Nhìn Kỳ Phong đã quay về và tiếp tục tu luyện Huyền Mộc công Dương CHí lo lắng suy tính không thôi.
Còn ở phía tông chủ phong 2 cha con nhà Ngô gia lúc này ngồi trong phòng nghị sự mà nói chuyện.
- ‘ Cha chúng ta có nên ngăn cản Bạch gia rời khỏi Ma Lâm đảo không. ‘
- Ngô Thanh Huy thổi nhẹ cốc trà trên tay. ‘ Không cần kệ bọn họ.’
- ‘ Thế còn chuyện Dương gia, việc luyện chế Huyền Nhân đan mấy trăm năm qua mới có người làm chúng ta có cần chuẩn bị gì trước lúc đó không.’
- Lão quay sang nhìn con trai mình. ‘ Con thấy thằng nhóc Dương gia cẩn trọng như thế là nghĩ viên Huyền Nhân đan kia trong sử sách có ghi chép nửa phần là có tác dụng thực sự sao.’
- ‘ Cha ý con không phải vậy.’
- Lão tông chủ đặt cốc trà xuống bàn rồi đứng dậy đi ra ngoài. ‘ Thôi được đằng nào Dương gia cùng với Bạch gia cũng phải diệt trừ, viên Huyền Nhân đan đó ta sẽ lây cho con sử dụng.’
- Nghe vậy Ngô Hoàng Lâm vui mừng không thôi đi lại gần cha mình nói ‘ Cha thư phòng ở bên này người đi nhầm đường rồi.’
- ‘ Nghịch tử lão cha ngươi đi đâu ngươi cũng quyết định được à.’
- ‘ Vâng vâng, lão cha đi bên này mẹ với dì đang đợi trong phòng để ôn chuyện với cha đó.’
Ở phía dưới động to lớn có một tàn tích đổ nát chỉ còn lại một ngôi nhà tranh còn nguyên vẹn.
Từ bên trong 1 thiếu phụ khá xinh đẹp dẫn theo một bé gái tầm 12 tuổi bước ra khỏi gian nhà tranh.
- ‘ Sư phụ nơi này thực sự không có gì hết sao.’
- ‘ Có, nhưng với thực lực của ta cũng không lấy được với lại này này đã có người đến trước những thứ quan trọng đã mang đi hết nên có lấy được mấy thứ kia cũng không có tác dụng gì.’
- ‘ thế có vẽ là người năm đó cứu mạng 2 anh em con đã lấy hết đồ ở đây rồi.’
- ‘ Thôi không sao, lần nầy chúng ta cũng có thu hoạch lớn rồi.’
Người phụ nữ mở lòng bàn tay có 1 cây linh được 5 cánh đang lơ lửng trên lòng bàn tay.
- ‘ Nếu như lời con nói người kia dùng 2 chiếc lá của thất tinh thảo nào giúp 2 anh em khai phá thể chất thì tương lai Thái Thuỷ tông ta ít nhất cũng có thêm 5 cái thiên tài trời sinh.’
- Nắm bàn tay nhỏ bé của nữ đệ tử. ‘ Được rồi chúng ta đến Yêu Hồn phái gặp lại bạn cũ cũng thử xem đến đó có thể nhờ bọn họ tìm anh trai con không.’
Ngự thổ xuyên qua lòng đất đại trưởng lão đương thời Thái Thuỷ Tông Lê Hoa Vân. Nhẹ nhàng đưa 2 thầy trò lên 1 đám mây nhỏ rồi di chuyển lên nó về phía xa.
- ‘ Nhớ lại ngày đó ta ra biển đó lão tổ về tông đi qua đây không nhờ lại gặp con lúc chỉ còn 1 hơi thở. Nếu lần đấy ta không theo cảm giác ra tay cứu giúp thì làm sao có thể phát hiện ra con có cái thể chất mà bao đời thái thuỷ tông luôn tìm kiếm. Thái Thuỷ Thánh thể đúng là không uổng bao năm chúng ta chờ đợi, Thái Thuỷ Tông ta cuối cùng cũng có đệ tử học được thân truyền thực học của tông môn.’ Lê Hoa Vân cảm thán không thôi.
