Mưu kế của ta bị hắn đoán được!
Vương Doãn như bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, không tự chủ được, lùi lại mấy bước.
Mà tâm phúc Vương Vũ của hắn ở bên cạnh cũng sợ vỡ mật.
Nhớ trước kia, gia chủ của hắn một đời thiết mưu tính kế vô số người, từ một tên nho nhỏ Hiếu Liêm, trở thành một trong ba vị tam công đương thời. Gia chủ của hắn hoàn toàn không có Tứ Thế Tam Công bối cảnh, toàn bộ là chính mình phấn đấu mà đạt được.
Coi như Tào Mạnh Đức kia cũng đều bị chủ nhân nhà ta tính kế đi ám sát Đổng Trác. Mà Đổng Trác bị đâm hụt, còn cực kì thưởng thức chủ nhân nhà ta, thủ đoạn này bực nào kinh người. Còn lần này, là kế sách mà chủ nhân đắc ý nhất, tự mình nhận định không có sơ hở một tý nào, không nghĩ tới, lại bị đoán được!
Vẫn bị một cái mười bảy mười tám thiếu niên cho đoán được.
Điều này sao có thể! Tần Dã, hắn chỉ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, coi như Văn Võ Toàn Tài, nhưng so với chủ nhân nhà ta, người đã trải qua bao nhiêu sóng gió, ăn muối còn nhiều hơn cả lượng cơm hắn đã ăn. Thế mà hắn lại có thể nhìn thấu mưu kế của chủ nhân nhà ta.
Vương Doãn cả đời tính kế, có thể nói là lão tài xế. Nhưng giờ phút này vị lão tài xế quan trọng hàng đầu của Đại Hán, bị thương tổn điểm đâu chỉ mười ngàn.
Không trách hắn muốn ngủ lại Điêu Thuyền, đây là muốn phá đi tính toán của ta, ăn đến trong miệng, liền trực tiếp tiêu hóa.
Ngươi xem, phá mưu kế của người ta mà ngươi không chịu nói sớm, ai đời lại ăn sạch cả mồi người ta mang đi câu rồi ngươi mới nói, gặp qua vô sỉ chưa thấy qua vô liêm sỉ như vậy. (O_o .... , có cái gì sai sai a) Mỹ nhân không còn, tiểu tử này mà chạy đến chỗ của Đổng Trác rêu rao một chút thôi, cả nhà ba trăm miệng còn phải đền mạng cho hắn. Đây quả thực là muội ngươi "bồi con gái còn đưa cả nhà". Tình thế của Vương Doãn bây giờ cũng là đầu sóng ngọn gió, bán thân bất toại.
Nguyên lai, cả ngày hôm qua hắn một mực diễn kịch cùng ta! Muốn cho lão Tư Đồ - Vương Doãn ta biết, diễn kịch cả đời, cuối cùng lại bị người diễn kịch tính kế lại.
Hắn thật là không thể nào tiếp thu được.
Bây giờ chỉ muốn hô to một tiếng với tâm phúc bên người , giết chết Tần Dã. Nhưng mà nhớ tới, Tần Dã ngay cả Lữ Bố cũng có thể đánh thắng, đoán chừng một nhà ba trăm miệng, cũng chính là cho người ta thêm cái thức ăn.
Lão Tư Đồ cả đời dùng kế, giờ phút này đã vô kế khả thi, gương mặt một trận run run, vội la lên: "Tướng quân, vào phòng nói chuyện, nói chuyện... ."
Vương Doãn vừa vào nhà chính bên cạnh mái hiên, liền bi thương một tiếng kêu, "Ôi ~."
Tần Dã nhất thời khiếp sợ, sao thế ? Trúng gió rồi?
Vương Doãn thi lễ, run run nói :"Xin tướng quân thương cho sinh linh thiên hạ" dứt lời, lệ như suối trào.
"Lão Tư Đồ sao lại như vậy ?" Tần Dã kinh ngạc nói.
]
Vương Doãn nhất thời lệ rơi đầy mặt, ngươi liền đừng ở chỗ này cùng ta giả vờ ép.
Hắn cho là Tần Dã là đang giả bộ làm lơ hắn, hắn còn không dám trực tiếp nói ra, dù sao một nhà hơn ba trăm miệng, đều nằm trong tay người ta, không cẩn thận, chết cả nhà.
Hắn quỳ khóc lóc nói: "Bách tính thiên hạ nguy hiểm cận kề, vua tôi như chồng trứng sắp đổ, tướng quân ngài cũng không thể không cứu giúp."
