Trong một thâm sơn cùng cốc âm u , lan tỏa dày đặc sương mù mờ ảo , tỏa ra mùi hương đặc trưng của hoa túc bạch , lúc này trên một tảng đá to tròn gồ ghề có một cỗ thân thể đang nằm bất động trên đấy , cỗ thân thể không biết đã nằm tại nơi này từ bao lâu nhưng trên thân thể đã xuất hiện rất nhiều vết bụi bặm dường như đã trải qua vô số năm tháng tuế nguyệt .
Cỗ thân thể này hình dáng là một thiếu niên trên thân mang lấy một bộ lam y màu nhạt , tuổi của hắn ước chừng khoảng tầm hai ba hay hai tư gì đấy khuôn mặt có phần tuấn tú đặc biệt với đôi thanh mi tú mục rạng ngời càng tô thêm vẻ đẹp ma mị trên khuôn mặt
Bầu trời hiện tại đang ở đỉnh đồi , sắc trời trở nên đỏ rực , một vài tia chiều tà len lỏi xuyên qua những làn sương mù mờ ảo chiếu thẳng vào mắt của thiếu niên .
Khiến cho hai mắt của thiếu niên không kịp thích nghi được ánh sáng vừa mở mắt ra liền nhắm lại , có lẽ là do hôn mê quá lâu nên khi gặp tia nắng gắt liền khiến hắn không thích ứng .
Phải qua một hồi lâu , thiếu niên mới từ từ mở mắt ra . Sau đó ngồi dậy đầu óc của hắn có chút đau đớn vội vàng đưa tay lên xoa xoa cái đầu qua một lúc cảm giác đau đớn dần tan đi
Thiếu niên mới định hình lại , trong đầu của hắn hiện tại đang mơ hồ trỗi dẫy rất nhiều ký ức cũ kĩ , những ký ức này tưởng chừng như chôn sâu vào đáy lòng nhưng thời khắc này nó như là còn mới sống động đến lạ thường hiển hiện trong tâm trí của hắn .
Thiếu niên tên Dương Vũ là người của địa cầu Năm lên 14 chứng kiến cha ruột chết thảm trong tai nạn , sau đó gia đình chuyển lên thành phố sầm uất sài gòn sinh sống mong đổi vận , nhưng lại không ngờ bắt đầu từ đây hắn trải qua cuộc sống như địa ngục , bị cha dượng hành hạ đánh đập , bị bạn bè chà đạp xem thường , người mình thích lại quay lưng từ chối phủ phàng , kẻ xấu thì rắc tâm hãm hại phải lao vào cảnh tù tội , rồi cuộc đời phải bỏ mạng tại chốn lao tù .
Vì chết quá uất ức , oán niệm vẫn còn , nên hắn đã đi vào con đường ngạ quỷ , thể linh hồn không thể siêu thoát , rơi vào tâm cảnh oán niệm , cứ thế lưu lạc khắp chốn , đi qua đồi này , núi nọ năm tháng đau khổ dần trôi vô định , mãi đến một ngày dị tượng lôi kiếp xuất hiện mới khiến hắn rơi vào thời không trở lại với thân thế tiền kiếp này của mình .
Dương Vũ thở dài buồn bã .Tại thời điểm rơi vào tâm cảnh oán niệm , hắn cũng đã nhìn thấy rõ sự luân hồi trầm luân thế tục của chính bản thân mình từ quá khứ đến thực tại , từ Tiền Kiếp đến hậu kiếp cũng chỉ là một màu đen u tối ảm đảm .
Tại kiếp này Dương Vũ sinh ra là con cháu hoàng tộc Phù Lam , một quốc gia nhỏ nằm ở phía nam thuộc Đại Lục Thiên Hành , Phù Lam cũng như bao quốc gia khác tại Đại Lục , nơi này lấy võ vi tôn , lấy võ định quốc định quốc nên càng xem trọng kẻ mạnh , mà Dương Vũ thân là huyết mạch hoàng tộc nhưng lại là một phàm thể , không có linh căn , nên từ nhỏ Dương Vũ luôn bị người trong hoàng tộc xa lánh , hắc hủi và hà khắc khiến bản thân hắn dần trở nên yếu đuối và tự ti
Trước cái chết của mình tại thế giới này Dương Vũ vẫn nhớ rõ , đó là vào thời điểm 10 năm về trước tại chính khu vực vùng núi Tà Lĩnh . Bầu Trời đêm mưa rơi tầm tã , sấm chớp nổi lên ầm ầm , gió rét thổi ào ạc kéo theo đó những tán cây nghiêng ngả ào ào .
