Chương 143: Quy Tắc Trò Chơi

Chương 143: Quy Tắc Trò Chơi

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Người xông lên trước, từ khi cất bước, đi nhanh đến khi cắt vào trước người Văn Sâm, một loạt động tác đã hoàn thành với tốc độ cao, giống như một chỉnh thể không thể phân cách, tự nhiên như hô hấp.

Trải qua nhiều đại chiến sinh tử, đặc biệt khi đối mặt với sự kích thích của sát thủ cấp mười sáu ở sân bay, kỹ thuật dùng đao của Alan bất giác tăng lên một tầng.

Ám Hủy giơ lên, hoa văn trên thân đao kích hoạt.

Mũi đao khua loạn chém vào đuôi lông mày, đầu vai và ngực của Văn Sâm.

Mũi đao của trực đao xẹt qua không khí, nó tự sinh ra Nguyên lực như mang theo bóng hình, thoáng cái, trong mắt Văn Sâm là ánh đao chói mắt, tinh thần chưa kịp bình tĩnh lại, nào phân được rõ đâu là thực đao đâu là đao quang.

Lúc này Văn Sâm hét lớn ôm đầu, lại kích phát ra một tầng Nguyên lực hộ thuẫn bảo vệ toàn thân.

Trực đao chém liên tục, phát ra một loạt những tiếng ‘đang đang đang’ giòn vang.

Đao thế trước tiên làm Nguyên lực hộ thuẫn suy yếu đi được đôi phần rồi lại chém tiếp lên làn da sắp thép của Văn Sâm, quả thật là như chém vào thép tinh, chỉ có thể lưu lại vệt trắng trên người gã chứ không hề xuất hiện chút máu nào.

Năng lực hình thái phòng ngự rất cao khiến Văn Sâm như một con rùa sắt chịu ba đao của Alan mà không bị tổn thương chút nào.

Văn Sâm mừng rỡ, thấy trực đao của Alan không thể phá vỡ phòng tuyến, lập tức dũng khí tăng lên, kêu to vung thiết quyền ném về phía Alan.

Alan không lo lắng, trực đao trong tay hắn lại chém ra từng đạo Nguyệt hoa.

Huyền nguyệt chém xuống, mũi đao không ngừng đụng vào thiết quyền của Văn Sâm tạo thành tinh hỏa lóa mắt.

Văn Sâm dựa vào năng lực ‘thiết bích’ của mình, trở thành người đầu tiên có thể lấy công đối công với Alan khi Huyền nguyệt không kẽ hở kia trảm xuống.

Mũi đao và thiết quyền va chạm, Nguyên lực xung đột với Nguyên lực, phát ra âm thanh giao kích.

Hai người tùy ý tấn công điên cuồng nhưng đánh cũng có thanh có sắc lắm, khiến những người xem cuộc chiến liên tiếp phát ra tiếng kinh hô hoặc kêu lớn.

Sau một lượt thế công dày đặc như mưa kia, Alan toàn lực bổ ra một đao, chém cho Văn Sâm liên tục lui ra sau, đụng nát mấy cái bàn.

Alan cũng không truy kích nữa mà cầm đao đứng lên.

Gã bò dậy, xuất hiện thế cục giằng co.

Văn Sâm lắc lắc tay, cho dù năng lực của Thiết bích khiến da gã cứng rắn như thép, đao trảm bất nhập nhưng Alan chém liên tục nhiều đao, mũi đao mang theo Nguyên lực luân phiên đâm tới, nói không đau thì là gạt người.

Tuy nhiên Văn Sâm vẫn nhếch miệng cười to:

- Sao vậy, không còn chiêu nào nữa chứ gì? Ha ha, không phá được phòng tuyến của lão tử, sợ rồi chứ?

Alan dựng đao đứng thẳng, tay trái nhẹ nhàng cầm thân đao hạ giọng nói:

- Ngu xuẩn, chỉ mới đánh chút thôi, có gì mà đắc ý. Hơn nữa, chẳng lẽ Thiết bích của ngươi có thể sử dụng vô thời hạn sao?

Văn Sâm giống như uống nước bị nghẹn, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.

Thiết bích thuộc loại năng lực có tính duy trì, tất nhiên không thể sử dụng vô thời hạn được, cứ tiêu hao với Alan, thời hạn của Thiết bích là một phút.

Thời hạn sắp hết, sau khi năng lực biến mất, Văn Sâm còn thật sự không biết mình lấy gì ra để chống lại đao của Alan.

Lập tức kêu lên một tiếng trầm đục, nghiêng về phía trước, Văn Sâm tính toán trước khi năng lực cạn kiệt hết sẽ xử lý Alan.

Đây cũng là lựa chọn duy nhất của gã.

- Ngươi hình như đã quên một chuyện.

Bề mặt cơ thể của Alan xẹt qua quang vân Nguyên lực màu vàng cam, tại mi tâm hiện lên hình xăm Liệu Nguyên Chi Nhận.

Bàn tay đặt trên thân đao đảo qua, trực đao lập tức gào thét quấn quanh ngọn lửa màu cam.

Ngọn lửa đột nhiên xuất hiện, chiếu vào mắt Văn Sâm.

Văn Sâm lúc này mới tỉnh ra, Alan vừa rồi còn chưa khởi động khắc ấn, chưa sử dụng năng lực!

Trong quán rượu, Ám Hủy một đao bổ ra, một vòng Viêm Nguyệt mãnh liệt lặng lẽ dâng lên.

Ngọn lửa hình cung chém tới đầu Văn Sâm, thế không thể đỡ.

Văn Sâm từ công kích đổi thành sát bộ, hai tay giao nhau chịu một kích của Viêm Nguyệt.

Trong tiếng va chạm rầm rầm chấn động lòng người, hỏa lưu khắp nơi.

Ngọn lửa nổ tung men theo một đạo xung kích khuếch tán xung quanh đã mở rộng lan tràn, đẩy những khách đã cách khá xa kia lần lượt lui về sau.

Đốm lửa rơi xuống, Văn Sâm bình thản như không tổn hao gì nhưng hai tay lại thêm một dấu ấn lửa đỏ hồng, giống như bị kim loại nung đỏ.

Gã nghiến răng, một đao của Alan không thể chặt đứt được tay gã, ngọn lửa Nguyên lực ngàn độ lại có thể thiêu cháy gã đến đau đớn không ngừng.

Thiết bích chỉ khiến cho làn da gã trở nên cứng rắn như sắt thép nhưng không ngăn được nhiệt độ cao, cũng không thể gián đoạn cảm giác đau đớn.

Viêm Nguyệt tái khởi.

Văn Sâm lúc này đã thật sự hoảng hốt, trong mắt gã, ngọn lửa quay tròn liên tục đang chém tới.

Gã chỉ đành liều mạng để tập hợp tất cả Nguyên lực trong cơ thể, hóa chúng thành Nguyên lực hộ thuẫn cùng với lực phòng ngự từ Thiết bích kia để chống lại đợt tấn công điên cuồng không chừng mực của Alan.

Nguyên lực Hộ thuẫn không ngừng bị nát vỡ rồi lại ngưng tụ, dần dần, Nguyên lực của Văn Sâm gần như khô cạn.

Đôi tay kia lại đỏ bừng đáng sợ nhìn giống như một thanh thép trong lửa cháy.

Lại chém thêm một đao, Ám Hủy bắn lên.

Tay của Alan khẽ chuyển, mũi đao vung lên trước, hướng về phía mái vòm của quán rượu chém ra một vòng Viêm Nguyệt.

Mọi người ở đây không biết Alan chém vào khoảng không có dụng ý gì, đột nhiên mái vòm vỡ ra một tảng bọt nước lớn.

Vốn là vòi phun nước được lắp dưới mái vòm của quán rượu, chịu lực Viêm Nguyệt mà tự nhiên khởi động, nước lạnh trào ra.

Nước lạnh kích động vào hai tay của Văn Sâm, hai tay gã vốn đã đỏ bừng do Viêm Nguyệt cháy nóng, hiện tại có nước lạnh kích động, lúc này xuất hiện khói trắng.

Làn da ở nhiệt độ cực cao lúc này chợt hạ nhiệt, thêm với năng lực Thiết bích biến mất, lập tức da nẻ toác ra, Văn Sâm đau đớn gào khóc.

Đúng lúc này, Alan bổ một đao tới!

Văn Sâm tự nhiên nâng cánh tay lên, mới nhớ tới năng lực của mình đã biến mất, lập tức biến sắc thét chói tai:

- Đợi, đợi chút...

Ám Hủy chém qua.

Văn Sâm kêu lớn, trước mắt là một mảng máu đỏ tươi.

Trong màu đỏ tanh kia, một đôi tay cụt bay lên rồi rớt xuống.

Hai tay của gã từ khuỷu tay trở xuống bị chặt đứt, chỗ bị chém đầu tiên là có máu loãng phun ra.

Lại bị ngọn lửa trên Ám Hủy liếm qua, gần như bị nướng cháy, đóng kín các mạch máu.

Trải qua lần thương nặng này, hai mắt Văn Sâm tối sầm, ngất đi, ngã vào trong nước có lẫn máu, bất tỉnh.

Tại đây yên lặng như tờ.

Alan thu hồi năng lực, Ám Hủy bị nước đánh ra một làn khói trắng, sau đó mới nhặt vỏ đao, trực đao quay về vỏ.

Hắn nhìn về phía những người bạn của Văn Sâm cách đó không xa:

- Đưa anh ta đi bệnh viện đi, đợi anh ta tỉnh lại, thay tôi nói với anh ta rằng, nếu như anh ta còn muốn báo thù, tôi sẽ chấp nhận. Tuy nhiên lần sau, kết cục không chết không ngừng.

Mấy người thiếu niên ngơ ngác nhìn nhau rồi cười khổ.

Bọn họ đều biết Văn Sâm đời này đừng nghĩ tới báo thù nữa.

Alan tuân theo quy củ hành sự, cho dù gia tộc cũng không thể nào lấy chuyện này làm cớ được.

Mà nay hai tay Văn Sâm bị phế, khác gì phế nhân, vốn dĩ đã không địch lại được Alan.

Về sau khoảng cách giữa hai người càng xa mà Alan sắp trở thành nhân vật quan trọng của Bối Tư Kha Đắc, như vậy cho dù gia tộc Văn Sâm muốn báo thù cho gã cũng phải cân nhắc được mất.

Kết quả của nó thường là được ít mất nhiều, dù sao Văn Sâm còn có huynh đệ tỷ muội khác.

Gia tộc của gã còn có những lựa chọn khác, cũng không đáng vì Văn Sâm – một người không có giá trị lại đi mạo hiểm đắc tội với người quan trọng của gia tộc.

Đó là quy tắc trò chơi giữa các quý tộc!

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!