Chương 199: Bọ Ngựa, Ve Sầu Và Chim Sẻ (2)

Chương 199: Bọ Ngựa, Ve Sầu Và Chim Sẻ (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nếu thực lực song phương chênh lệch không lớn, vậy bên sử dụng Nguyên lực đồng thời đẩy đến trạng thái đỉnh phong trước đương nhiên sẽ mang đến cho đối thủ đang gấp gáp chưa kịp phòng bị một “kinh hỷ” thật lớn.

Vì vậy, Alan đang đợi, đợi ba người Địch Á Ca lộ ra cơ hội cho hắn ra tay.

Chỉ có điều, phương pháp mai phục này của hắn cũng không phải không có khuyết điểm, đó là không thể hành động tự do, đợi được đến cơ hội xuất thủ hay không vẫn là một ẩn số chưa biết được.

-Thiếu gia, những người khác đâu?

Đầu mào gà tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, đồng thời, gã đặt thanh trường mâu kia ở bên chân.

Tên mập thì trực tiếp lấy thịt hộp từ trong ba lô hộ vệ để lại ra, khui nắp rồi đổ luôn vào miệng mình.

Địch Á Ca buồn bực kêu rên:

-Bọn chúng đi tìm hang ổ của loài nguy hiểm rồi, tốt nhất là tìm được hang sói hoặc ổ rắn mối, bắt trọn cả ổ, đỡ tốn công sức.

Đầu mào gà ợ thành tiếng, mở ra chiếc máy tính bảng thông minh, kết nối với kho dữ liệu kiểm tra tình hình chiến đấu mới nhất rồi báo cáo với Địch Á Ca:

-Hiện tại dẫn đầu là Bảo La, à, Lai Ngang cũng theo sát phía sau. Ý, đứng thứ ba không ngờ là tên tiểu quỷ Alan kia.

Nghe được cái tên “Alan”, Địch Á Ca không kìm được hừ một tiếng, ôm khẩu súng chiến nghiến răng nghiến lợi:

-Ta xem hắn còn phong quang được bao lâu.

Bỗng nhiên, một tiếng huýt dài vang lên bên sườn đông, tiếng huýt cao ngút trời khiến tâm thần của mấy người Địch Á Ca đều bị hấp dẫn.

Địch Á Ca vui vẻ:

-Bọn họ tìm được hang ổ của loài nguy hiểm rồi.... Ý...

Ngay lúc tiếng huýt vang lên, khoảnh khắc tâm thần của ba người Địch Á Ca bị hấp dẫn, ánh mắt Alan sáng lên, Nguyên lực bùng nổ, cả người dọc theo sườn núi bắn lên.

Đến khi đạt tới điểm cao nhất liền quăng một đạo đường cong về phía Địch Á Ca.

Ám Huỷ ra khỏi vỏ.

Chuyện nảy sinh bất chợt, chỉ trong chớp mắt tên mập và Đầu mào gà đồng thời hét to, nhao nhao ra tay chặn lại.

Nếu như Alan làm Địch Á Ca bị thương, bọn gã nhất định sẽ bị phạt nặng, thậm chí sẽ bị rơi đầu.

Tên mập cách xa nhất nên nhất thời đuổi theo không kịp, vả lại tốc độ gã không nhanh.

Gã liền nhanh nhảu bóp nát hộp thịt hộp, vò thành một cục sắt vụn dùng sức ném ra.

Vỏ hộp thành viên sắt chứa đầy Nguyên lực, nếu bị ném trúng đảm bảo mấy khúc xương cảu Alan sẽ bị đập gãy.

Đầu mào gà thì vung trường mâu lên, người lướt nghiêng qua, mũi mâu run rẩy dữ dội, đâm xuống bụng dưới của Alan.

Trường mâu và cục sắt vừa đúng lúc phong kín không gian né tránh trước sau của Alan, còn Alan lại đang ở giữa không trung, trừ phi có năng lực đặc thù, nếu không sẽ không cách nào biến chiêu chỉ còn có một đường tử đấu.

Chỉ cần hai người hơi trì hoãn thế công của Alan liền có thể bức hắn rơi xuống bãi đá, đến lúc đó, ngược lại chính là Alan rơi vào thế bị vây.

Có thể thấy được hai gã hộ vệ này có sự ăn ý mà đám sát thủ nghiệp dư của phố Đen nào có thể sánh bằng.

Alan đã đoán trước từ sớm.

Trực đao giơ lên, đường hoa văn đạo năng toàn bộ sáng lên, một đao như sấm sét đập lên trường mâu của Đầu mào gà.

Đầu mào gà không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, chỉ cần Alan chịu cứng đối cứng với gã một chiêu, gã liền có nắm chắc khiến Alan rơi vào cục diện tất phải chết.