Trên một vách đá cao treo leo tại vùng núi Tà Lĩnh . Lúc Này có một thiếu niên dáng người mảnh khảnh tuổi tầm 15, 16 đang quỳ trên mặt đất thấm chịu từng cơn gió rét , từng cơn mưa nặng hạt rơi thẩm thấu vào da thịt , lạnh lẽo cay đắng khóc than !
- Ta từ khi sinh ra đã không còn thấy mặt mũi mẫu thân ta , từ nhỏ đến lớn ta luôn trải qua cuộc sống cô độc , luôn bị người khác hắc hủi và xa lánh , đến những người gọi là cùng huyết thống cũng xem ta như một kẻ xa lạ .
- Những lúc như vậy ta chỉ muốn buông xuôi chấm dứt tất cả ...... nhưng ông trời lại cho ta cơ hội gặp được nàng , để cho nàng đến với ta . Để cho ta hiểu được cảm giác hạnh phúc và yêu thương là như nào ..... Người khác xa lánh ta , nàng lại không , người khác ức hiếp ta , nàng lại đứng ra bảo vệ ta .
- Ta tưởng cuộc đời này của ta , chỉ cần có nàng là đủ ! , ta tưởng ông trời sẽ không lấy của ai hoàn toàn tất cả ... Nhưng hiện tại ta đã sai .
- Ta sai vì ta đã quá yêu nàng ..... Ta sai vì ta đã tin tưởng người mà ta yêu .
Hắn gằn giọng nói ra , hai dòng nước mắt rơi dài trên khuôn mặt hòa tan vào những giọt mưa nặng hạt cuốn trôi đi . Tô lên sự đau đớn , thống khổ và oán hận của cuộc đời hắn .
Thiếu niên này không ai khác đó chính là Dương Vũ
Phía trước hắn lúc này có 1 người nữ và 2 nam , người nữ thân nhỏ nhắn mang trường y màu hồng , khuôn mặt nàng khá là xinh xắn có đôi mắt phượng mài ngài tinh xảo toát lên dáng vẻ tựa như tiên nữ hạ phạm . Phía sau nàng là hai hắc y nhân cao to vạm vỡ , khuôn mặt che khăn kín mít , trên tay cầm hai thanh loan đao sắc lạnh vô cùng hướng về phía Dương Vũ thị uy .
Thiếu nữ cầm ô đứng trước mặt Dương Vũ thở dài buồn bã hai mắt nàng cũng đã ngấn lệ rơi , nhìn Dương Vũ mà lòng quặn đau
- Tấn Vương Thái Tử 12 tuổi đã đạt cảnh giới võ đồ tứ trọng đã là thiên kiêu chi tử vạn người kính nể , 16 tuổi đã đạt cảnh giới võ tướng nhị trọng , 18 tuổi đạt võ vương tứ trọng , thân sinh ra đã mang thánh tử thiên thể vạn người có một !
- Là thiên tài trong thiên tài của Phù Lam quốc , lại được Bệ Hạ ưu ái , sắc phong Thái Tử Đông Cung tương lai kế vị đại nghiệp .... Còn ngươi thì sao hả ? Bản thân của người như thế nào......đến hiện tại vẫn là một phàm thể vô dụng , phế vật ! Làm sao ngươi lo được cho ta , Làm sao có thể che chở cho ta ? ... Làm sao có thể thỏa mãn được tham vọng của ta , ta dù gì đi nữa cũng chỉ là nữ nhân yếu đuối cũng cần một bờ vai vững chắc để nương tựa .
- Nên ...... Dương Vũ xin thứ lỗi cho ta , ta cũng vì tương lai của ta ... cũng vì gia tộc của ta, ta không thể nào làm khác ! .... Lúc trước ta quan tâm đến ngươi cũng chỉ là xuất phát từ lòng thương hại của ta đối với ngươi , nên ngươi đừng tự lưu luyến làm gì .
Dương Vũ nghe nàng nói vậy lòng hắn nỗi lên một cỗ chua xót đau khổ tột cùng hắn nhìn thiếu nữ , hai mắt đỏ hoe đổ lệ gằn giọng thét to thấu tận trời đêm mưa gió , như muốn lan tỏa đi bao nhiêu đau khổ uất hận hắn đã trải qua .