- ‘ Kỳ Nhi lần này nếu không gặp lại anh trai con khi vào tu luyện mấy trăm năm con có buồn không.’
Cô ngóc Kỳ Nhi khuôn mặt vẫn lạnh tanh lắc đầu.
- ‘ Con sẽ không buồn. Anh con nếu không tìm thấy thì chắc vẫn còn sống hơn thế có thể đang sống rất tốt ở nơi nào đó.’
Lê Hoa Vân xoa đầu cô bé lòng yêu mến không thôi.
Mấy ngày sau 2 thầy trò Lê Hoa Vân cũng bay tới Ngô gia thành lúc này đã có rất nhiều trưởng lão Yêu Hồn phái đứng đợi ở đó.
Khi thấy 2 người đó tới gần tông chủ Ngô Thanh Huy cũng nhanh chóng ngự không bay chắp tay đến tiếp đón.
-‘ Vân đạo hữu lâu năm không gặp không ngờ đạo hữu đã đột phá kết đan.’
- ‘ Ngô tổng chủ quá khách khí rồi ta thấy tông chủ tu luyện mấy năm nữa cũng có thể đột phá lên kết đan kỳ.’
- ‘ Đâu có đâu có ta đây tuổi thọ gần hết đi còn cần phải có người năng làm sao có thể nghĩ đến chuyện kết đan.’
- ‘ vậy sao, ta lại không thấy thế đâu.’
- ‘ Mà thôi, mời đạo hữu vào tông môn ta nghỉ ngơi trước đã.’
- ‘ Được mời đạo hữu dẫn đường.’
Nói rồi cả đoàn người đi vào trong thành đi đến quảng trường nội thành lúc này đã có 1 trận pháp dịch chuyển đã chuẩn bị sẵn.
- ‘ Vân đạo hữu bé gái này không lẽ là đệ tử đạo hữu mới thu nhận.’
- ‘ Đúng vậy, việc lần này ta tới đây cũng là vì nó.’
- ‘ Vậy sao.’ Ngô Thanh Huy nhìn về cô nhóc có vẻ tầm ngâm.
- ‘ Cô bé có một anh trai sống trên Đảo Ma Lâm nhưng do chiến tranh mà đã lạc mất, nếu được mong đạo hữu giúp đỡ.’
Tuy mở miệng nói là giúp đỡ nhưng ngữ điệu và khí thế của Lê Hoa Vân luôn ấp đảo Ngô Thanh Huy.
- ‘ Được được, dễ nói.’
Thoát khỏi chuyển tống trận ở quảng trường lớn trong một thung lũng bao vây bởi nhiều ngọn núi đám người không ở lại đây lâu đã ngự không đến tông chủ phong.
Bước vào chính điện tông chủ phong chủ khách điều ngồi vào vị trí thì một đám nữ hầu liền đi vào bưng theo đủ loại đồ ngon đặt lên bàn mỗi người.
- Ngô Thanh Huy dơ tay lên mời. ‘ Vân đạo hữu đường xa đi đến chơi, chỗ ta có ít đồ dân đã mời thưởng thức.’
Nhìn đống đồ ngon trước mặt Kỳ Nhi nước đã chảy dài nhưng thấy sư phụ không liên tiếng hay động đũa cô bé cũng chỉnh lại tư thế ngồi đàng hoàng.
- ‘ Chuyện ta vừa nói Ngô đạo hữu có nhớ chứ, ta muốn tìm một người mông các hạ xem xét.’
Nói rồi Lê Hoa Vân liền lấy ra một bức tranh cho nó lơ lửng trước giữa điện.
Nhìn vào bức hình một số người đang ngồi trong chính điện liền ngạc nhiên nhất là người của Dương gia.
- ‘ Người này hình như ta đã thấy qua có vẻ cũng là đệ tử của tông ta.’
Nghe vậy Kỳ Nhi liền vui mừng nhìn về sư phụ mình. Lê Hoa vân cũng xoa đầu cô bé.
