Chương 113: Thành Viên Hắc Quả Phụ

Chương 113: Thành Viên Hắc Quả Phụ

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Cuối cùng, Alan chỉ biết bất đặc dĩ tiếp nhận hai tên gia hỏa nửa đường nhảy tới này.

Bấy giờ, thông báo nhắc nhở hành khách về việc xoát vé nhanh chóng vang lên.

Bởi vì đám người Alan sử dụng lối vào lục sắc nên không cần chen lấn một chỗ với đám người kia, có thể đi thẳng tới nơi đăng ký.

Bích Không Hào là một phi hạm được sử dụng hơn ba mươi năm, bao gồm 300 chỗ ngồi đặc biệt, có thể đón khách ở giữa Phù Không Đảo và mặt đất một cách thuận tiện.

Mỗi một khu hành chính dưới mặt đất và trên Phù Không Đảo đều có máy bay dân dụng cách mỗi tiếng một lần, phi hạm di chuyển lui tới giữa hai nơi liên tục.

Trên Phù Không Đảo vẫn có người nhậm chức quản lý các công ty hoặc nhà máy dưới mặt đất.

Bình thường họ chỉ có ngày nghỉ hoặc lễ lớn mới trở về Babylon, bằng không, đại đa số thời gian đều cư trú dưới đó.

Phi hạn di chuyển tồn tại vì lý do này, trừ cái đó ra, còn có phi hạm vận chuyển hàng hóa và phi hạm thương vị, tần suất di chuyển của tất cả đều dày đặc vô cùng.

Sau hơn một tháng rời khỏi, cuối cùng Alan sắp đặt chân xuống mặt đất.

Trong lòng hắn bấy giờ có chút kích động, chờ sau khi đáp xuống xong, sẽ có một nhân viên ngoại vụ tới hướng dẫn nhóm Alan.

Sắp xếp điểm dừng chân cho cả bọn, cũng cung cấp tình báo về Hắc Quả Phụ vô cùng kỹ càng, còn có các loại phục vụ khác.

Thời điểm nhắc tới việc này, quản gia Hải Tân nói:

- Sẽ có vài thứ khiến cậu bất ngờ đó, thiếu gia.

Alan không khỏi suy nghĩ, đến cuối cùng người hướng dẫn bạn họ là ai?

Hơn hai giờ bay, trải qua hành trình phi không dài dằng dặc, cuối cùng Bích Không Đào đã đáp xuống sân bay của khi 13.

Bởi vì bản thân Babylon bay dọc theo quỹ đạo hình cầu của Trái dất, thế nên địa phương cũng sẽ biến đổi.

Lần này bay mất hai tiếng, nói không chừng lần sau sẽ bay mất ba tiếng chăng.

Nếu Phù Không Đảo vừa lúc đi trạm dừng chân, có khả năng chỉ cần nửa giờ là tới.

Trong quá trình bay từng có hai lần đụng phải khí lưu khiến phi hạm xóc nảy, vì vậy A Đại Nhi bị say máy bay, đến khi chân đại xuống mặt đất, tiểu thư cao quý ấy vậy mà tay chân bồng bền, khuôn mặt nhỏ khả ái tái nhợt, hơn 10 phút đồng hồ im lặng khác thường.

Chờ đến khi cô nàng lấy lại tinh thần, nhóm người Alan mới rời khỏi sân bay.

Mới ra khỏi sân bay, một thân ảnh bá đạo lập tức lọt vào tầm mắt Alan.

Đối phương đứng xoay lưng về phía họ.

Hai tay chấp sau người, eo thẳng tắp, bả vai tạo thành một gốc tiêu chuẩn với mặt đất.

Trông thấy người này, đám Ba Ni lộ ra vẻ mặt nhưng trọng, trên mặt Alan hiện lên nét vui mừng, hắn hét lớn:

- Thiếu úy La Ân (La Ân)!

Nghe được âm thanh của Alan, đối phương quay người, quả nhiên là La Ân.

Bất quá hôm nay hắn không mặt áo chẽn và quần jean.

Gương mặt cương nghị là nụ cười nhẹ:

- Thằng nhóc lông trắng, quả nhiên là cậu.

La Ân chào đón Alan bằng một cái ôm thật chặt, Alan cứ thế bị hai cánh tay như thép kia kẹp chặt, thế nhưng hắn cảm nhận được sự chân thành vui sướng của đối phương.

Sau khi buông nhóc con ra, La Ân dò xét, gật đầu nói:

- Tiểu tử, cậu tiến bộ rất nhanh, nếu không phải trên thân cậu còn nhiệm vụ, tôi rất muốn trò chuyện với cậu đấy.

Bất giờ, Alan mới lấy lại phản ứng, bất ngờ hỏi:

- Tiên sinh làm việc cho gia tộc của tôi sao?

