Chương 5: Hai Thế Giới

Sau khi Trần Tiêu khảo thí, không khí tại thao trường trở nên bình tĩnh hơn, vì không còn xuất hiện những hạt giống xuất sắc như Triệu Thu Nhiên hay Lữ Hoàng nhưng vẫn có vài bất ngờ.

Lý Hiện có Thủy căn hoàng thể, nếu theo thứ tự đánh giá thể chất là Phàm, Chân, Hoàng, Bảo, Linh thì cũng thuộc xếp hạng loại ưu. Điều này làm đám bạn Nghiên cứu viện của Lý Hiện lấy làm lạ khi từ nhỏ tới giờ chẳng thấy trên người tên này một chút khả năng về thủy thuộc tính gì cả.

Đinh Thế Huynh là người thứ hai đạt được thiết bì sau Trần Tiêu đồng thời có tư chất Man lực chân thể cũng được xếp loại ưu. Đáng lẽ nếu xếp loại theo thang hạ, trung, thượng, ưu, đỉnh thì Đinh đại ca chỉ cỡ trung thượng thôi nhưng vị sứ giả Thú Hoàng môn lại chuyên nghiên cứu đặc điểm về cơ thể của các hoang thú lại thấy trong người cậu có một chút huyết mạch của Vu tộc thượng cổ. Thế nên tận lực lôi kéo cậu về môn để có thể kích phát huyết mạch thể chất vô địch đó.

Còn Ngô Long thì là một trường hợp khá kì lạ, cậu ta mặc dù là Thổ căn phàm thể nhưng lại trong cơ thể có mang hỏa chủng. Mang trong mình hỏa chủng lại có thổ căn, tiềm năng Ngô Long sẽ có thể dung hợp thành địa hỏa rất thích hợp cho luyện dược hoặc tu luyện công pháp Hỏa thuộc tính, điều này cũng dấy lên một hồi tranh đoạt nhỏ giữa các vị sứ giả.

Sau khi khảo thí hai phần đầu kết thúc, những thí sinh có tư chất từ ưu thượng trở lên đều được đặc cách miễn khảo thí nội dung cuối cùng. Dù sao các vị sứ giả cũng không muốn tạo ảnh hưởng xấu đối với tâm cảnh với những đệ tử đầy tiềm năng này.

“Xếp hạng loại thấp phải kiểm tra làm mình có chút cảm giác ghen tị với tư chất ưu và đỉnh của đám Ngô Long thật.” – Trần Tiêu cảm khái.

Hiện giờ đang có gần một trăm người đạt yêu cầu khảo nghiệm tập trung trước mặt các vị sứ giả để chuẩn bị bắt đầu khảo thí cuối cùng. Nên biết rằng số lượng người tham gia khảo thí là hơn bốn ngàn người, có rất nhiều con cháu các gia tộc, thế gia khắp đất nước về đây để khảo thí, nhưng tỉ lệ được chọn vẫn là vô cùng thấp cho thấy sự khác biệt về tư chất. Nếu tư chất cao thì sẽ dễ dàng trở thành các tu luyện giả mạnh mẽ, còn không chỉ là một phàm nhân bình thường – một con kiến hôi trong mắt các cường giả có thể dời sông lấp biển.

“Tất cả nghe đây.” – Tiếng của sứ giả Hỏa Vân tông truyền khắp thao trường.

“Các ngươi tuy rằng đã đạt yêu cầu của khảo thí nhưng trong tông môn chúng ta tư chất của các ngươi cũng chỉ là tầm thường mà thôi, nhiều như lá mùa thu vậy. Nên bây giờ khảo nghiệm thứ ba sẽ kiểm tra tâm tính của các ngươi, những kẻ không có ý chí thì tu hành cũng chẳng có ý nghĩa gì, cứ an phận mà làm một phàm nhân, sống sung sướng một đời cũng đã là đủ rồi. Các ngươi hiểu chứ?”

“Đã rõ thưa ngài tông sứ.” – Các thí sinh đồng thanh đáp.

“Vậy ta cũng nói thể lệ lần này. Người nào dưới uy áp của chúng ta mà đứng vững trong 1 nén hương thời gian (khoảng năm phút) thì sẽ chúng ta chọn làm tạp vụ, ai qua được 3 nén hương thời gian thì làm tạp đồ. Tất cả sẵn sàng chưa?” – Sứ giả Hỏa Vân tông thông báo thể lệ.

“Bắt đầu!”

Tiếng hô vừa dứt, uy áp khổng lồ của bốn vị giám khảo cũng phát ra đè ép các thí sinh ngay lập tức. Có kẻ tư chất miễn cưỡng đạt yêu cầu lập tức sùi bóp mép ngất đi, những kẻ tốt hơn một chút thì chỉ chịu được thêm nửa nén nhang là ngã xuống ngất xỉu. Trần Tiêu nhờ thường xuyên sử dụng nến thất trầm làm cho thức hải chỡ nên kiên cố hơn bình thường mới chịu đựng qua được một nén hương thời gian nhưng càng về sau càng vô cùng khó khăn khi các vị giám khảo cũng tăng uy áp của mình lên.

Đến khi khảo nghiệm còn nửa nén hương thời gian thì uy áp lên tới đỉnh điểm, nhiều thí sinh chịu không nổi uy áp bậc này thất khiếu chảy máu thổ huyết ngã gục giữa đương trường. Về phía Trần Tiêu, đôi tai cậu rỉ máu, mắt đầy những lằn đỏ, cậu có cảm giác không xong, ý thức gần như sụp đổ thì trong đầu xuất hiện dị biến.