"Không không không, tựa như lão Tư Đồ phóng khoáng, già những vẫn cường mãnh, vãn bối không cách nào so bì được." Tần Dã khẽ nói.
Vương Doãn thiếu chút nữa hộc máu. Nếu mà nói hắn là già nhưng vẫn cường mãnh, phải xem lại hắn a, Tần Dã đó chính là bền chắc không thể gảy.
Vương Doãn nhìn ra, Tần Dã lại ở chỗ này với hắn giả bộ đây. Ta không giả bộ có được hay không còn có thể làm bạn.
Hắn bây giờ cũng đã bất chấp tất cả, chỉ có thể liều một phen mà thôi, được ăn cả ngã về không, "Gian thần Đổng Trác muốn soán vị, trong triều văn võ bá quan vô kế khả thi. Trọng trách bảo vệ xã tắc, kiến thiết giang sơn, không có tướng quân xuất lực là không thể làm. Xin tướng quân làm trọng thần trụ quốc, xuất tướng nhập trướng, lưu danh sử xanh. Lão phu nguyện đi theo tướng quân an tiền mã hậu... ." "Đổng Trác tàn bạo, hỉ nộ vô thường, tướng quân cái thế anh hùng, ắt sẽ bị Đổng Trác kiêng kỵ. Nếu sau này Đổng Trác thành công, người thứ nhất hắn muốn giết, nhất định là tướng quân ngươi." Vương Doãn đem những gì có thể nói đều nói ra, không giữ lại chút nào. Đây là hắn đời này lần đầu tiên làm cho người ta nói thật lòng, đây cũng là bị buộc mới nói thôi.
Tần Dã nửa ngày không lên tiếng.
Vương Doãn cũng không dám ngẩng đầu, khoảnh khắc liền lảo đảo muốn ngã.
Bên ngoài tâm phúc Vương Vũ thấy vậy, đã sợ ngã nhào trên đất. Chủ nhân hắn đời này, bao nhiêu rạng rỡ, chưa từng quẫn bách như vậy, chưa từng đối mặt với tuyệt cảnh như thế. Không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài, uy danh chủ nhân đời này, cũng quỳ nơi này. Nếu là quỳ bái thi lễ với một người lớn tuổi cũng liền thôi, đây lại là một vị thiếu niên trẻ tuối, cũng chỉ mới mười bảy mười tám thôi, đây quả thực làm cho không người nào có thể tiếp nhận.
Yêu nghiệt, yêu nghiệt. Đều nói Cam La mười hai tuổi bái tướng, lúc trước không tin, hôm nay Vương Vũ rốt cục cũng tin. Chẳng lẽ đây chính là Trường Giang sóng sau đè sóng trước trong truyền thuyết a, thường thì sóng trước gần tàn rồi thì sóng sau mới lên, nhưng giờ sóng trước còn chưa tàn a, sóng sau đã lên rồi!
Tần Dã thấy đã không sai biệt lắm, vật cực tất phản, này mới cả kinh nói: "Ô kìa, Vương Tư Đồ, ngươi là người trung nghĩa, nghĩa cử bực này vì dân vì nước, ngài cũng nên nói với ta a, nhưng mà ngài đây lại dùng loại thủ đoạn này, thật là để cho người trơ trẽn." Cái gì, ta trơ trẽn Vương Doãn mộng ép. Một mình ngươi Tiểu Quốc Tặc, ngươi lại dám nói như vậy ta. Muội ngươi, ta nếu là không dùng kế sách này, thì làm như thế nào, mời ngươi qua nhà đàm luận việc nước chắc? Ngươi nên nhớ, ngươi là Tiểu Quốc Tặc nha, não của ta cũng không có bị nhúng nước đâu ! Sao mà ta dám nói chuyện giết chết Đại Quốc Tặc với tên Tiểu Quốc Tặc nhà ngươi ?
Nhưng hiện tại xem ra, Tần Dã thật không có mắc câu mĩ nhân kế của hắn, nhưng hắn vẫn đáp ứng vì nước trừ gian.
Lão tài xế toàn bộ đơn giản là bị thiếu niên chơi đùa xấu, nhưng lại tràn đầy kinh hỉ sống sót sau tai nạn , "Hán thất tồn vong, tất cả do tướng quân định đoạt rồi!" "Chỉ mong có thể thành, chỉ bất quá kế sách của ngài là làm như thế nào, làm sao tru diệt Đổng Trác đây ?" đối với Vương Doãn chém gió tâng bốc, Tần Dã càng muốn biết kế sách của Vương Doãn hơn.