La Ân cười ha ha một tiếng, nắm chặt bả vai Alan:

- Tiểu tử, tiền lương trong quân đội không nhiều. Tôi cũng phải kiếm thêm chứ, cơ mà bất ngờ quá, không ngờ cậu lại trèo lên được Bối Tư Kha Đức.

La Ân nhìn những người còn lại, lúc lướt qua đám hộ vệ thì lơ đễnh, thế mà nhìn đến Ba Ni, Lôi Kiệt Tư và A Đại Nhi thì sắc mặt liền ngưng trọng.

Cuối cùng Al Ân mới huýt sáo nói:

- Cậu đúng là gia hỏa lợi hại, đặc biệt là tiểu quỷ và cô nàng này, đều là cấp 10, không đơn giản nha.

Alan nghe vậy liền lúng túng đáp:

- Lôi Kiệt Tư và A Đại Nhi là hậu vệ của gia tộc lớn, bọn họ là bạn của tôi.

Nghe vậy, La Ân toét miệng cuoif:

- Tôi chỉ là người vụng về, thiếu gia và tiểu thư xin đừng so đo.

Bên ngoài phi trường là một chiếc xe bọc thép, chỗ ngồi khá dư dả, Alan nhanh chóng ngồi vào ghế kế bên tài xế.

La Ân tự mình điều khiển xe, quát lớn với đám người ngồi đằng sau:

- Ở đây không có xe bay hay mấy thứ xa hoa kia, thế nên lát nữa nếu có xóc nảy, mọi người nhớ ngồi vững!

Ban đầu cả bọn chẳng để trong lòng, dù xe xóc nảy đến mấy thì thực lẹc kém nhất của họ cũng là Nguyên lực giả cấp 5, làm sao chịu không được chứ!

Thế nhưng rất nhanh, họ liền biết bản thân sai lầm cỡ nào, La Ân điều khiển xe bọc thép liều mạng chạy về hướng núi, trong núi không bằng thẳng như đường cái.

Nếu đây không phải bánh xe có thiết kệ ưu việt thì sớm bị thủng lốp rồi.

Thùng xe kịch liệt rung động, việc này khiến sắc mặt A Đại Nhi càng thêm tái đi.

Thật vất vả xe bọc thép mới dừng lại, đám người ngồi trong thùng xe nhanh chóng nhảy ra, khi ấy mới phát hiện cả bọn đang đứng tại sườn núi.

Phía sau nghiêng về trước là vách núi, bình đài bằng phẳng, phía trước là rừng núi hoang dã mênh mông.

Loại hoang này cô quạnh vô cùng, cứ như tiến vào nơi tận cùng của thế giới, khác hẳn sự phồn hoa của Babylon.

Trên bình đài là một ngôi nhà gỗ được dựng sơ xài, La Ân ra hiệu với đám người:

- Mọi người vào đi, đây là nhà an toàn của ta. Mọi hành đồng bảo mật đều được tiến hành tại đây.

Vào trong liền thấy có vài người trẻ tuổi đang làm việc, tập trung cao độ, chẳng để ý đến những người vừa vào.

- Đây là phòng làm việc của tôi, tất nhiên không so được với Babylon rồi. Thế toàn bộ tình báo của khu 13 đều nằm ở đây, chỉ cần có đủ là mua được.

La Ân vỗ vai Alan rồi nói.

Thì ra La Ân nắm giữ mảng tình báo.

- Ha ha, Cao Đức, lấy thông tin của Hắc Quả Phục ra đây, nhanh lên!

La Ân hét lớn.

Rất nhanh, một tấm bảng điện tử được đưa tới tay La Ân, trên màn hình hiện ra đoàn huy của Hắc Quả Phụ, một con nhện ghê tởm nằm trên tơ nhệ.

La Ân đưa bảng điện tử cho Alan, lấy một cái khác, vừa thao tác trên đó vừa nói:

- Đây là Hắc đoàn, chỉ ngắn ngủi nửa năm thành viên của họ đã tăng gấp đôi, từ ba người thành sáu người…

Alan điểm một cái lên bảng điện tử, đoàn huy nhạt dần, tư liệu tiếp theo hiển thị là của Đoàn trưởng.

Khi khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt, tuy trên mặt Alan không hiện lên bất kỳ biểu hiện gì, thế nhưng ánh mắt hắn lại tràn đầy sát cơ.

- Đoàn trưởng An Địch (An Địch) là khắc ấn sư cấp 11. Nam nhân âm hiểm xảo trá, mắc phải rất nhiều tội danh, nằm trong danh sách truy nã của Liên bang. Đương nhiên, trên đời vẫn còn nhiều tội phạm nguy hiểm hơn cần được ưu tiên xử lý, vì thế gã ta vẫn ung dung ngòa vòng pháp luật…

La Ân mở một cửa phòng ra, bên trong chỉ có giường chiếu đơn sơ nhưng vẫn sạch sẽ vô cùng, hắn nói với đoàn hộ vệ:

- Đây là chỗ ngủ đêm nay của mọi người.

Cũng vừa chỉ tay vào bảng điện tử.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!