Nhìn hắn hiện tại như vậy khiến Lòng nàng càng thêm đau đớn , nhưng nàng không thể nào làm khác . Vì tương lai của nàng , vì gia tộc , nàng bắt buộc phải làm như vậy chỉ khi Dương Vũ chết đi thì hôn ước của nàng và hắn mới chấm dứt hoàn toàn , chỉ khi hắn chết đi thì con đường tương lai của nàng mới rộng mở , nên nàng phải quyết tâm triệt triệt để để chấm dứt tất cả .
- Thứ lỗi cho ta .
Dứt lời nàng quay lưng bước đi . Vào thời điểm này nàng không muốn chứng kiến thêm một hình bóng hay bất kỳ khoảnh khắc nào của hắn nữa , nàng của hiện tại chỉ muốn đi thật xa , đi thật nhanh khỏi nơi này xóa tan mọi đau khổ và u buồn về hắn .
Hai tên Hắc Y nhân nhìn thiếu nữ quay lưng đi , cả hai cũng bắt đầu hành động một tên trong số chúng bước lên cầm loan đao sáng bóng sắc lạnh , ánh mắt sắc bén hướng đến Dương Vũ hừ lạnh một tiếng , liền một đao vung lên quét ngang chém thẳng vào yết hầu của Dương Vũ khiến hắn lúc này bất chợt cảm thấy vùng cổ mình dần dần trở nên lạnh toát và đau đớn tột cùng .
Hai mắt hắn đỏ ngầu , máu cũng bắt đầu rỉ , lòng hắn đau thắt lại , ánh mắt có phần oán hận nhìn chằm chằm vào bóng lưng của thiếu nữ mà lòng nỗi lên một cỗ sát khí nồng đậm dâng cao Nhưng bất quá hiện tại Dương Vũ đã không thể .
Hắn của hiện tại đã quá mệt mỏi , tâm không còn muốn suy nghĩ và vướng bận thêm nữa , hai mắt chỉ muốn nhắm lại thật nhanh , chấm dứt tất cả , chấm dứt cuộc đời tan thương đau khổ của mình .
Quay về thực tại Dương Vũ lắc đầu nở một nụ cười gượng gạo đau khổ , ánh mắt rơi vào chiếc hắc nhẫn bằng thiết trên ngón tay trỏ của mình . Chiếc hắc nhẫn này toàn thân chỉ là một màu đen kịt u ám ma mị , xung quanh bề mặt thì tròn trĩa bằng phẳng , họa tiết thì chỉ có duy nhất hai dòng phù văn cổ được khắc trong lòng nhẫn .
Vào thời điểm sắp chết Dương Vũ vô tình có được chiếc hắc nhẫn này , chính chiếc hắc nhẫn này đã đưa Dương Vũ rơi vào tâm cảnh oán niệm Và cũng chính nó đã cho hắn cơ hội trở lại như ngày hôm nay , mặc dù sự thấu hiểu về bí ẩn của hắc nhẫn đối với Dương Vũ vẫn còn có hạn , nhưng với sức mạnh kì dị mà Dương Vũ nhận được từ chiếc hắc nhẫn càng khiến tâm can của hắn ít đi phần u sầu
- Đã trải 2 kiếp người , rốt cuộc cũng đều thất bại như vậy ư ? .... Thật không can tâm mà !
Dương Vũ hít vào một hơi sâu , sau đó thu hồi lại ánh mắt qua một khoảng thời gian nhất định hắn từ từ cũng đứng lên , bắt đầu dạo bước một vòng xung quanh xem xét kết cấu địa thế sơn động này , chỉ thấy rằng nơi này đoán chừng cao hơn 2 trượng , chiều ngang hơn 6 bộ thiết nghĩ sơn động này cũng không rộng lớn cho lắm , phía trên các mảng đá phủ đầy các thạch nhũ nhiều màu lung linh lấp lánh , bên dưới nền đất lại là một dãy hoa trắng 6 cánh đẹp mắt lạ thường , xung quanh là sương mù mờ ảo bao phủ cùng với đó là một vài tia nắng ngoài cửa động lan tỏa vào thật giống như là một tiên động nhân gian .
Trong lúc Dương Vũ đang tìm hiểu kết cấu sơn động , bất chợt phía sau lưng hắn có một giọng nói lạnh lẽo khàn khàn cất lên .
- Tiểu Tử người là ai ... Vì sao ngươi lại ở nơi này .
Dương Vũ nghe thấy giọng nói , hắn thoáng giật mình quay đầu lại nương theo hướng âm thanh phát ra , liền thấy trước mặt là một lão quái nhân kì dị .