Đao và mâu chạm nhau giữa không trung nhưng không hề xuất hiện chút phản ứng Nguyên lực va chạm nào chứ đừng nói là tiếng sắt thép đập vào nhau.

Ánh mắt Đầu mào gà lộ vẻ kinh ngạc, lúc trường mâu đánh lên Trực đao của Alan, điểm tiếp xúc mơ hồ vô lực, hoá ra Alan chỉ giả vờ vung đao cho có lại mệt gã toàn lực xông lên, kình đạo dùng sai, cả người không khỏi bay quá độ cao dự tính ban đầu, hơn nữa còn xông ra xa thêm ba phân.

Thân mình Alan đang ở giữa không trung, đá một cước vào ngực của Đầu mào gà.

Một cước này mới thực sự là đòn sát thủ, duới xung phá cuồng mãnh của Nguyên lực, gã hộ vệ bị ném ngã rên lên, té xuống bên trái của Địch Á Ca.

Alan mượn lực một cước này, chuyển hướng giữa không trung khiến cục sắt của tên mập rơi vào khoảng trống.

Mấy lần biến hoá này phát sinh với tốc độ cực nhanh.

Từ lúc Alan tấn công đột ngột giữa không trung rồi bị hai gã hộ vệ chặn lại đến Đầu mào gà thất thủ bị đá ngã hoàn tất rồi dừng lại trên bãi đá, cả quá trình xảy ra chỉ trong một hơi thở.

Chân đạp mặt đất, Alan hít một hơi thật sâu.

Nguyên lực được làm nóng chảy ầm vang trong mạch máu mang đến cho Alan lực thôi động mạnh mẽ.

Trực đao kéo dài trên mặt đất mang theo từng chùm tia lửa liên miên, Alan cúi người đánh về phía A Địch Ca.

Lúc này, mông của Đầu mào gà vừa chạm đất, tên mập thì hét to đứng dậy như một người gấu đuổi theo đằng sau Alan.

Alan đã tiến vào phạm vi trước người Địch Á Ca.

Hắn lợi dụng sách lược và tốc độ, tạo ra một cơ hội quyết chiến công bình cho hắn cùng với Địch Á Ca.

Thắng bại sắp diễn ra trong nháy mắt.

Địch Á Ca phục hồi lại tinh thần, đoạn quát lên, Nguyên lực khởi động, không lùi mà tiến lao về phía Alan.

Y biết rằng chỉ cần ngăn được Alan một lúc, hai tên cao thủ đằng sau sẽ lập tức đuổi sang, lúc đó chính là ngày Alan toi đời.

Alan giơ Trực đao lên, bỗng nhiên trong mắt của Địch Á Ca hiện đầy mảnh vụn hình nửa vầng trăng.

Đó chính là Huyền Nguyệt trảm do Alan xuất ra, đồng thời thúc dục năng lực của thanh Ám Huỷ, một đao chém ra, Nguyệt Huyền sinh sôi không dứt, chồng chất chém tới.

Trong lòng Địch Á Ca phát lạnh, biết được Alan cuối cùng đã xuất ra thực lực thực sự.

Y không dám chậm trễ, súng chiến biến thành trăm nhìn bóng ảnh, bắn về Nguyệt Luân vô tận của Alan.

Tức thì, một trận nổ gấp gáp dày đặc vang lên liên hồi, hai người một đao một súng chớp mắt không biết đã giao kích bao nhiêu lần, Nguyên lực va chạm không ngừng.

Địch Á Ca lấy ra toàn bộ bản lĩnh, dùng mũi súng, thân súng, thậm chí tay cầm súng chặn đỡ trận cuồng công như sông lớn cuộn về như Vô chỉ cảnh của Alan.

Trong lòng Alan thầm khen, hắn đã chiếm hết ưu thế, bức Địch Á Ca chỉ có thể thủ nhưng y vẫn không loạn trận thế, quả thật rất giỏi.

Phía sau, Đầu mào gà đã xách mâu chạy qua, tên mập thì đã rút ngắn được một nửa khoảng cách.

Hai gã hộ vệ sắp đến trong giây lát.

Trong lúc đang chiến đấu, đao thế của Alan chợt hãm lại, Nguyệt Luân đao lặng lẽ tán đi, lộ ra gương mặt cười khổ của Alan.

Địch Á Ca vui vẻ trong lòng, y biết loại tấn công điên cuồng bậc này của Alan không thể kéo dài mãi được, tiểu tử này nhất định là hao hết Nguyên lực nên lộ ra sơ hở.

Cơ hội tốt như vậy, không biết nắm chắc chính là đồ ngu.

Địch Á Ca vui sướng gào lên, súng chiến như Độc Long ra khe nhằm vào phía cổ họng Alan bắn một cách cực kỳ ác độc.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Từ chương 201 sẽ là 25 TLT! Mong mọi người vẫn ủng hộ truyện nhé!