Chương 17: Gửi Cho Cô Bé Mà Tôi Quý

Boo Bubi

Chị đã đọc nhưng thứ em viết về cảm xúc mà thời gian vừa qua em đã cảm nhận. Chị thì chỉ có những điều này nói với em thôi, chị mong em hay vững bước lên và vượt qua khó khăn nhé.

- Bạn bè ừ thì là bạn. Bây giờ em mới chỉ là học sinh năm đầu của cấp 3 thôi, trong khi đó chị đang là cuối đời học sinh. Chị tự nhận xét bản thân mình không hề hơn ai, rất đỗi bình thường và có đôi chút gọi là ích kỉ và bất tài. Cũng giống như những gì em viết, chị cũng khá giống em nhưng chị cũng giống như những cô bạn của em bởi căn bản chị cũng là con người. Bỏ qua họ đi em à, nếu gặp lại hãy chào và nói lời cảm ơn về quá khứ, đừng suy nghĩ quá nhiều.

- Chị biết gia đình em cũng khá là cố chấp cho chuyện trưởng thành và học tập của em nhưng em nên nhớ cha mẹ lúc nào cũng yêu thương mình nhất. Em hãy thử bỏ ra một ngày viết suy nghĩ của em vào một tờ giấy rồi gửi nó bằng một lá thư không tên đến mẹ, em sẽ bất ngờ với phản ứng của mama em đấy.

- Học sinh dù ngắn hay dài vẫn sẽ có kỉ niệm vui với buồn nhưng không nên quá coi trọng một thứ, em hãy lên cấp ba rồi mọi thứ sẽ khác. Đừng quá bó mình, đừng nhìn quá vào thất bại, đừng suy nghĩ quá nhiều về sự lựa chọn sai lầm, đừng quá giả tạo về một con người hoàn hảo. Em hãy bộc trực ngay tính cách, im lặng đôi khi chỉ khiến mọi thứ tệ hơn. Nên nhớ về nó nhé.

Chúc em có 3 năm vui vẻ tại cấp 3

Biên Hoà

09/08/2015

7:40 pm