Chương
6:
Bướng Bỉnh
Sinh ra đã là một đứa con gái cứng đầu, tôi luôn chỉ làm theo ý mình mà không thèm để ý đến xung quanh.
Và dường như có lẽ tôi chưa sai bao giờ.
Có thể do tôi may mắn hay sao?
Tôi nghĩ bản thân mình khi ra ngoài đời đã rất dễ dàng.
Nhưng càng ngày tôi thấy càng khó.
Có nhiều sự thật mà tôi thật sự muốn quên đi rất nhiều, muốn trốn nó nhưng sao lại thấy khó quá.
Tôi ngoan cố cho rằng mọi thứ tôi làm lúc nào cũng đúng nhưng đó chỉ là phương diện của chính tôi.
Tôi muốn điều khiển cuộc sống này của tôi nhưng chắc có lẽ tôi đã lầm.
Tôi càng cứng thì đời lại càng cứng hơn.
Tôi buồn. Buồn vì nhiều thứ.
Nhưng tôi vẫn phải sống, phải sống vì chính bản thân tôi.
Biên Hoà
16/4/2015