- ‘ Vậy Ngô đạo hữu có thể kêu gọi đệ tử đó đến chỗ này cho 2 thầy trò ta gặp gỡ được không.’
- Ngô Thanh Huy liếc mắt về Dương Chí đang ngối phía dưới. ‘ Thế Vân đạo hữu phải hỏi Dương Chí trưởng lão của tông ta xem thế nào.’
Nghe vậy Lê Hoa Vân cũng thuận theo ánh mắt Ngô Thanh Huy nhìn sang. Dương Chí thấy vậy liền đứng chạy cúi người.
- ‘ Thưa tông chủ và sứ giả người này là đệ tử mới thu nhận của ta, lúc này nó đang bế quan tu luyện nên ta không thể đã nó đến đây. Nếu được 2 vị sứ giải có thể đợi thêm 2 tháng khi tiểu đệ tử ta tu luyện xong sẽ dẫn đến gặp các vị.’
Nghe vậy Lê Hoa Vân chưa có ý kiến gì Ngô Thanh Huy đã liền nói sen vào.
- ‘ Không đúng ta nghe con trai ta nói tiểu bằng hữu này là đệ tử tập dịch đợt trước sắp tới sẽ tham gia tuyển chọn đệ tử ngoại môn chúng ta, sao giờ lại bế quan 2 tháng.’
Kỳ Nhi nghe 2 người nói vậy liền ôm lấy cánh tay sư phụ mình vẻ mặt rất lo lắng vì Yêu Hồn phái là tông phái thuộc tà đạo đường trong Liên Minh các Tông Phái. Còn Thái Thuỷ Tông thì mới gia nhập chính đạo đường gần đây không còn ở thế trung lập. Việc hôm nay đến đây ý định chính là huỷ toàn bộ hợp tác xưa nay của giữa 2 tông.
Lê Hoa Vân vỗ vai an ủi cô bé sau đó vẻ mặt không có thiện ý nhìn về Dương Chí.
- ‘ Giờ ta chỉ hỏi người đó đang ở đâu.’
Dương Chí lúc này lưng chày đầy mồ hôi, Dương Tuấn bên cạnh thấy vậy liền đứng dậy nói.
- ‘ Thưa sứ giả tiểu đồ của Dương Chí trưởng lão đúng ta đang bế quan muốn đột phá 36 huyền quan bên trong nên Dương Chí trưởng lão đã báo cáo cho ta là đại trưởng lão là ta muốn đệ tử rút khỏi khảo hạch tuyển chọn đệ tử ngoại môn lần này.’
- ‘ Vậy giờ ta có thể đến gặp tiểu hữu đó không.’
- ‘ Chuyện này..’ Dương Tuấn cũng hơi ập ngừ.
Ngô Thanh Huy thấy vậy liền nói.
- ‘ Chuyện này chắc được để ít ta bảo con trai ta dẫn các vị đến chỗ động phủ Dương chí trưởng lão. Nhưng ta nghĩ Vân đạo hữu đến đây không chỉ có việc này, vậy đi ta sẽ bảo con trai ta Ngô Hoàng Lân dẫn đệ tử đạo hữu đi gặp anh trai con bé trước.’
Nghe vậy Kỳ Nhi liền giật ống tay áo sư phụ mình, Lê Hoa Vân thấy vậy không yên tâm lắm nhưng nhớ đến nhiệm vụ lão tổ giao liền cũng đồng ý.
- ‘ Vậy phải phiền Ngô đạo hữu.’
- Ngô Thanh Huy chỉ nở mụ cười rất tươi. ‘ Hoàng Lâm con đưa vị tiểu cô nương này đến động phủ Dương Chí trưởng lão đi.’
- ‘ vâng, thưa cha.’
Nói rồi hắn đứng dậy đi lại chỗ kỳ nhi mời cô bé.
- ‘ Kỳ nhi con cầm lấy cái này trước.’
Lê Hoa Vân đưa 1 viên đá màu xanh lam cho cô bé rồi mới để Kỳ Nhi đi cùng Ngô Hoàng Lâm ra ngoài chính điện.
- ‘ Được rồi mọi người ngồi xuống, bây giờ chúng ta giờ vào chuyện chính.’