Trần Tiêu cảm thấy sâu trong thức hải mình có một giọt nước màu lục lơ lửng, sau đó giọt nước ấy rơi xuống thức hải của cậu, một cỗ năng lượng tích cực tràn đầy tỏa ra khiến tinh thần cậu trở nên thư thái, dễ chịu hơn rất nhiều, ý thức không còn dấu hiệu sụp đổ nữa. Khi tinh thần của Trần Tiêu đang đắm mình trong cảm giác thoải mái này thì tiếng trống vang lên, khảo nghiệm đã kết thúc.

Trần Tiêu bất giác nhìn xung quanh, có hơn hai mươi người vẫn còn đứng vững khiến cậu bất ngờ. Bởi vì uy áp từ các vị sứ giả rất kinh khủng, Trần Tiêu phải nhờ những phương pháp có được trong Bách thảo kinh cùng với giọt nước màu lục kì lạ kia mới có thể vượt qua được.

“Có lẽ mình vẫn chưa đủ chăm chỉ, may mắn thành công đạt được thiết bì đã khiến mình sinh ra cảm giác tự mãn rồi. Mình tuy có Bách thảo kinh nhưng những người đó cũng là trọng điểm bồi dưỡng của các thế gia, thế lực lớn.” – Trần Tiêu thầm nghĩ

“Vẫn còn rất nhiều thứ mà mình chưa tìm hiểu trong Bách thảo kinh, mình cần phải cố gắng hơn nữa khi gia nhập tông môn, với Bách thảo kinh chắc chắn mình sẽ không thua kém bất kỳ ai.” – Trần Tiêu nắm chặt quyền, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

Nhưng Trần Tiêu không có nghĩ đến, lần khảo thí thứ ba này tồn tại giống như một cửa sau cho các con cháu thế gia vậy, dù đa phần là phàm nhân nhưng với tài lực của các gia tộc lớn thì một vài tu sĩ cấp cao cũng chưa chắc sánh bằng, các tu sĩ có thể tăng thêm quan hệ cũng không tệ. Những tên con cháu đứng vững được đều nhờ dùng một lượng tài phú lớn để đổi Phá Uy phù, một loại phù chú hạ phẩm chuyên dùng để triệt tiêu uy áp của những tu sĩ, hiệu quả càng giảm đối với các tu luyện giả cấp cao.

Cuối cùng là phần gia nhập tông môn, Trần Tiêu đương nhiên chọn Dược Linh tông, trước khảo thí cậu đã nhắm đến tông môn chuyên về luyện dược này và vì trong tay cậu còn có Bách thảo kinh thì sao phải chọn những tông môn khác hạn chế lợi thế của chính mình.

Lý Hiện lại lần nữa gây bất ngờ cho đám Trần Tiêu khi chọn Thượng Khê cốc, cậu giải thích rằng cần phải có người chăm sóc cho Triệu sư muội, sợ Triệu sư muội làm Chưởng môn đệ tử cô đơn không ai nói chuyện sẽ không tập trung tu hành được. Ai nghe vậy cũng đã hiểu tâm ý của Lý Hiện, cười cười lần lượt chúc mừng, chỉ có hai khổ chủ thì ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì.

Vị sứ giả Hỏa Vân tông thì bảo Ngô Long chỉ cần trong hai năm vượt qua thử thách ngoại môn trở thành nội môn đệ tử thì sẽ nhận cậu làm chân truyền đệ tử. Đương nhiên trong khi tu hành thì lão cũng hứa sẽ ra sức để cậu có thể đạt được điều kiện đề ra. Điều kiện này thật sự rất hấp dẫn nên đã thuyết phục được Ngô Long đồng ý gia nhập.

Thú Hoàng môn đợt khảo thí này gần như trắng tay khi những thí sinh tư chất cao đều chọn các tông môn khác, may mắn Đinh Thế Huynh quyết định gia nhập làm sắc mặt vị sứ giả bớt u ám đi không ít. Khi được hỏi sao không chọn Hỏa Vân tông chú trọng công kích rất thích hợp với thể chất của mình, Đinh đại ca thành thật nói ra là đầu óc mình đơn thuần lại không có thông minh cho lắm sẽ khó có thành tựu khi học công pháp của Hỏa Vân tông nên chọn con đường kích phát huyết mạch và luyện thể bên Thú Hoàng môn.

Khảo thí kết thúc bằng những tiếng trống vang rền, những trưởng bối gia tộc, thế gia cùng với các thí sinh thất bại trong kì khảo thí này lần lượt giải tán. Những tân đệ tử thì tiến về các phi chu của tông môn mình đã chọn và đi cùng các sứ giả về môn phái của mình.

“Không cần lo lắng. Sau này các ngươi sẽ có những dịp để về thăm quê nhà của mình, nhưng đã đặt chân lên con đường này thì dù sao cũng sớm sẽ rũ bỏ đi quá khứ phàm nhân. Các ngươi phải học cách chấp nhận điều đó.” – Dược Linh sứ giả lên tiếng, trong câu nói mang theo ý tứ răn dạy.

Trần Tiêu trên chiếc phi chu, nhìn về phía các đồng bạn đã khuất tầm mắt, lại nhìn về phía Trần lão sư và những người khác, lòng lại bồi hồi. Giờ họ đã là hai thế giới khác nhau, nhưng những kỉ niệm về quá khứ phàm nhân sẽ luôn nằm trong tâm trí của Trần Tiêu, ngay cả sau này cũng vậy.

Khi chiếc phi chu bắt đầu khởi hành tiến về tông, Trần Tiêu nhìn về phía Nghiên cứu viện thật lâu, cho đến khi bóng dáng của nó ngày càng nhỏ lại và khuất sau làn mây, cậu mới xoay người, đôi mắt nhìn về hướng con đường mới trong nhân sinh của mình.