Vương Doãn nhất thời tới lấy lại tinh thần, từ dưới đất bò dậy nói: "Có tướng quân xuất thủ, liền dễ dàng nhiều. Ban đầu mười lăm, Đổng Trác đều sẽ tới trong triều khai triều biết. Tướng quân thủ đoạn, đi lên chính là một đao... ." Đi lên chính là một đao, nghe thật là niềm vui tràn trề, đơn giản nhẹ, ung dung thoải mái.
Ngươi đi chém một đao thử một chút, nơi đó có dễ dàng như vậy.
Tần Dã lắc đầu nói: "Lão Tư Đồ, kế sách này của ngươi cũng đã không dùng được nữa. Bây giờ Đổng Trác xuất nhập, bên người có ít nhất là một ngàn giáp binh đi theo, lại còn có Lữ Bố. Kế sách như vậy, giết Đổng Trác tỷ lệ thành công không cao hơn một thành." Cái này kế sách trong hậu thế , áp dụng cho bây giờ thật là có chút quá hạn.
"Không nên gấp gáp, còn có thời gian, lão Tư Đồ suy nghĩ lại một chút. Hôm nay ta còn muốn tới chỗ Thừa tướng họp, này liền cáo từ." Tần Dã đứng dậy. Đối với sự tình ám sát Đổng Trác, nhất định phải tính toán tinh chuẩn, phải tập trung ít nhất là 800 người, nếu không căn bản không có khả năng giết Đổng Trác thành công. "Tần Tướng Quân nói có đạo lý, lão phu ta suy nghĩ lại một chút, nếu đem quân có kế sách hay, có thể tới ta trong phủ gặp gỡ. Dù sao từ hôm nay trở đi chúng ta chính là thông gia, lẫn nhau qua lại, người khác cũng không nhìn ra sơ hở." Vương Doãn vội vàng một trận làm thân lôi kéo.
Tần Dã cũng không nói nhiều, ra mái hiên, liền vào nhà chính.
Vương Doãn ngược lại là không dám vào đi, nhận lấy khăn lông của tâm phúc đưa tới, lau mồ hôi. Có sóng gió gì mà hắn chưa từng thấy qua, coi như đối mặt với Đổng Trác, từ trước đến giờ hắn cũng ung dung bình chân như vại, nhưng hôm nay đối với hắn mà nói thật là thời khắc gian nan nhất, liền cảm thấy người trẻ tuổi này thật là không hiếu chiến. Cả người một chút sơ hở cũng không có, toàn bộ không cách nào hạ thủ. "Tướng quân... ." Điêu Thuyền đã có giường, vẻ mặt tốt hơn nhiều, không qua con mắt vẫn là hồng đồng đồng, thấy Tần Dã đi vào, vội vàng ngồi xuống phúc lễ.
Rốt cục thì làm lễ ra mắt.
Tần Dã có cảm giác Điêu Thuyền trung trinh thủ tiết, lại là một nữ hài đáng thương, dự định giúp nàng một tay, liền nói: "Nếu mà nàng nguyện ý, nàng có thể mang theo vài người cùng với ta rời đi." Điêu Thuyền liền chỉ đích danh hai tỳ nữ, một là Tiểu Lan, một là Tiểu Ngọc.
Vương Doãn không dám ngăn, muốn nhắc nhở lấy vợ không nên tùy tiện như vậy, thế nào cũng phải tổ chức thành hôn. Hắn bây giờ cũng đã hoàn toàn buông tha mỹ nhân kế, chỉ cần Tần Dã cao hứng nguyện ý xuất thủ, hắn thế nào đều được. Nhưng nhìn Tần Dã thật giống như có… ý tưởng khác, hắn cũng không dám nhiều lời.
Bất quá Vương Doãn vẫn là cẩn thận nói với hai người thị nữ : "Lão phu đã nhận Điêu Thuyền là nghĩa nữ, từ nay về sau nàng chính là chủ tử của các ngươi ."
Hai người thị nữ thật là hâm mộ Điêu Thuyền, nàng có được một hoàn mỹ kết cục, nếu là dựa theo kỳ tha chị em gái kết cục, sẽ bị Tư Đồ đưa tới đưa đi lập quan hệ. Bị đưa tới đưa đi, đơn giản là đáng sợ nhất nhân sinh của nữ nhân. Các nàng cũng là được hưởng hồng phúc của Điêu Thuyền, nên từ nay mới có thể thoát khỏi hắc ám nhân sinh.
Tần Dã liền mang theo Điêu Thuyền trở lại nơi ở.