địch Á Ca không được đánh giá cao, y chanh chua, giọng nói kỳ quặc, trừng mắt là phải trả lời ngay. Nếu cân nhắc chọn người thừa kế cho gia tộc, y thực không có tư cách.
Nhưng y lại biểu hiện ra thiên phú hiếm có trong phương diện Ma Phương Tự Liệt, được Tự Liệt Đại sư Lao Lâm Tư coi trọng, bởi vậy gia tộc Cách Lan Đặc điều chỉnh phân phối tài nguyên cho y một lần nữa.
Nếu không, y còn chưa có tư cách điều động một đội trưởng hộ vệ như Lan Đăng.
Ở trong gia tộc Cách Lan Đặc, Địch Á Ca cũng là ngoại tộc.
Tuy nhiên, hiện tại hận một người đến thấu xương như vậy cũng thật là hiếm thấy, có thể tưởng tượng thiếu niên Alan kia đã chạm vào lòng tự ái của y.
Có lẽ người ngoài cũng không biết nhưng trong nội bộ gia tộc, các đội trưởng giống như Lan Đăng đều biết rằng thật ra y là một người rất coi trọng cái tôi.
Hơn nữa, y cũng rất nhạy cảm.
Bởi vì mẹ y xuất thân không hiển vinh nên tính y mới như thế.
Mẹ của y trước khi gả vào nhà quyền quý chỉ là một vũ công trước bóng chiều tà mà thôi.
Nếu không phải cha của y ra sức gạt bỏ mọi ý kiến thì nhà Cách Lan Đặc cũng không thể nào chấp nhận một cô gái như vậy vào gia tộc.
Dù vậy, tuổi thơ của y vẫn trải qua trong ánh mắt dị thường của mọi người.
Nếu không phải Lao Lâm Tư nhìn trúng thiên phú mà y biểu hiện ra về Ma Phương Tự Liệt thì y đã bị đưa ra chiến trường ngoại vực, còn chuyện có trở về được hay không thì không thể nói trước được.
Hiện tại lại là cục diện hoàn toàn khác.
Gia tộc Cách Lan Đặc đã xếp y vào danh sách thừa kế, đương nhiên, xét về xuất thân và tính nết của y, y không có duyên với vị trí Tộc trưởng.
Tuy nhiên để vào hội trưởng lão của gia tộc không phải khó, vả lại khối sản nghiệp ở võ bị ma năng này của gia tộc, nếu không có gì bất trắc, cuối cùng cũng sẽ giao cho y phụ trách.
Đây là một người quan trọng trong tương lai của gia tộc, Lan Đăng bất kể suy xét theo phương diện nào đều cần tạo quan hệ tốt với Địch Á Ca, đặc biệt là khi thiếu gia này chủ động thể hiện thiện ý với gã.
Huống chi, dùng mạng một tên tiểu quỷ đổi một thanh Thập Đương Kích Kiếm, tính thế nào gã cũng thấy không lỗ.
Về phần xuất thân của tên tiểu quỷ kia, có lẽ Bối Tư Kha Đức cũng sẽ không gây chiến vì một đứa con cháu bên ngoại.
Lan Đăng hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý, chỉ hy vọng có thể tìm được Alan ở cuộc đi săn, nếu không sẽ bị lỡ chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này.
….
Đêm đã khuya nhưng trong rừng rậm vẫn có một vài loài vật không ngủ.
Giống như mấy con chuột đất dưới gốc cây thông già này, chúng là một trong những loài sinh vật ăn đêm.
Ban ngày chuột đất sẽ trốn trong hốc cây hoặc ngủ trong hang ổ dưới lớp bùn đất xốp, đến buổi tối sẽ ra ngoài.
Chúng ăn quả hạch, kiếm ăn buổi tối có thể tránh được nhiều loại nguy hiểm.
Nhưng hiển nhiên, một con trăn lớn từ trên cành cây bò xuống lại là một ngoại lệ.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!