Lão quái nhân này râu tóc bạc phơ , trên thân là một kiện quần áo rách nát bạc màu , khuôn mặt thì có phần dơ bẩn xám xịt , điều đáng nói là hai tay của lão đều bị xích sắt khóa chặt .
Dương Vũ nhìn lão , trong ánh mắt có lộ ra nửa điểm hiếu kỳ , không biết đương thời bản thân lão đã gặp phải gặp chuyện gì , mà hiện tại phải rơi vào khốn cảnh như vậy ? .
Dương Vũ thận trọng , bước lên hai bước chắp tay thi lễ với lão .
- Không ngờ 20 năm trời ở một nơi âm u ảm đạm không một bóng người như này cuối cùng .... cuối cùng .... trời cao cũng không phụ lòng cầu khẩn của ta .
Lão nhân không kìm nổi xúc động của mình .
- Tiểu tử ngươi biết lão phu là ai không ?
Dương Vũ lạnh lùng lắc đầu nhìn lão .
- Ta hơn 30 năm trước có biệt danh là Thiết Chưởng Thượng Phiêu Ma Âm , Tại thời điểm đó ta từng độc bá thiên hạ đã từng là bài danh thứ nhất trên địa bảng nhưng đáng tiếc .
Lão nói đến đây liền ngập ngừng , hơi thở liền trở nên nặng nề như không muốn nhắc đến chuyện cũ nữa , khuôn mặt thì trở nên buồn bã , hai mắt lão cũng bắt đầu ngấn lệ .
Hai tay lão nắm lại , hàm răng nghiến chặt kêu ken két , khuôn mặt trở nên giận dữ đáng sợ .
Dương Vũ thấy lão như vậy cũng không nói gì , chỉ biết im lặng nhìn lão , qua một lúc lâu lão cũng định thần lại đưa tay lau đi hai dòng lệ rơi nhìn Dương Vũ hỏi .
- Tiểu tử ... Lão phu muốn hỏi ngươi một câu ... Người phải trả lời thật lòng cho ta biết .
Dương Vũ nhìn Lão mĩn cười gật đầu đáp .
- Nếu cho ngươi được quyền lựa chọn , ngươi chọn trở thành thiên hạ đệ nhất nhân , nhưng đổi lại ngươi trở thành kẻ thù của nhân sĩ thiên hạ ...... ngươi có muốn hay không , hoặc ngươi sẽ chọn yên phận làm một kẻ bình thường , sống một cuộc sống an thường không âu lo , người sẽ chọn cái nào ? .
Dương Vũ lúc này không nói câu nào hai mắt hắn nhắm chặt lại , hai tay hắn đan vào nhau chắp tay trước bụng , im lặng đến đáng sợ ,như mặt nước yên ả tĩnh lặn vậy .
lão nhân bên cạnh lúc này nhìn hắn chằm chằm tỏ vẻ mặt cổ quái , suy nghĩ điều gì đó mà không ai có thể suy đoán được , bất quá hiện tại lão cũng không biết Dương Vũ đang nghĩ gì .
- làm người bình thường ư , cuộc sống an thường không âu lo ư , hừ . vậy cuộc sống như vậy sẽ tiếp diễn được bao lâu .
Hay sẽ trở thành bước đệm cho kẻ mạnh đạp đổ và tiến lên .
- Chỉ có kẻ mạnh mới có quyền mơ về cuộc sống của mình , chỉ có kẻ mạnh mới có quyền không âu lo , chỉ có kẻ mạnh mới không bị kẻ khác làm phiền mình .
- Ta chọn trở thành thiên hạ đệ nhất nhân , nếu người không phạm ta , ta không phạm người , nếu người phạm ta , ta diệt người . ta không hứa sẽ đấu lại thiên hạ , nhưng ta hứa sẽ khiến thiên hạ này rung chuyển vì ta .
- Lúc trước ta bị người đời xem thường , bị người đời chà đạp , bị người đời chém giết ta không muốn phải trải qua thêm một lần nào nữa , ta không còn là trước kia , ta không còn là kẻ yếu đuối nhu nhược như trước , ta bây giờ là Dương Vũ , ta bây giờ là kẻ lạnh lùng nhẫn tâm , ta bây giờ là kẻ độc ác tàn nhẫn , kẻ nào cản ta đều phải chết .
Cảm ơn mọi người đọc và ủng hộ mình , mình mới tập viết truyện nên kinh nghiệm còn yếu , văn phong chưa được hay mong mọi người thông cảm .
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ .