Chương 141: Quyết Đấu (1)

Chương 141: Quyết Đấu (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nhẫn bạc trên tay Alan chính là tượng trưng cho thân phận, cho dù hắn không phải là khách quen của quán rượu cũng được khoản đãi như thượng khách.

Cho dù thứ Mộ Sắc tôn trọng là chiếc nhẫn bạc kia cùng với gia tộc mà nó đại diện, chứ không phải dành cho bản thân Alan.

Bất kể thế nào, hắn và Uy Lợi Khắc vẫn lấy được một hàng ghế dài khá lịch sự tao nhã.

Alan tùy tiện gọi chút rượu, sau khi rượu được mang lên, Alan lại đưa cho phục vụ mấy đồng tiền giá trị nhỏ:

- Lát nữa bạn tốt của chúng ta Văn Sâm thiếu gia sẽ tới, ngươi hãy đưa anh ấy tới ghế dài ngay sát đây. Ta muốn dành cho anh ấy một điều bất ngờ. Ngươi cũng biết đấy, trò đùa nhỏ giữa những người bạn thôi.

Sau khi phục vụ rời đi, trong ghế dài chỉ còn lại hắn và Uy Lợi Khắc.

Uy Lợi Khắc kéo cà vạt, thứ đồ chơi này khiến anh ta không thở nổi nữa rồi:

- Anh khẳng định Văn Sâm hôm nay sẽ tới?

- Đương nhiên, Kiều Thập cũng sẽ tới. Yên tâm đi.

- Tin tức nghe được ở đâu vậy?

- Một người... Một người bạn đáng tin!

Nhớ tới khi A Đại Nhi đập vỡ đồ rồi cười như một tiểu hồ ly kia, Alan bất giác xoa xoa mi tâm.

Nếu Alan đã nói vậy, Uy Lợi Khắc cũng không tiếp tục truy vấn nữa.

Bọn họ không đợi quá lâu, Văn Sâm và Kiều Thập đều tới rồi, phía sau còn dẫn theo một đám con cháu quý tộc.

Xuyên qua khe hở rèm cửa dùng để ngăn cách, Alan vừa hay có thể nhìn thấy được khuôn mặt mang đầy nét cười kia của Văn Sâm.

Hắn bất động thanh sắc ngồi nguyên tại chỗ, an tĩnh uống rượu cốc – tai đặc biệt mà Mộ Sắc đưa lên.

Đoàn người của Văn Sâm được đưa tới ghế dài liền ngay với ghế của Alan.

Trong số đó, Kiều Thập hiển nhiên là kích động nhất.

Trong quý tộc luôn có một vòng tròn vô hình, mà đêm nay, Kiều Thập đã bước vào được vòng tròn của Văn Sâm.

Y biết rõ, nếu có thể lật đổ được mấy vị ca ca trong gia tộc, chỉ dựa vào lực lượng của mình thì vĩnh viễn không đủ.

Nhưng có Văn Sâm, cùng với những người bạn khác tương trợ thì mục tiêu cũng gần hơn một chút.

Mọi người ngồi xuống, rượu ngon được đưa lên. Văn Sâm vỗ vai Kiều Thập nói:

- Nào, để tôi giới thiệu với mọi người. Đây là Kiều Thập của Uy Mỗ Tư gia, Kiều Thập là một anh chàng phong lưu, tối qua còn chơi một cô gái rất nóng bỏng đó. Mọi người sau này cùng chơi, nào, uống hết ly này thì chính là bạn tốt!

Rượu quá tam tuần.

Một thiếu niên cười ha ha:

- Văn Sâm, nghe nói gần đây anh đang đối phó với tên tiểu tử Alan kia, tiến hành thế nào rồi?

Văn Sâm ho khan một tiếng, nhớ tới vài ngày trước xuất trận bất lợi, có chút lúng túng:

- Sắp rồi sắp rồi!

Bỗng nhiên một thanh âm thản nhiên từ băng ghế bên cạnh truyền qua:

- Văn Sâm, Kiều Thập, chào buổi tối!

Những thiếu niên khác không hiểu chuyện gì, hai người Văn Sâm Kiều Thập đồng thời biến sắc.

Đặc biệt là Kiều Thập, càng giống như nhìn thấy quỷ vậy.

Âm thanh kia lại nói:

- Kiều Thập, ngươi lợi dụng sự tín nhiệm của ta cùng Văn Sấm cấu kết lừa ta tới quán rượu Lão Tượng Thụ rồi lợi dụng người ngoài muốn chơi ta, sau đó lại có thể coi đó như một sự cố ẩu đả ngoài ý muốn xảy ra trong quán rượu. Ta không thể không nói, bố cục này ngươi bố trí rất khá đó.

Nghe được những lời này, ánh mắt của thiếu niên bên cạnh nhìn Văn Sâm và Kiều Thập đã có chút không đúng.

Dù sao trong số quý tộc cũng có giới hạn vô hình tồn tại, mà hiển nhiên, hai người Văn Sâm nếu thật sự làm như vậy, cũng đã bước qua giới hạn này rồi.

Văn Sâm còn đỡ, Kiều Thập đã không ngồi vững nữa rồi.

Y đứng lên nói:

- Alan ngươi không được nói bậy, đêm đó chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Ta cũng bị người ta đánh một trận!

- Đó là bởi vì thiếu gia Văn Sâm chiếu cố trước, nếu không, ngươi cũng không chỉ chịu một quyền đơn giản như vậy được.

Một thanh âm khác vang lên:

- Văn Sâm thiếu gia sau sự việc không phải cũng muốn đi tìm tôi sao? Hiện tại, tôi đang ở tại đây.

Văn Sâm rốt cuộc la thất thanh:

- Uy Lợi Khắc?

- Đúng vậy, tiền của thiếu gia Văn Sâm quả nhiên không dễ lấy. Bên này cho tiền, xoay người cái liền tìm người đối phó với tôi. Nếu không phải tôi trốn mau, hiện tại sợ chỉ có thể ở địa ngục nguyền rủa cậu thôi?

Uy Lợi Khắc lạnh lùng.

Khi nghe tới đây, những thiếu niên khác dường như đã biết được đại khái. Bọn họ nhìn về phía Văn Sâm ánh mắt trở nên phức tạp, thậm chí có người lắc đầu.

Trên thực tế, giới hạn kia cũng không phải là thần thánh không thể xâm phạm.

Nhưng nếu ngươi vượt qua nó, vậy thì sẽ phải làm đẹp hơn, không thể lưu lại bất cứ dấu vết gì.

Giống như Văn Sâm hiện giờ, nếu đã vượt qua giới hạn còn khiến đối phương vẫn sống, ở trước mặt người khác để vạch trần chuyện xấu của Văn Sâm, vậy thì sau đó bất luận thế nào, những đánh giá về Văn Sâm trong nội bộ gia tộc sẽ giảm, không thể cứu vãn nổi.

Lúc này, Alan lại mãnh liệt hơn:

- Thiếu gia Kiều Thập, khi ngươi khoái trá ngồi đây uống rượu tán chuyện, ta nghĩ rằng đoạn video tự bạch của Uy Lợi Khắc đã đến tay của quý gia rồi. Mấy vị ca ca kia của ngươi, họ sẽ rất vui dùng điều này để làm một bài văn lớn đấy. Nếu ta là ngươi, hiện tại nhanh chóng lăn về nhà, nói không chừng còn có thể cứu vãn được trước khi đoạn video kia phát huy tác dụng.

Kiều Thập mặt mày xám xịt, một khi việc này đã thất bại y sẽ chịu đả kích nhiều hơn.

Dù sao y không chỉ bước qua giới hạn kia, hơn nữa còn đắc tội với nhân vật trong Bối Tư Kha Đức.

Tình hình như vậy, tự nhiên sẽ không trông cậy vào việc gia tộc sẽ nói tốt cho y được.

Vừa nghĩ tới tiền đồ ảm đạm của mình, Kiều Thập mất đi lý trí, gầm nhẹ một tiếng liền nhào về hàng ghế bên cạnh.

Sắc mặt Văn Sâm khó coi, động tác Kiều Thập quá nhanh, gã muốn ngăn cũng không kịp phản ứng lại.

Mà cử động này của Kiều Thập lại càng xác thực những gì Alan nói.

Nếu không chột dạ, đâu cần phải phản ứng kịch liệt như vậy?

Băng ghế bên cạnh lập tức vang lên tiếng trầm đục liên tiếp, trong đó xen lẫn cả tiếng đánh đấm vật lộn.

Nghe được âm thanh sợ hãi của các thiếu niên bên phía Văn Sâm.

Tiếp theo một loạt tiếng gầm rú vang lên, tấm rèm ngăn cách rơi xuống, Kiều Thập trong phòng bao cả người bay ra khỏi ghế dài, lăn tới hành lang, vài cô gái đi ngang qua sợ tới mức hét chói tai.

Trong quán bar Mộ Sắc, mọi người cuối cùng đã chú ý tới sự hỗn loạn bên này.

Alan đi ra khỏi băng ghế, lấy nhẫn bạc ra lớn tiếng nói:

- Đây là nội vụ của Bối Tư Kha Đức, xin chớ nhúng tay. Về phần những tổn thất gây ra, tất cả sẽ do bản thân ta phụ trách.

Nghe thấy hắn nói vậy, giám đốc quán bar vốn muốn tiến lên trước can thiệp, chỉ có thể cười khổ lui ra sau.

Một là Alan đã hứa hẹn bồi thường, thứ hai là tranh chấp trong nội bộ Bối Tư Kha Đức, tự nhiên không tới phiên Mộ Sắc nhúng tay vào.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!