Nghe thấy tiếng thét chói tai Tô Minh lăn một vòng, nhảy vọt qua tường rào bên cạnh.
"Mau cứu tôi..." giọng nữ vọng đến, hắn không quá quan tâm, cũng chẳng liên quan đến hắn nếu xinh đẹp thì làm công cụ tình dục cũng tốt, nhưng giờ hắn không có thời gian, hắn muốn đi cứu tỷ tỷ trước.
Nhảy lên lan can lầu 2 quan sát , nơi này là một công viên, không nghĩ tới chính là tiếng cầu cứu lại giống như đang chạy đến.
Nếu đây là nơi chống trải, Tô Minh còn có thể dựa vào tố chất thân thể bỏ xa nữ nhân kia, nhưng nơi này khắp nơi là phương tiện chắn ngang đường hơn nữa, còn phải chú ý zombie, cho nên căn bản không có cách nào khác.
Sau đó hơn chục con zombie vây xung quanh,”con mẹ nó” Tô Minh chửi thề.
Sớm biết như này thì đã giải quyết nữ nhân kia rồi, không còn cách nào khác Tô Minh chỉ có thể lôi búa ra chuẩn bị giải quyết đám xác sống.
Lúc này, nữ nhân lắm mồm kia vớ được chiếc thang kéo đang cố gắng trèo lên lầu, vừa quay đầu lại liền thấy đám zombie xông đến chỗ Tô Minh.
"Trời ạ, tên này muốn chết sao?" Phương Thanh thanh sửng sốt che miệng, có chút không dám tin nhìn cảnh trước mắt.
Nam nhân kia như là hổ nhập bầy dê, thong thả chém từng đầu zombie xuống. Chứng kiến cảnh này suýt làm nàng cắn phải lưỡi.
Nàng vốn đến Giang thành biểu diễn , kết quả diễn được một nửa bỗng xuất hiện tận thế, còn có cả zombie giống trong phim nữa.
chớp mắt, có ít nhất hơn phân nửa người đều biến thành zombie, hướng về người xung quanh nhào qua, rất nhanh có càng nhiều người bị lây nhiễm.
Phương Thanh thanh mặc dù được bảo hộ nhưng cũng không thể kiên trì bao lâu, vốn là muốn lái xe chạy , nhưng là không ngờ bãi đỗ xe còn nhiều hơn.
Bất đắc dĩ, bọn hắn chỉ có thể chạy tới cục cảnh sát,
tìm kiếm trợ giúp, kết quả đi đến nửa đường thì bắt gặp một đám zombie chút nữa thì cả đoàn bị diệt, Phương Thanh thanh núp bên trong cửa hàng mới thoái được một kiếp.
liền phát hiện Tô Minh nhịn không được muốn gọi Tô Minh đến cứu, kết quả động tác quá chậm, ngược lại thức tỉnh một cái zombie đuổi lên, thiếu chút nữa đem nàng hù chết.
Mà một bên khác, Tô Minh đã đem mười mấy con zombie giải quyết gọn, thu hoạch 15 tích phân, hiện tại đã có 48 tích phân rồi, có thể cường hóa một lần, hoặc là thu thập đủ 50 điểm để cường hóa rìu.
Không thể không nói, cường hóa chiếc rìu chữa cháy này quả nhiên tốt, chém mười mấy con zombie vẫn không sứt mẻ.
Vốn là rìu phòng cháy bình thường, nhưng cường hóa xong liền có thể so với thép hợp kim cao cấp.
Thu thập xong zombie, Tô Minh hướng về nơi vừa rồi phát ra âm thanh tiến đến, cho nàng cái bạt tai "Muốn sống thì câm miệng" đối với nữ nhân ngu này, Tô Minh không chút khách khí, kéo lấy nàng chạy đến một hướng khác.
Tuy rằng Tô Minh cũng không quan tâm, nhưng muốn cho nàng hiểu rõ, nơi này đã là tận thế rồi, muốn tồn tại ở nơi này tương đối phức tạp, Tô Minh rất nhanh tránh né một lượng lớn zombie.
"Ngươi, ngươi muốn đi đâu ?" Phương Thanh thanh đi theo Tô Minh , có chút run rẩy nói, vừa rồi bị tát một cái làm nàng có chút sợ hãi, càng khỏi phải nói tay hắn xách một cái búa còn dính máu, ánh mắt sắc lạnh.
Tô Minh dừng bước, "Thông báo cho ngươi biết, từ giờ trở đi, ngươi thuộc về ta, ngươi không có tư cách cự tuyệt bất kỳ yêu cầu gì, phải phục tùng mệnh lệnh, hiểu chưa?"
Phương Thanh thanh có chút sợ hãi nhìn người nam nhân này, nghe hắn nói bản năng có chút kháng cự, nàng đã cũng từng là đại minh tinh vạn người mê, chưa bao giờ bị đối đãi như vậy, "Ngươi, ngươi dựa vào cái gì..."
"Dựa vào cái gì? Dựa vào ta vừa cứu ngươi một mạng, bây giờ ngươi chính là vật phẩm thuộc quyền sở hữu của ta" Tô Minh cười lạnh một tiếng, "Hơn nữa, ta chỉ là đang ra lệnh, ngươi chỉ cần chấp hành mệnh lệnh là được rồi ~" Tô Minh giọng điệu lạnh lùng.
Phương Thanh thanh lúc này đã mộng bức, trước mắt người nam nhân này coi nàng như vật phẩm riêng tư, nàng còn chưa từng có cảm giác khuất nhục như vậy, dựa vào cái gì mình phải nghe lệnh hắn, chẳng lẽ chỉ bằng hắn cứu mình một mạng?
Phương Thanh thanh có chút không phục, nàng không cam lòng trở thành đồ chơi, bằng không chỉ dựa vào dung mạo của nàng trước kia có thể xếp vào tầng lớp thượng lưu , "Không, không có khả năng, ngươi đã cứu ta, ta có biện pháp báo đáp ngươi, nhưng loại yêu cầu này ta không thể đáp ứng..."
Phương Thanh thanh nhìn Tô Minh, âm thanh chậm rãi trả lời , "Nói xong chưa? Nói xong rồi thì lên đường..." Tô Minh mặt không biểu cảm nói.
Không đợi Phương Thanh thanh phản ứng, hắn trực tiếp liền một bàn tay đem nàng nhấc lên, tựa như xách một con gà, "Ta hiện giờ tương đối nhân từ, ngươi đã đưa tới mười ba con zombie, ta cũng trả ngươi mười ba con, vậy là bằng nhau" nói xong, Tô Minh trực tiếp xách nàng hướng đến tường vây khác đi tới.
"Không, không muốn, buông..." Phương Thanh thanh thấy thế, lập tức sợ hãi giãy dụa , nhưng cũng chẳng thay đổi được gì.
Tô Minh trực tiếp ném nữ nhân qua hàng rào khác, bị bạo lực quăng ở trên mặt đất, nhìn xung quanh thi thể la liệt trên mặt đất, làm nàng tỉnh táo lại, rít một tiếng, bất chấp trên người đau đớn, nhanh chóng bò lên...